Mỗi Ngày Nam Thần Nhà Tui Đều Đăng Vạn Chữ

Chương 18




Buổi chiều thứ ba là Tần Nhạc xuất hiện, thạch cao một chân đã được dỡ xuống, còn một chân khác vẫn còn bọc kín một tầng. Cánh tay đại khái không có vấn đề gì, cho nên mấy chuyện chống nạn đi đường linh tinh anh ta đã có thể tự mình làm được.

Đây là một tin vui cho quần chúng nhân dân, nhất là đối với Hàn Thanh Ngạn. Cuối cùng cũng không phải ngày nào cũng chạy đi chạy lại chăm sóc bạn học mệt muốn chết rồi.

Báo cảnh sát trước đó cũng chẳng đem lại tin tức gì, kẻ đầu sỏ đánh Tần Nhạc đến mức phải vào viện cũng không tìm ra. Tần Nhạc tự nhận là chẳng tốt đẹp gì, duy chỉ có một chuyện là anh thấy tâm tắc——

Ngày anh bị đánh trên cơ bản xem như đã chia tay với em gái lăn giường, nhưng bằng bộ dạng hiện tại của anh ta, xem chừng cũng chả có hy vọng gì để tìm các em gái khác. Ít nhất là trước khi tứ chi anh ta toàn kiện thì anh ta chỉ có thể làm bạn với cánh tay phải.

Hàn Thanh Ngạn nghe thế thì tỏ vẻ vô cùng vui sướng, đồng thời chúc phúc cho Tần Nhạc có thể hồi về nguyên dạng.

Tri Nguyên Kỳ Phồn gián đoạn cũng chẳng bao lâu, đầu tuần này bắt đầu khôi phục vạn chữ mỗi ngày.

Do đầu tuần Hàn Thanh Ngạn có tiết, sau khi học xong lại phải chạy đi chăm sóc bệnh nhân nên cả người mệt mỏi vô cùng, thế nên đây là lần đầu tiên anh không đọc chương mới của nam thần ngay khi anh ấy vừa mới đăng.

Chờ đến khi anh xem lại,  phía dưới《 Đường về》đã xuất hiện ba chữ "Đã hoàn thành" đo đỏ.

Hàn Thanh Ngạn nhanh chóng mở những chương trước ra xem, bắt đầu lần mò đọc từng chữ từng chữ giống như trước.

Mất mấy ngày nam chính cuối cùng cũng tìm ra thông đạo dẫn đến thế giới bên ngoài, nhưng sau khi anh ra ngoài mới phát hiện ra bên ngoài có một luồng ánh sáng rất chói mắt. Chờ đến khi ánh sáng phai dần đi, anh mở mắt ra một lần nữa mới nhìn thấy cái miếu đổ nát quen thuộc nọ.

Cậu bạn Quỷ Hồn lại xuất hiện một lần nữa, nói cho nam chính biết rằng anh thật ra đang đứng trên con đường dẫn đến thế giới bên kia, chỉ có linh hồn mới đến đây.

Thế giới bên kia cũng không khác dương thế là bao, chỉ là không nhìn rõ bộ dạng của con người. Cho nên diện mạo của mọi người nam chính thật lòng chẳng đoán được là bao.

Nam chính hỏi cậu ta tại sao lại có đến hai người, một là linh hồn một vẫn có hình thái. Bạn anh không trả lời, chỉ đột nhiên tiến lên ôm lấy nam chính.

Ghé vào lỗ tai anh mà nói rằng: "Bởi vì tôi đang đợi cậu trở về".

Một chương này cứ kết thúc như vậy đó, những lời này của nhân vật bạn nam chính rất khó hiểu, Hàn Thanh Ngạn càng nghĩ càng thấy mờ mịt, anh khẩn cấp click mở chương cuối cùng của 《 Đường về》ra.

Lại đọc từng chữ từng chữ một, đọc đi đọc lại.

