Mỹ An nháy mắt ra hiệu với anh bảo anh đồng ý, chị gái cô đã hạ quyết tâm đón cô về rồi, không ai cản được đâu.
“Tất nhiên rồi, chị không chê tôi phiền, tôi dọn qua ở cũng được” - Thanh Bách nhún vai.
Tuấn Triết chở mọi người về biệt thự của Mỹ Tâm, bên trong thật sự cũng chuẩn bị mọi thứ cho Mỹ An và baby vô cùng chủ đạo. Tuấn Triết vỗ vai Thanh Bách:
“Chị em phụ nữ tâm sự, không có chỗ cho chúng ta rồi”.
Thanh Bách gật đầu tán thành, hơn một tuần không đến công ty rồi chắc anh cũng phải tranh thủ qua xem một chút.
Mỹ Tâm và Thiên Kim đều không ngừng quan sát chiếc bụng nhô cao của Mỹ An, bọn họ không tưởng tượng được một sinh mệnh sắp từ đó mà chào đời.
“Em vẫn không định biết giới tính cho đến ngày sinh luôn sao?”
“Vâng, dù sao cũng chỉ còn một tháng nữa thôi, bí mật đến cùng vậy?”
AzTruyen.net
“Tớ với Tuấn Triết mua quá trời quà cho em bé luôn, vì không biết là nam hay nữ, nên thứ gì tớ cũng lấy hai phần”
“Đừng mua nữa” - Mỹ An ra sức lắc đầu - “Đồ mọi người mua cho em bé mặc đến năm ba tuổi vẫn còn dư đó”
Mỹ An cảm thấy chắc cô là người mẹ duy nhất trên đời tới giờ chưa phải mua bất kỳ món đồ nào cho đứa con sắp ra đời của mình. Đồ mọi người mua thật sự đã sắp chất thành núi luôn rồi.
“Không nhiều đâu, con nít lớn nhanh hơn nữa em bé mấy tháng đầu một ngày thay nhiều đồ lắm” - Mỹ Tâm nói. - “Hai đứa ngồi nói chuyện đi, chị sắp xếp đồ đạc của Mỹ An”
Mỹ An nắm lấy tay Thiên Kim:
“Không nói chuyện của tớ nữa, khi nãy mọi người cũng có nhắc đến việc cậu có baby, xem chừng Tuấn Triết cũng mong mỏi lắm”
“Anh ấy từ khi biết cậu có thai thì ngày nào cũng nói muốn có con” - Thiên Kim hơi đỏ mặt.
“Đúng rồi, hai người tuy mới kết hôn nhưng cậu và Tuấn Triết cũng không còn trẻ, tuổi này sinh con là đẹp nhất. Tớ thường nghe mấy bác sĩ nói, phụ nữ qua ba tỉ lệ nguy hiểm khi mang thai sẽ tăng lên”
“Thật ra tớ vẫn không đồng ý là vì bọn tớ chưa nhận được sự chúc phúc của gia đình anh ấy nhưng mới hôm qua tớ cùng anh ấy đã về nhà dùng cơm rồi” - Thiên Kim thông báo tin mừng cho cô biết.
Mỹ An nghe Thiên Kim nói thế cũng vui vẻ lây, cô biết chuyện gia đình Tuấn Triết chưa chấp nhận luôn là nỗi niềm canh cánh trong lòng Thiên Kim.
“Thế thì tốt quá rồi, hai người có thể danh chính ngôn thuận làm vợ chồng rồi”
“Mặc dù cha anh ấy vẫn còn khó chịu nhưng mẹ anh ấy đã xem tớ như con dâu rồi”.
“Không sao, không sao, cậu có Tuấn Triết yêu thương rồi thì vấn đề gia đình chỉ còn là thời gian mà thôi.”
Thanh Bách về công ty liền nghe Minh Thái đang tiếp khách ở văn phòng, Thanh Bách đang nghĩ khách nào mà lại tiếp đón ở tận công ty thì thấy Thanh Tùng từ phòng Minh Thái đi ra.
“Anh về rồi sao?” - Minh Thái nói : “Chúng ta có một vụ làm ăn hợp tác với bên tập
đoàn, vợ nói phải nhận không nhận không được”
Thanh Bách và Thanh Tùng đều cười, từ khi Thanh Nhi về phụ giúp tập đoàn, chỉ cần có thể hợp tác thì Thanh Nhi đều muốn cùng Bách Niên làm.
“Anh về cùng Mỹ An à?” - Thanh Tùng lên tiếng.
“Phải, đón được mẹ con cô ấy về rồi.”
“Tôi phải mau gọi điện cho Thanh Nhi, cô ấy muốn gặp Mỹ An lắm” - Minh Thái cười cười.
Thanh Bách thấy Thanh Tùng hình như có điều muốn nói:
“Muốn vào phòng anh ngồi chút không?”
Thanh Tùng gật đầu.
“Bà nội mấy hôm trước có hỏi về anh và Mỹ An” - Thanh Tùng nhấp một ngụm cà phê.
Thanh Bách không biết trả lời Thanh Tùng sao, từ hôm lễ tang của cha anh, anh và bà nội vẫn chưa nói chuyện lại.
“Bà lớn tuổi rồi cũng không giận được bao lâu nữa, lúc em nói bà biết Mỹ An mang thai bà đã khóc rất nhiều. Nếu được thì anh đưa Mỹ An về thăm bà đi, hai người đâu thể trốn tránh mãi”