Mộng Đẹp

Chương 24: 24: Càng Lúc Càng Tỏ Ra Lạnh Nhạt




Bánh xe vừa dừng lại trước biệt thự Diệp gia, không vứt lại lời nào, Diệp Thanh cật lực phóng luôn vào nhà trong nháy mắt.

Cho dù có rất nhiều chuyện đi lệch khỏi quỹ đạo so với nguyên tác, nam chính không yêu nữ chính, nữ chính hắc hóa hay gì gì đó, đối với Diệp Thanh đều không phải chuyện gì quá quan trọng.

Đằng này, hiện tại, nam chính lại nói muốn theo đuổi cô, cũng quá đáng sợ đi! Xung quanh anh ta có rất nhiều vệ tinh vây quanh, không còn cô, cũng còn rất nhiều nữ phụ nguy hiểm khác, Diệp Thanh thật không muốn bị kéo vào rắc rối với đám nữ phụ, tranh đấu để giành sự sủng ái của Hạ Cảnh Đình đâu.

Đoàn phim.

Hôm nay quay cảnh Hiên Huyên và Dương Dương đang trên đường chạy trốn khỏi những kẻ truy đuổi.

Đoàn phim tiến hành cảnh quay ở một khu rừng vùng ngoại ô.

Trên màn hình theo dõi, mặt Chu Tử Vũ và Diệp Thanh đều lấm lem bùn đất, cả người trông nhếch nhác vô cùng.

Phía sau có đám người đuổi bắt, hai người họ ra sức chạy về phía trước.

Theo kịch bản, đến một chỗ đã định, Chu Tử Vũ ngã nhào một cái, Diệp Thanh quay đầu định nâng cậu dậy nhưng mắt thấy đám người có trang bị vũ khi đang lao đến, rơi vào đường cùng, cô dùng lực đẩy cậu vào bụi cỏ ở bên cạnh, chuẩn bị đối kháng trực diện một trận...!

Là cảnh hành động, vốn dĩ cảnh này nên dùng diễn viên đóng thế, nhưng Diệp Thanh trực tiếp diễn luôn.

Đối với cô, mấy cảnh này cũng rất quen thuộc, bởi vì kiếp sống kia, cô đâu có cơ may làm vai chính- phụ, cố gắng cách mấy cũng chỉ vài vai quần chúng, rồi diễn thêm vài phân cảnh hành động nguy hiểm.

Dần dần trở thành diễn viên đóng thế lúc nào không hay.

Cảnh đối kháng này cực kì khó, làm cho Diệp Thanh bị NG một lần, nhưng ngay sau đó rút kinh nghiệm, hoàn thành nó một cách xuất sắc.

Kết thúc phân cảnh này cũng là một tiếng sau.

Đang rảnh, Diệp Thanh tranh thủ nghỉ ngơi một lát.

Cô lướt lại kịch bản một lát rồi lấy di động ra đăng nhập Weibo, vẫn là vô số bình luận và tin tức mới.

Mấy ngày trước, bộ phim công chiếu, bên dưới bài đăng đó đã đầy bình luận rồi.

Cô lần lượt đọc các bình luận, phần lớn đều là những lời chúc mừng, khen diễn xuất của cô lẫn Khúc Tử Yên.

Tất nhiên cũng không ngoại lệ bình luận mắng chửi cô, toàn là antifan cứng, không tiếc lời chê, nói rằng cô diễn được đều nhờ vào kĩ xảo.

Diệp Thanh vẫn luôn cảm thấy chỉ cần lo đóng phim là được rồi, người khác có thích hay không cũng không quá quan trọng.

Cho nên, mấy scandal hay bình luận ác ý từ trước tới giờ, đều chẳng thể đả kích nổi cô.

Diệp Thanh cho rằng, da mặt dày dường như cũng là một lợi thế.

Nghỉ ngơi một lúc, Diệp Thanh lại chuẩn bị tiếp phân cảnh tiếp theo.

Mà những phân cảnh sau đó đều đặc biệt quan trọng, cho nên bọn họ liên tục làm việc cường độ cao trong ba ngày, rốt cuộc đạo diễn Trần cũng có vẻ chịu thả người.