Đọc đi đọc lại ba lần, Hàn Thanh Ngạn chỉ cảm thấy trái tim nhỏ bé yếu ớt của mình đang bị một đám thảo nê mã* chạy như điên đến chà đạp. Tất cả ngôn ngữ anh có giờ khắc này đều trở nên vô dụng, chỉ còn hai chữ "Mẹ nó" đẫm máu du đãng trong lòng.

*Thảo nê mã: 草泥马 - Một từ dân mạng hay TQ hay dùng để thay thế cho chữ 肏你妈 (Đ** mẹ mày)

Nam thần chính là nam thần, vĩnh viễn anh ấy không nói dối. Nói cho mi lạn vĩ* là có lạn vĩ, mi hoàn toàn không nên mong chờ gì nhiều.

*lạn vĩ: 烂尾 - đầu voi đuôi chuột, kết thúc cho có/ qua loa. 

Chương cuối 《 Đường về 》là như vầy.

Nam chính bị linh hồn của bạn o bế nửa ngày rồi anh đột nhiên phát hiện linh hồn nọ có độ ấm. Giãy khỏi lòng bạn anh, đoạn anh phát hiện ra mình đang đứng giữa một căn phòng có bốn vách tường trắng bệch, giường và tủ cũng đều trắng toát. Mà cậu bạn "Quỷ Hồn" đang đứng trước mặt anh nhìn anh.

Anh cúi đầu, phát hiện cậu bạn "Quỷ Hồn" kia thế nhưng lại có bóng.

"Cậu..." Nhân vật chính mở miệng, lại không biết nói sao cho phải, giống như thiên ngôn vạn ngữ đều ứ ở trong cổ họng không cách nào đi ra được.

Người bạn chỉ nhìn nhân vật chính cười cười, cuối cùng vỗ đầu anh một cái, chỉ chiếc giường có sàng đan gối đệm trắng nhợt kia ý bảo anh nằm xuống.

Nhân vật chính không biết vì sao, chỉ cảm thấy cậu ta nói đúng, bèn nghe lời nằm lên chiếc giường nọ.

Anh nằm cái đã mơ một giấc mộng, trong mộng anh là một tiểu thuyết gia, đồng thời cũng là đồng tính luyến ái. Người anh thích là phát tiểu* của anh, khi anh cuối cùng cũng có dũng khí bày tỏ với người ta, phát tiểu lại xuất ngoại mất.

*Phát tiểu: 发小 - tiếng Bắc kinh chỉ bạn chơi chung từ nhỏ đến lớn

Do vậy, anh bắt đầu điên cuồng sáng tác văn, vào giây phút đặt bút viết chương cuối cùng anh đã không còn phân rõ rốt cuộc mình là nhân vật chính trong cố sự kia hay là tiểu thuyết gia đang thầm mến phát tiểu của chính mình.

Nhân vật chính trong cố sự sau khi chết thì trở về trấn nhỏ của mình, nơi đó đã từng mắng anh ta là đồng tính luyến ái biến thái ghê tởm đầu độc dân trong trấn, chỉ có phát tiểu luôn luôn đứng trong ngôi miếu đổ nát nơi sườn núi đợi anh đến. Mà sự thật, sau khi hay tin tiểu thuyết gia phát điên, phát tiểu bèn chạy từ nước ngoài về, canh giữ bên người chờ thần trí anh trở về.

Cho nên thật ra anh là vị tiểu thuyết gia điên nọ?

Nhân vật chính mạnh mẽ mở mắt.

Anh nhận ra mình đang nằm trên tấm phản nhà mình ở trấn nhỏ, mẹ anh với khuôn mặt khác lạ đứng trước cửa phòng anh nói vọng vào, "Ngày đầu tiên về nhà đã ngủ thây xác rồi, tranh thủ dậy ăn cơm đi."

Toàn văn đến đây là hết.

