Cũng may phim trường văn phòng tầng lầu không cao, chỉ là lầu 3, Giang Vãn vội vàng chạy xuống dưới, liền thấy được một chiếc xe màu đen quen thuộc ngừng ở nơi đó.
Giang Vãn rốt cuộc bất chấp, kéo cửa xe ra, liền đối với bên trong người vội vàng mà nói: "Lệ tổng, có thể đi bây giờ luôn không?"
"Mommy!" Tây Bảo không nghĩ tới mommy mau xuất hiện như vậy, tức khắc thập phần kinh hỉ!
Lệ Mạc Sâm ngước mắt nhìn cô một cái, khuôn mặt nhỏ có vài phần hồng, chóp mũi thượng cũng thấm ra chút mồ hôi..
Tầm mắt anh lại hướng phía sau nhìn thoáng qua, thấy được một người đàn ông đứng ở bên ngoài!
Lệ Mạc Sâm đôi mắt lập tức âm trầm vài phần!
"Lái xe!" Lệ Mạc Sâm cảm thấy ngực đổ khẩu khí, bực bội đá đá phía trước, Hứa Đông vội khởi động xe.
Giang Vãn thậm chí không dám quay đầu nhìn lại.
Tây Bảo hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, cậu bé bĩu bĩu môi. Rồi sau đó mặt Lục Vĩ Đình, nhìn siêu xe rời đi, trong lòng có chút phức tạp, Giang Vãn hôn mê mấy năm nay, anh ta không phải không có chờ, nhưng trên đường anh ta từ bỏ, thậm chí lúc trước vì phối hợp với công ty đóng gói tuyên truyền anh ta thâm tình nhân thiết, anh ta từng ở lúc Giang Vãn hôn mê, cùng cô đăng ký hôn nhân. Rồi sau đó, đối mặt với Giang Vãn hôn mê anh ta gặp được Tô Ni, như cũng là thuận lý thành chương sự tình.
Những năm gần đây, anh ta đang đợi Giang Vãn tỉnh lại, mà giờ đây khi anh ta đối mặt với Giang Vãn, trong lòng càng nhiều là áy náy.
Áy náy anh ta đã từng từ bỏ cô như vậy, áy náy anh ta đã từng phản bội cô, còn áy náy.. Anh ta lúc trước vì sự nghiệp, lợi dụng Giang Vãn hôn mê. Lục Vĩ Đình nhìn xe đã đi xa, tâm tư muốn đền bù kia, càng thêm mãnh liệt lên, thậm chí, không biết sao anh ta nhớ tới người đàn ông trong xe là Lệ Mạc Sâm, trong lòng anh ta lại ngăn không được trào ra một cổ chua xót!
Xe vững vàng mà chạy, Giang Vãn tâm tình mới dần dần bình phục lại.
"Mommy, xảy ra chuyện gì?" Tây Bảo rất là kỳ quái: "Vừa mới có người đuổi theo mẹ sao?"
"Không có, mommy chính là.. muốn về nhà sớm một chút mà thôi." Giang Vãn hơi hơi hé miệng, nhìn Lệ Mạc Sâm sắc mặt có chút khó coi, trong lòng cô có chút sợ hãi.
Nhưng mà đồng thời, cô nhớ tới lời dặn dò của Bạch tỷ..
Cô lại cúi đầu nhìn nhìn Tây Bảo, Tây Bảo rất là quấn cô, nhưng mà Tây Bảo xuất hiện, cũng làm cô nhìn thấy Lệ Mạc Sâm tần suất càng thêm thường xuyên.
Mà cô muốn tránh nhất là Lệ Mạc Sâm.
Cô sờ sờ đầu nhỏ của Tây Bảo, do dự một hồi mới chậm rãi nói: "Tây Bảo, con về sau không cần đến nơi đây tìm mommy, quá xa rất mất thời gian."
"A? Mommy, sẽ không nha, con tan học rất sớm, hơn nữa tác nghiệp cũng sẽ không nhiều.. Mommy, đã xảy ra chuyện gì sao? Vì sao đột nhiên không cho Tây Bảo tới đây?" Tây Bảo vẻ mặt ngây thơ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Mommy có thể đi tìm con nha, về sau mommy tan tầm sớm một chút, đi trường học đón Tây Bảo, được không?"