"Mệt không?"

"Vẫn ổn." Diệp Thanh cười: "Dạo trước, cái tháng cuối cùng quay còn hơn thế này nhiều."

Chu Tử Vũ đánh giá cô một lượt từ trên xuống dưới: " Hình như chị còn gầy hơn trước? "

Diệp Thanh nghi hoặc nhìn cậu: "Chắc là không đâu, nhưng độ này tôi không cân thử."

"Tốt nhất là đừng giảm cân nào nhé, bằng không nhìn chị xấu lắm! " Chu Tử Vũ bày ra vẻ mặt đau khổ, bĩu bĩu môi: " Cái má bánh bao hồi trước của chị giờ không còn nữa rồi, cũng không thể véo...!"

" Ý cậu là chê hồi trước tôi béo? Nhưng không còn, vậy càng tốt, cậu véo đau chết được! "

"Chị đừng dùng ánh mắt lạnh như dao đấy nhìn em! Khủng bố tinh thần! Ai bảo nó là một phần trong cảnh quay, tự nhiên thành thói quen! " Chu Tử Vũ cười nói: " Có điều, tại sao Hạ tổng ngày nào cũng vác mặt tới đây? "

" Không biết! Chắc anh ta rảnh rỗi không có việc làm! "

" Lạ thật ý, nếu để cộng đồng mạng nhìn thấy một màn này, liền không nói chị là người bám víu không buông! "

"..."

" Em cũng khâm phục chị thật đấy.

Hạ Cảnh Đình nổi tiếng là không gần nữ sắc, thế mà vừa hủy hôn, lại liền bị chị thu phục, quá lợi hại."

" Tôi cũng không muốn! "

Đột nhiên Chu Tử Vũ nhìn Diệp Thanh bằng ánh mắt ý nhị: "Hình như, em cũng bị chị thu phục rồi...? "

" Đừng nói đùa! Tôi cũng không muốn thu phục cậu! "

Chu Tử Vũ cười, trong mắt không còn vẻ đùa cợt lúc nãy nữa, mà lại rất nghiêm túc: "Em không đùa! "

Chu Tử Vũ sau đó chậm chạp thu lại vẻ tươi cười, "Sao chị không muốn?"

" Tôi không thích tỏ ra quá thân mật với người khác giới! " Đặc biệt là với nam chính lẫn nam phụ hai người! Vế sau đặc biệt không thể chuyển thành lời nói.

Diệp Thanh nhướng mày:" Nhưng điều này là bình thường mà, tôi nghĩ ai cũng thế chứ? "

"Chỉ có chị mới nghĩ như vậy! Nhưng mà, em cảm thấy chị cùng Hạ Cảnh Đình rất thân mật? " ánh mắt Chu Tử Vũ chợt tối đi.

Diệp Thanh khẽ cau mày: " Tôi tưởng là tôi có phản kháng? Nếu ra tay mạnh hơn, sẽ bị quy vào tội hành hung chứ không phải tự vệ chính đáng nữa rồi! "

Chu Tử Vũ bật cười, đang định nói thì điện thoại Diệp Thanh đổ chuông.

Cô không nói nữa mà nhận điện thoại: "A lô."

"Nghỉ chưa? "

"Tôi vừa quay xong.

"

" Em có được nghỉ bù không?"

" Đạo diễn nói cho nghỉ một ngày.

"

"Chỉ có một ngày?"

" Ừm.

"

Chu Tử Vũ ngồi ở bên cạnh nên cũng nghe thấy giọng nói đầy nghi hoặc của người nào đó.

Cậu dùng khẩu hình hỏi Diệp Thanh: "Hạ Cảnh Đình à?"

Diệp Thanh gật đầu.

Còn nói không muốn thu phục Hạ Cảnh Đình? Nói chuyện trông thực tự nhiên kia mà.

" Tối tôi đến đón em."

"Không cần."

"..."

" Không còn gì nữa thì tôi cúp máy nha! "

Ngay sau đó liền trực tiếp cúp điện thoại, Diệp Thanh mới quay ra nói: " Cậu vừa nãy muốn nói gì à? "

" Không có...!em còn nghĩ lúc chị nhận điện thoại, hai người nói chuyện có vẻ tự nhiên, nhưng ngữ khí của chị vừa rồi cũng lạnh lùng quá đi! "

" Lạnh lùng? Có sao? Anh ta hỏi một câu tôi liền trả lời một câu.