Thoạt nhìn hình như cũng không có BUG quá lớn nào, nhưng lại làm cho cả Hàn Thanh Ngạn và quần chúng fan cuồng đều phun máu, đoạn cuối kết cục của 《 Đường về 》giống y xì đúc đoạn mở đầu chương một truyện.

Hàn Thanh Ngạn chẳng phải chòm sao Xử Nữ nhưng cũng bị cái kết cục này dọa bay lên trời rồi. Mợ nó anh ghét nhất cái kiểu kết cục này! Nhân vật chính rốt cuộc là cậu bạn nhỏ chết bờ chết bụi tìm đường về nhà hay là lão tác gia điên nọ a!

Mà dẫu anh ta có thế nào thì với thân phận đồng GAY Hàn Thanh Ngạn vẫn không có cách nào kìm nén được cái loại cảm xúc đau đớn như mèo cào trong lòng này!

Qúy ngài fan cuồng phát giận rồi! Vì thế nên anh bắt đầu bày ra tư thế quyết định tặng cho nam thần một cái bình luận dài thiệt là dài diễn tả cảm giác đau lòng lúc này trong anh.

Hàn Thanh Ngạn tiến nhập vào trạng thái cuồng si, cho nên ngón tay hạ phím gõ QQ cứ run run rẩy rẩy, thế mà chính anh lại chẳng phát hiện ra.

Chờ đến khi cuối cùng anh cũng viết xong một cái bình luận dài 5000 tệ Tấn Giang, quyết định dùng một cái nước cạn một cái bình dài để đả đảo kết cục OE của nam thần, anh mới phát hiện QQ mình treo đang không ngừng run run cái avatar quen thuộc.

A, là Tề Sơ Phàm.

Nghĩ như vậy nhưng Hàn Thanh Ngạn vẫn gửi bình luận cho nam thần trước đã, sau đó mới mở khung trò chuyện với Tề Sơ Phàm.

【 Tề Sơ Phàm: Hôm nay Tần Nhạc xuất viện ạ? Chúc mừng. Hai người đã về kí túc xá chưa? 】

【 Tề Sơ Phàm: Về đến ký túc xá thì nhắn em một tiếng a. Có gì em qua thăm 】

【 Tề Sơ Phàm: Anh bận à? Trả lời em một câu đi, đừng làm em lo lắng. 】

【 Tề Sơ Phàm: Em làm vậy chắc giống mẹ anh lắm nhỉ, anh không ghét bỏ em chứ?】

【 Tề Sơ Phàm: Đau lòng quá, anh ghét bỏ em thật à.】

Mỗi tin nhắn cách nhau mười phút, kéo dài từ một tiếng trước đến tận bây giờ.

Hàn Thanh Ngạn nhìn thoáng qua thời gian tin nhắn cuối cùng gửi đến. Là ba phút trước.

May mà đàn em sẽ không thật sự đau lòng vì mình không để ý đến em ấy. Hàn Thanh Ngạn cảm thấy Tề Sơ Phàm biết chuyện Tần Nhạc nằm viện đồng thời quan hệ với mình cũng tốt nên việc cậu ấy hỏi thăm Tần Nhạc xuất viện là chuyện hết sức bình thường. Anh ngốc đến độ không nghĩ tới đàn em nhỏ nọ làm sao lại có thể nhắn tin liên tục cứ cách mười phút một lần dù biết anh không có mặt ở ký túc xá.

Cho nên mới nói Tề đại thần với Hàn ngốc nghếch nhất định là tuyệt phối. Ít nhất Tề đại thần có ngốc nhưng thi thoảng cũng có lúc đột phá, ai như Hàn Thanh Ngạn ngốc đến độ không hề nghĩ đến chuyện người ta có ý quấy rối mình.

Vô nghĩa khỏi hỏi.

Hàn Thanh Ngạn lạch cạch gõ bàn phím, trả lời tin nhắn của Tề Sơ Phàm.