Giang Vãn tận lực ôn nhu nói, không nghĩ làm con trai hiểu lầm.
"Mommy, chính là Tây Bảo muốn tới tìm mẹ.." Tây Bảo chu chu miệng.
Mà lời này nghe vào tai Lệ Mạc Sâm, rồi lại có một ý khác, không muốn làm Tây Bảo cùng anh tới phim trường, chẳng lẽ là sợ Lục Vĩ Đình thấy sao? Nếu không phải, Giang Vãn cần gì phải che che dấu dấu?
Nghĩ đến đây, Lệ Mạc Sâm trong lòng có một trận bực bội, anh nhịn không được mỉa mai ra tiếng: "A, mẹ con bận thật sự, có rất nhiều người mong, con ở chỗ này chỉ biết làm chậm trễ mẹ con hẹn hò!"
"Hả? Mommy hẹn hò?" Tây Bảo tức khắc ngốc nghếch hỏi: "Là chú hay là dì?"
"Liên quan gì đến con? Mẹ con muốn gặp ai liền gặp người đó, còn cần báo cáo với con sao?"
Lệ Mạc Sâm lại là cười lạnh một tiếng.
Giang Vãn ngồi ở bên cạnh cửa sổ xe, nghe thấy Lệ Mạc Sâm nói những câu này, trong lòng cũng có chút không thoải mái, nhưng mà cô vẫn là cố gắng nhịn xuống.
Nhưng Tây Bảo vừa nghe Lệ Mạc Sâm nói, nào biết đâu rằng phân chia cái gì thật giả, cậu bé mở to mắt, có chút không dám tin: "Mommy.. Có hẹn ước với người khác sao?"
"Con quản nhiều như thế làm cái gì?"
Lệ Mạc Sâm lại nghiêng đầu liếc Giang Vãn một cái, chỉ thấy người phụ nữ này ngồi ở chỗ kia vẫn không nhúc nhích, thậm chí căn bản đều không có giải thích câu gì!
Lệ Mạc Sâm tâm tình nháy mắt tệ hơn, chẳng lẽ là anh nói đúng? Thật là sợ Lục Vĩ Đình thấy?
Vì thế, Lệ Mạc Sâm khẩu khí không tự giác kém một ít.
"Daddy!" Tây Bảo hướng đầu tới anh xin giúp đỡ, như là đang nói, đừng làm mommy gặp người khác..
Nhưng Lệ Mạc Sâm hừ lạnh một tiếng, trực tiếp bỏ mặc!
Tây Bảo lại như cục bột nếp đi dính vào Giang Vãn, mở ra đáng thương vô cùng làm nũng: "Mommy, mẹ thật sự gặp người khác sao?"
Lệ Mạc Sâm một trận bực bội, trực tiếp túm chặt cổ áo Tây Bảo đem Tây Bảo trở về!
"Hu hu hu, daddy đáng ghét!" Tây Bảo vùng vẫy tay nhỏ chân nhỏ, đầy mặt viết ủy khuất!
"Anh đừng đối xử với con như vậy." Giang Vãn nhìn không được: "Nó còn nhỏ như vậy, anh hung dữ với nó làm cái gì?"
"Đây là xon trai tôi, tôi muốn hung dữ thế nào liền như thế ấy!" Lệ Mạc Sâm trả lời đúng lý hợp tình, một đôi mày kiếm hơi nhướng lên.
"Tây Bảo cũng là con trai tôi." Giang Vãn phản bác nói.
"Cô còn biết nó là con trai cô?" Lệ Mạc Sâm tiếp tục lạnh nhạt có chút trào phúng: "Tôi còn tưởng rằng cô sớm quên sạch sẽ!"
Giang Vãn đương nhiên nhớ không rõ Lệ Mạc Sâm vì cái gì lại nóng giận như thế, ở trước mặt con trai còn nói năng như vậy, cô hít một hơi thật sâu, vẫn là quyết định không cùng này người đàn ông này tranh cãi.
