Món Nợ Ngọt Ngào

Chương 23




- Xong rồi, rất đẹp.

- oa, Quỳnh xinh quá.

- Trời đất, cô dâu xinh như công chúa ấy. Mai tớ cũng muốn cưới.

Hiện tại thì tôi đang ngồi trừng đôi mắt ếch lên nhìn vào tấm gương lớn trước mặt xung quanh là mấy con bạn cùng chơi. Nghe mấy đứa nó suýt xoa khen cái đứa trong gương kia mà tôi thấy ức chế kinh khủng. Đau lòng quá, con người dù có xấu đến mấy, chỉ cần tỉ mỉ bôi chát lên mặt mấy cái thứ "phân són" là vịt trở thành thiên nga luôn. Lấy ví dụ tôi đây chẳng hạn, nhìn xem, trang điểm xong biến đổi thành mĩ nhân không nhân ra hình hài từ bình sinh nó như thế nào, mà suy nghĩ theo chiều hướng tiêu cực thì mấy thứ hoá trang thế này giống như muốn lừa dối người ta vậy.

Ờ, thì công nhận là đẹp. Tôi đã phải đứng hàng giờ liền để bố tôi chỉnh sửa từng milimet cái bộ váy cưới cho thật vừa, thật đẹp và thật nổi bật khi tôi mặc nó, còn phải hi sinh hàng đống thời gian ăn chơi xả láng để bà mẹ lôi đi chăm sóc da, spa, tắm trắng, tập thể dục...mệt cả người, tôi nản rồi đấy. Bố mẹ tôi đúng là thật chẳng hiểu tâm lí con gái của họ gì hết.

À, suýt nữa quên không nói, hôm nay tôi phải mặc váy trắng, rồi trang điểm ngồi chờ khách, đương nhiên nó là ngày cưới rồi, hay nói cách theo tôi định nghĩa đó là ngày Lâm Vũ Quỳnh chính thức từ con gái trở thành "đàn bà"...đàn bà thì đương nhiên khổ đủ mọi thứ rồi, ẹc.

- Chúc mừng trò, không ngờ em lên xe hoa trước thầy đấy.- Ông thầy giám thị Tám kia bước vào, nhìn tôi cười nhẹ.

Hừm, hôm nay ông ấy cũng bảnh đấy chứ, mặc Vest đoàng hoàng, mặc dù trông chả khác nào mấy ông bác bảo vệ mặt lúc nào cũng như thiên lôi ấy.

- Không cần phải kinh ngạc thế đâu, yên tâm, tôi không phải là loại người khách không mời mà đến, mẹ em gửi thiệp cho tôi rồi.

Đấy, tôi nói ông thầy này là bà Tám có sai đâu, tôi mơis chỉ kịp nhìn, chưa kịp mở họng nói câu nào đã bị cái miệng của ông ta xổ hàng tràng dài vậy đấy. Nhưng thôi, tôi không cãi lại nữa, tôi mà cãi thì đương nhiên đi liền với đó là hành động, mà tôi đã động thổ chân tay thì mấy thứ hoa văn lằng nhằng trên đầu lại méo mó tổ làm cho người ta nhìn vào chể nhạo mình.

- Em đang tự hỏi là cái thiệp đó liệu có phải là thầy chôm ở đâu rồi trà trộn vào đây bêu rếu mấy cái trò xấu xa em ở trường không đây.- Tôi chép miệng, thái độ vênh váo mặc dù đang đứng trước ngài giám thị uy quyền.

- Không cãi với em nữa. Hôm nay em cưới, không ngờ em lại quyết định thế này, dù sao thì cũng chúc mừng em...

- vầng ạ...em cảm ơn lòng tốt của thầy.

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại AzTruyen.net và Ngontinh.vn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.