Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy Trốn

Chương 468: Em Muốn Chết Chung Một Chỗ Với Tôi Đấy À




"Kiều Nhã Nguyễn, anh ta có gì tốt mà khiến em yêu anh ta như vậy chứ?" Phong Phong gầm lên."Anh ấy cái gì cũng tốt hơn anh hết!" Kiều Nhã Nguyễn cũng hét lên."Ha, một thằng đàn ông bị người ta từ chối mà còn mặt dày quấn lấy người ta thì có gì hay ho chứ?" Phong Phong châm chọc nói.Kiều Nhã Nguyễn hơi sững sờ, nghe anh ta nói như vậy cứ như thể Phong Phong đang ghen thật, nếu như không biết anh ta là Ảnh đế từ trước thì cô thật sự đã cho rằng anh ta đang...!ghen thật!Kiều Nhã Nguyễn nhìn anh ta đến ngẩn cả người, cánh tay lại bị Phong Phong bấm mạnh một cái."A..." Kiều Nhã Nguyễn khẽ kêu lên một tiếng, sau khi tỉnh táo lại mới nhớ lại bây giờ hai người đang trong tình huống gì.Kiều Nhã Nguyễn bắt đầu vẫy vùng muốn thoát ra khỏi sự trói buộc củaPhong Phong: "Anh nói bậy, không có chuyện anh ấy bị người ta từ chối.Anh mới là người bị người ta từ chối." Kiều Nhã Nguyễn tức giận nói.Đổi kịch bản sao? Ai không biết còn tưởng thế nào chứ?"Sao nào, em không biết chuyện tên đó bị Thủy An Lạc từ chối thẳng mặt, đã thế còn dùng hết mọi cách để hạ thấp Sở Ninh Dực hả?" Phong Phong dùng sức đè cô xuống rồi dùng âm thanh trầm thấp nói, nhưng từng từ từng chữ đều vô cùng rõ ràng.Hơn nữa anh ta cũng cũng đâu có nói láo, bị người từ chối là thật, lợi dụng chuyện ba của Thủy An Lạc để hạ thấp Sở Ninh Dực cũng là thật."Anh nói bậy!" Kiều Nhã Nguyễn tức giận mở miệng.Xung quanh ngày càng có nhiều người hóng hớt vây xem.

Phong Phongthấp giọng mắng một tiếng, lần đầu tiên anh ta cảm thấy chán ghét thân phận của mình như lúc này.

Phong Phong trực tiếp đẩy Kiều Nhã Nguyễn vào xe sau đó nhanh chóng trèo lên rồi lái xe rời khỏi nơi này.Lan Hinh nhìn chiếc xe đi khỏi rồi mới bước từ trong góc ra.Mặc Lộ Túc tỏ tình bị từ chối?Thủy An Lạc thật đúng là khiến cho người ta ngưỡng mộ đến mức đố kỵ.Có điều cô ta cũng chẳng cần phải đố kỵ lâu nữa đâu, bởi vì rất nhanh thôi cái mạng của Thủy An Lạc sẽ chẳng còn nữa, trên đời này chỉ có thứ cô ta không thèm, chứ không có chuyện người khác có thể làm tổn thương tới người cô ta thích đâu.Lan Hinh suy nghĩ rồi hơi thở xung quanh không tự chủ được mà tản ra một cảm giác kinh người.Chiếc xe rời khỏi bệnh viện, Kiều Nhã Nguyễn thấy được bóng dáng Lan Hinh bước ra khỏi bệnh viện từ kính chiếu hậu thì không nhịn được cười khẩy: "Uổng công Lạc Lạc lúc đầu còn nói cô ta là người tốt, không ngờ cô ta lại là loại người lòng lang dạ sói như vậy, còn ác độc hơn cả Lâm Thiến Thần nữa."Phong Phong nhướng mày, anh ta đã khôi phục lại vẻ tao nhã bình thường của mình, như thể người đàn ông ghen tuông đến điên cuồng lúc nãy chẳng phải là anh ta."Ghen là một thứ tình cảm rất đáng sợ!" Phong Phong cười lạnh, nhất là đối với loại phụ nữ cao ngạo như Lan Hinh, một khi cô ta đã bắt đầu ghen tị thì đó chính là trí mạng."Đột nhiên tôi cảm thấy mắt của Viện trưởng Kiều mù rồi.

Bà ấy cứ thích ai thì y như rằng người đó chẳng phải loại tốt đẹp gì!" Kiều Nhã Nguyễn chậc chậc nói: "Cũng không đúng, bà ấy cũng đâu ưa gì Viên Giai Di, cô ta cũng chẳng phải người tốt."Phong Phong cười nhạo một tiếng nhưng không đáp lại cô, anh ta cầm di động của mình lên rồi ném qua cho Kiều Nhã Nguyễn: "Báo với Sở Đại là đã xong chuyện rồi đi."Kiều Nhã Nguyễn đưa tay nhận lấy di động, nhưng mà lại có cảm giác lòng bàn tay nóng như bị bỏng.Một người đàn ông lại đi ném di động của mình cho một người phụ nữ khác mà chẳng hề có chút do dự nào như vậy, hành động này cũng quá mức mờ ám rồi, nó bao hàm quá nhiều ý nghĩa."Anh tự đi mà gọi!" Kiều Nhã Nguyễn vừa nói vừa ném trả lại điện thoại.Phong Phong hơi nhíu mày nói một cách bâng quơ: "Tôi đang lái xe đấy, em muốn chết chung một chỗ với tôi đấy à?""Tôi..." Kiều Nhã Nguyễn bị anh ta nói thế mà không có cách nào bật lại được, thế nên cô đành rút điện thoại của mình ra: "Thế cũng không cần của anh, tôi có thể gọi cho Lạc Lạc."Phong Phong hơi nhún vai, không phản bác lại.Cô gái này có đôi lúc quá mức thông minh.

Anh ta có chút hâm mộ Sở Ninh Dực vì có đôi khi Thủy An Lạc ngu rất đúng lúc, còn người phụ nữ như Kiều Nhã Nguyễn thì quả thật rất khó nắm bắt.------oOo------.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.