"Daddy, không được hung dữ với mommy! Ba quên ba cùng Tây Bảo chuyện ước pháp tam chương sao? Về sau đối xử tốt với mommy, không hung dữ với mommy!" Cậu bé vừa thấy sắc mặt daddy khó coi như thế, nháy mắt liền nói ra chuyện anh lúc trước hứa hẹn: "Chúng ta đã móc nghéo rồi mà!"
Giang Vãn ngồi ở bên cạnh, khuôn mặt nhỏ có chút hơi hơi mất tự nhiên..
Ước pháp tam chương?
Lệ Mạc Sâm còn cùng Tây Bảo ước pháp tam chương?
Mà Lệ Mạc Sâm sắc mặt cũng nháy mắt có chút khó coi, cậu bé này thật đúng là xem náo nhiệt không đại loạn, thế nhưng còn tại đây trước mặt người phụ nữ này nói ra chuyện này!
"Tôi đáp ứng Tây Bảo, chỉ là bởi vì cô là mẹ nó!" Lệ Mạc Sâm sắc mặt xanh mét giống đáy nồi: "Cô cho rằng người phụ nữ như cô, tôi thật sự có thể nhìn trúng sao?"
"Chướng mắt là tốt nhất, loại phụ nữ thô bỉ như tôi, cũng không thể lọt vào mắt Lệ tổng được, chướng mắt đương nhiên là tốt nhất." Giang Vãn gật đầu.
Nhưng nghe thấy lời này, sắc mặt Lệ Mạc Sâm lại là lạnh đi vài độ!
"Đúng, loại phụ nữ dục cầu bất mãn như cô, tôi xem cô là rất sẽ hưởng thụ, từ lão già đến ảnh đế.. Khẩu vị thật nặng!"
"Lệ Mạc Sâm!" khuôn mặt nhỏ của Giang Vãn biến đổi liên tục, "Ngươi ở trước mặt con có thể chú ý một chút không?"
"Liên quan gì đến anh?" Lệ Mạc Sâm giận quá hóa cười, thấy cô còn hoàn toàn không có vì chính mình giải thích!
Người phụ nữ này này vì sao không giải thích, chẳng lẽ đều là thật vậy chăng?
Giang Vãn yêu cầu Hứa Đông ở cái giao lộ này dừng xe, cô không có cách nào lại cùng Lệ Mạc Sâm cùng ở trong cái không gian này!
Hứa Đông không dám hỏi, vội ở giao lộ ngừng xe.
Giang Vãn một phen kéo ra cửa xe đi xuống.
Tây Bảo có chút nôn nóng, nhìn mommy rời đi, cậu bé trong lòng rất là khó chịu! Cậu bé vội vỗ vỗ Lệ Mạc Sâm: "Daddy! Ba mau đuổi theo mommy!"
"Cô ta đi thì đi!" Lệ Mạc Sâm bực bội, đôi mắt đều là sắc mặt giận dữ.
"Daddy." Giọng nói cậu bé mang theo tia khóc nức nở: "Daddy ba nói chuyện không tính toán gì hết! Ba gạt người!"
Tây Bảo lập tức liền phải bắt đầu khóc, Lệ Mạc Sâm nhìn cậu bé một cái, tâm tình càng là phiền loạn, anh đột nhiên đẩy ra bên cạnh cửa xe, nhanh đuổi theo qua đi.
Giang Vãn giận dỗi dọc theo đường đi, lại bị Lệ Mạc Sâm bước chân nhanh hơn, một phen ấn xuống bả vai cô!
Giang Vãn có chút tức giận quay đầu lại, một đôi mắt tức giận trừng lên nhìn anh.
"Giang Vãn, cô về sau duy trì khoảng cách cùng người đàn ông khác cho tôi! Cô là mẹ con trai tôi, đừng để cái tính phong lưu không biết liêm sỉ đó làm ảnh hưởng tới tâm lý của con tôi!"
Lệ Mạc Sâm rống lên một câu, ngay sau đó, liền rời đi. Giang Vãn đứng ở tại chỗ, bị anh rống có chút không thể hiểu được.