【 Hi Hòa: Vừa đọc chương mới của nam thần xong, về từ một tiếng trước rồi, cảm ơn đã quan tâm.】

Anh trả lời xong thì lại đi dò xem nam thần có định xuất bản cuốn này hay không, ngay cả cái kết truyện rất lừa người nhưng làm một fan cuồng với đầy đủ tư cách, Hàn Thanh Ngạn vẫn muốn mua sách của nam thần.

Không nghĩ tới trang web anh còn chưa kịp mở, QQ đã kêu tích tích. Bạn học Tề như thể đang canh giữ bên máy tính ấy nhỉ.

【 Tề Sơ Phàm: Đã nói là bạn bè thì không cần khách khí với em mà, anh cảm thấy kết cục 《Đường về 》thế nào? Em cũng vừa mới xem.】

Nói đến chuyện này, móng vuốt Hàn Thanh Ngạn hung hăng chọt mẫu chữ "caodan", nhưng khi nhìn thấy khung chỉnh lý văn bản hiện ra hai chữ "Đau trứng", anh lại do dự.(*Ý là viết tắt xong máy tự động đề xuất sửa)

Cuối cùng nghĩ nghĩ, Hàn Thanh Ngạn vẫn tỉ mỉ ghép vần, sửa thành một câu "Hoàn hảo".

Ngay cả không tiếp nhận nổi kết cục đau trứng của nam thần, anh cũng kiên quyết không nói cho người khác biết. Bằng không hình tượng cuồng đến đẹp giai của mình sao có thể duy trì được!

Hàn Thanh Ngạn nghĩ thì nghĩ thế nhưng khi nhìn thấy câu trả lời ấy Tề đại thần lại thương tâm. Trước khi cậu trò chuyện với Hàn Thanh Ngạn đã tranh thủ xoát khu bình luận, cuối cùng nhìn thấy một cái bình luận mang theo nước cạn ngư lôi ngàn chữ dài dằng dặc. Chủ nhân của bình luận dài ngoằng này tên là Thanh Nham.

Thanh Nham, Thanh Ngạn, cách đọc giống nhau khiến cho Tề đại thần không thể ức chế nổi liên hệ hai người với nhau. Trong nháy mắt cậu thậm chí còn nghĩ Thanh Nham chính là nick của thầy giáo nhỏ của cậu.

Cơ mà đây mới chỉ là đoán thôi, thầy giáo sư mà chưa thừa nhận thì chẳng có ý nghĩa gì. Nhưng cậu cũng không có biện pháp hỏi người ta là "ID Tấn Giang của anh có phải là Thanh Nham hay không", có tật giật mình khiến cậu nghĩ làm vậy thì chắc chắn sẽ lộ thân phận.

Cho nên Tề đại thần tự nhận là rất cơ trí yên lặng đọc bình luận của cái người tên Thanh Nham nọ dành cho cậu, xác định bạn thoạt nhìn cực độ cuồng này tỏ ý "Tiên sư nam thần anh cư nhiên dám viết cái thể loại kết cục khỉ gió này để đùa giỡn tui", rồi mới hỏi thầy giáo nhỏ xem anh ấy cảm thấy thế nào.

Không nghĩ tới thầy giáo nhỏ lại nói hoàn hảo, một chút cáu giận muốn chửi thề cũng không có. Điều này khiến cho Tề Sơ Phàm cảm thấy thương tâm. Thật vất vả mới có thể tìm ra chút manh mối về ID của thầy giáo nhỏ, kết quả lại sai lầm.

Đơn giản là Tề đại thần cậu thật sự không hiểu, không có một fan cuồng đã thề sống thề chết yêu thương nam thần lại tỏ ý không hài lòng với nam thần của mình đâu, trước mặt người khác, nam thần vĩnh viễn là người ngay cả quần lót cũng có thể khiến bọn họ thét chói tai khen đẹp giai quá~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.