Tôi thấy lịch sự mà! "

Chu Tử Vũ lắc đầu tặc lưỡi: " Tôi là đang nói đến ngữ khí của chị kìa.

"

Buổi tối, Hạ Cảnh Đình xuất hiện ở đoàn phim.

Mà mọi người ở đó, quá quen thuộc với cảnh này rồi, Hạ tổng đặc biệt quan tâm Diệp Thanh.

" Về thôi! "

" Không phải nói là không cần đến rồi à? " Diệp Thanh mặt mày không tình nguyện, cuối cùng là vẫn theo anh lên xe.

Đã khá muộn, chiếc xe không về nhà luôn mà dừng lại bên đường, Hạ Cảnh Đình định gọi cơm nhưng Diệp Thanh ngăn lại: " Không muốn ăn! "

Hạ Cảnh Đình muốn xoa đầu cô, nhưng bị cô đi trước một bước, Diệp Thanh né xa.

Anh rầu rĩ nói: "Ăn một chút thôi, em gầy lắm rồi! "

Nam chính hiện tại là đang làm nũng với cô đấy à? Cái hình thức cùng hành động chả ăn khớp với nhau tẹo nào, nhìn lại thì thấy thật cổ quái!

" Sắp khuya rồi, nếu ăn sẽ rất khó chịu! "

Diệp Thanh sau khi hủy hôn, mặc dù đối với anh như người xa lạ, nhưng hành xử vẫn rất tự nhiên với anh.

Nhưng kể từ lúc anh tuyên bố muốn theo đuổi cô, hình như càng lúc càng tỏ ra lạnh nhạt với anh hơn.

Như là nói muốn anh chết tâm đi.

Hạ Cảnh Đình nhìn cô, dường như biết trong đầu cô đang nghĩ gì, anh dịu giọng nói, " Được rồi...!nhưng em hứa mai phải ăn đầy đủ! "

Diệp Thanh ngẩn ngơ gật đầu, cũng không nói gì nữa.

Hạ Cảnh Đình bất đắc dĩ thốt ra một câu: " Em dường như càng lạnh nhạt hơn so với lúc trước! " ánh mắt tràn ngập lệ khí nhìn cô.

" Đâu có! Tôi thấy vẫn bình thường mà! "

" Nhưng em không cho tôi lại gần em! "

" Anh với tôi đâu có là gì của nhau đâu! " Diệp Thanh nói một cách thản nhiên.

Lời nói này của cô đúng mà, đâu phải người yêu đâu, không nhất phải thân mật.

Diệp Thanh cô cũng đâu phải người dễ dãi!

Hạ Cảnh Đình như muốn nói gì đó, lại bị Diệp Thanh bổ sung thêm một câu: " Chúng ta cũng hủy hôn rồi! Cho nên bây giờ tôi cũng chỉ là nghệ sĩ của anh thôi! "

Hạ Cảnh Đình nhìn cô một hồi lâu thật lâu, cuối cùng vẫn là không nói gì, khởi động xe, trở về nhà.

Diệp Thanh cởi dây an toàn, vừa muốn xuống xe lại bị anh kéo lại, hôn nhẹ một cái lên môi cô.

Diệp Thanh:"..."

" Nụ hôn tạm biệt! "

Trong một phút mất cảnh giác, cô lại bị người đàn ông này ăn đậu hũ? Ai nói anh ta là trực nam đầu gỗ? Rõ rành là một cao thủ tình trường!

Chuyện này sẽ không có lần sau! Không phải cô sẽ không để bị Hạ Cảnh Đình hôn nữa, mà là cô lần sau sẽ không lên xe anh ta nữa! Quá nguy hiểm!

" Hạ tổng, muộn rồi anh về đi! Đi đường cẩn thận! "

" Tôi sẽ xem như là câu nói này của em là đang quan tâm tôi đi! "

Diệp Thanh: "..." Tùy anh..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.