Món Nợ Ngọt Ngào

Chương 48




Tôi xa nhà và tới đất nước Italia đã gần mười năm rồi. Một quá trình rất dài để một đứa con gái sống và trưởng thành khi không có bố mẹ. Tôi sống rất tốt, chỉ trừ vài lần bị đuổi việc ra đều rất tốt, cô dì chú bác họ ngoại đều rất yêu quý thôi, coi tôi như con. Vì thế, tôi thay đổi rất nhiều.

Tôi ý thức được mình, một cô gái 27 tuổi, tốt nghiệp đại học sáng giá ở Ý, sống chẳng có gì lo âu. Tôi từ bỏ mái tóc Vic quậy pháq của mình thay vào đó là làn tóc dài đen mượt trông hiền lành tới mức tẻ nhạt. Những bôn đồ thể thao bụi đời giờ được thqy thế thằng những bộ cánh người lớn, thanh lịch hơn. Để người khác nhìn vào và có ấn tượng tốt về mình.

Xin đính chính, đó là về phần ngoại hình.

Còn về phần tính cách thì...tôi chưa có khả năng để làm cho nó thuyên giảm mà chỉ có thể khiến nó phát triển thêm mà thôi.

Tôi chătng bao giờ chịu chờ đợi ai được quá hai giờ, chẳng bao giờ để ai dám xúc phạm mình, chẳng bao giờ lo lắng mặc dù bị đuổi việc tới mấy lần. Khuôn mặt lúc nào cũng dửng dưng không hề có tí người lớn nào hết. Bơri thế, xin nhắc lại, tôi, một đứa con gái gần ba mươi tuổi, tốt nghiệp đại học sáng giá bên Ý, ngoại hình và khuôn mặt không đến nỗi ma chê quỷ hờn mà vẫn đang...ế chồng chảy nước.

Mấy đứa bằng tuổi tôi, chíng nó lần lượt cưới chồng, có con, có xe có nhà hết rồi, vậy mà tôi vẫn còn đang nhởn nhơ chơi bời thế này đây.

Nhưng như vậy cũng tốy, dù sao thì tôi cúng chưa sẵn sàng cho bất cứ mỗi tình nào. Bở trái tim tôi đã bị lấp đầy bởi một ai đó rồi.

Phải, tôi còn yêu Minh, yêu rất nhiều. Gần mười năm, tình cảm này chưa bao giờ phai nhạt đi một chút, nó chỉ được cất gọn sang một gơc nào đó và sẽ xuất hiện khiếm tôi đau đớn vào hàng đêm.

Ừ, cứ nói tôi ngốc cũng được. Vì sự thật tôi cũng ngốc thật mà, Minh không dành cho tôi, vậy mà tôi cứ cố chấp giữ khư khư tình cảm đơn phương này.

Minh khá tôi, rất nhiều. Anh đứng quá cao, cao đến nỗi dù tôi có cố gắng tới khiệt sức cũng không leo lên nổi. Thế giới của anh hoàn hảo trái ngược với con người tầm thường như tôi.

Vì thế, cứ để tôi ngước lên nhìn anh cũng được. Chỉ nhìn thôi mà, không có tội đấy chứ.

Mặc kệ, nói tôi rễ xi cũng được. Tôi vẫn luôn yêu Minh, yêu rất nhiều. Chỉ có Minh mới điều khiển được trái tim tôi.

Một ngày, rất gần thôi, tôi sẽ trở về Việt Nam, và gặp Minh.

Tôi đã từng chắc chắn rằng tôi và Minh sẽ gặp lại mà, gặp lại với tư cách một người bạn chăng.

Dù sao chỉ cần như vậy là đủ rồi. Tất cả sẽ trở về đúng quỹ đạo mà số phận sắp đặt sẵn mà thôi.

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại AzTruyen.net và Ngontinh.vn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.