Mỗi Lần Ghi Bàn Đều Vì Em

Chương 62




Thời tiết trở nên nóng hơn, mùa hè đã bao phủ khắp Châu Âu. Số lượng du khách xuất nhập cảnh trên bán đảo Italy gia tăng nhanh chóng. Ngày nào cũng có một người mặc áo đá bóng màu màu lam đỏ hoặc màu đỏ bước từ máy bay xuống.

Roma – thành phố được vinh danh là “Bảo tàng lịch sử vĩ đại của thế giới” trở nên đông đúc hơn. Ngày nào cũng có người vẫy cờ chạy quanh sân vận động Olimpico. Chính phủ phải gia tăng công tác an ninh, đề phòng cổ động viên đánh nhau, và tất nhiên, kiểu xung đột như vậy cũng chỉ là chuyện thường ngày.

Tô Thanh Gia vốn nhạy cảm nên có thể cảm nhận được không khí thi đấu giữa hai đội, một dòng khí đối đầu vô thức giao đấu với nhau.

Dù Carlos luôn mỉm cười trước mặt cô, nhưng cô biết thật ra cậu rất lo lắng. Ngày trận đấu diễn ra đang đến gần, chỉ còn sáu ngày, năm ngày, bốn ngày, ba ngày, hai ngày, một ngày.

Truyền thông xôn xao đưa tin. Huấn luyện viên của Manchester United và Rijkaard đều ra oai với đối phương.

Có đủ loại bình luận từ khen ngợi đến chê bai.

Đối với màn trình diễn xuất sắc của tiểu tướng Carlos, trừ những lời khen ngợi và mong chờ, có rất nhiều người cho rằng cậu sẽ như hoa quỳnh, sớm nở sớm tàn.

Lịch sử bóng đá chứng kiến không ít thiên tài chói sáng, nhưng mấy ai có thể bước lên đài cao và tiếp tục tỏa sáng.

Giới bóng đá quá tàn khốc, tre già thì măng mọc.

Hàng ngàn năm trước, thành phố này từng diễn ra những trận tàn sát, bây giờ người ta lại có thể chứng kiến một cuộc chém giết khác.

Sau chức vô địch năm 1992, đã 14 năm Barcelona chưa được chạm tay vào cúp vô địch, lần này chính là lần họ cách chức vô địch gần nhất.

Trên người họ gánh vác hy vọng của hàng triệu người.

Huấn luyện viên của Barcelona cố gắng duy trì tốt tinh thần. Ông đã làm kiểu tóc mới, đó là một quả đầu trọc lốc, kết hợp với râu và quần áo, nhìn cũng không tồi. Ông cần phải khơi dậy ý chí chiến đấu của các thành viên.

Đây là thành tích tốt nhất của Barcelona tại The Champions League trong suốt ba năm qua. Chỉ còn một bước nữa là họ có thể mang cup Champions về, tên của câu lạc bộ sẽ lại được ghi vào lịch sử huy hoàng.

Thắng lợi đã đến rất gần, vòng nguyệt quế đầy ma lực, cành olive tượng trưng cho sức mạnh của người anh hùng.

Chiều ngày 28 tháng 5, Tô Thanh Gia và người nhà của các cầu thủ khác đến xem trận đấu.

Bầu trời mờ mờ bao bọc lấy cả sân vận động Olimpico. Những đám mây tuyệt đẹp không ngừng biến hóa, thay đổ hình dạng. Hoàng hôn buông xuống, trận đấu bắt đầu, tiếng hò reo ầm ĩ rung trời lở đất.

Tô Thanh Gia vuốt ve chiếc vòng ngọc trai trên tay trái, dưới đáy lòng là nguyện ước và ngọt ngào.

Lúc ở khách sạn, cô đã tặng cho Carlos một nụ hôn. Chàng trai tóc vàng bế cô đặt lên bậc thang, chiều cao của hai người gần như bằng nhau.

Cách nhau gần như vậy, lông mi dài của cậu chạm vào mũi cô, khẽ rung nên hơi ngứa. Cậu ôm cô thật chặt. Ngực hơi đau nhưng cô không muốn buông ra. Cô có thể cảm nhận được nhịp tim và hô hấp dồn dập từ ngực cậu.

Một lát sau, chàng trai buông cô ra, dịu dàng vuốt mái tóc dài của cô. Cậu dùng lực rất nhỏ, đôi mắt xanh xám như biển Địa Trung Hải lúc tĩnh lặng. Cậu cầm lấy tay trái của cô, sau đó tháo chuỗi vòng trên tay cô xuống.

Chuỗi vòng tay đó đã làm bạn với cô nhiều năm, trên đó đầy những vết sửa chữa, ngọc trai cũng đã không còn sáng, viên to viên nhỏ không đều, đôi khi nó còn làm xước cổ tay nhưng cô vẫn đeo nó mỗi ngày. Những lúc tâm trạng không tốt, chỉ cần thấy nó mọi buồn bực đều tan biến.

Dưới ánh mắt nghi hoặc của cô, Carlos móc từ trong túi ra một chiếc vòng tay khác.

Chiếc vòng có kiểu dáng vô cùng tinh xảo, kim cương được cắt hoàn hảo xen lẫn với ngọc trai tròn trịa, dưới ánh mặt trời, có thể nhìn thấy đủ bảy màu sắc.

Carlos nhẹ nhàng nâng cổ tay cô lên rồi giúp cô đeo vào. Chiếc vòng rất vừa tay, không lớn cũng không nhỏ. Cô lắc cổ tay, theo động tác của cô, chiếc vòng lấp lánh ánh sáng.

Lúm đồng tiền trên má chàng trai càng sâu hơn, giọng nam trầm thấp mang theo mật ngọt chảy vào đáy lòng cô: “Bạn gái xinh đẹp nhất của anh, chúc mừng sinh nhật.”

Cậu đã đồng ý sẽ đổi cho cô một chiếc vòng tay mới. Lúc thi đấu ở Pháp, cậu đã dành rất nhiều thời gian, thậm chí còn về khách sạn tập trung muộn, may mắn là cuối cùng cũng tìm được thứ hợp ý.

Vốn dĩ cậu định sáng sớm mai mới đưa cho cô, nhưng nghĩ lại, cậu quyết định tặng cho cô vào hôm nay, một ngày đặc biệt quan trọng trong cuộc đời cậu.

Cậu đeo cho cô chuỗi vòng mỹ lệ, mang theo hy vọng, sau khi trận đấu kết thúc, cô có thể giúp cậu đội vương miện chiến thắng.

Búp bê Tây Dương sẽ mang món quà đầy tâm ý của cậu đến khu vực dành cho người nhà, nhìn cậu một cách chăm chú, vì cậu mà hò hét, vỗ tay, khi ấy, chuỗi vòng sẽ tỏa sáng lấp lánh bên cạnh khuôn mặt cô.

Tô Thanh Gia nhìn chàng trai trước mặt, cô đứng trên bậc thang nên chiều cao của hai người gần bằng nhau. Ánh sáng nhảy nhót trên mái tóc mềm mại, mặt trời nghiêng dần về hướng tay, đổ bóng lên gương mặt của cậu. Cô nhìn thấy sự triền miên và dịu dàng ở tận sâu trong đáy mắt cậu.

Cậu đã đem lòng mình bộc lộ hết với cô.

Tô Thanh Gia ôm lấy cổ cậu, một hồi lâu sau mới nói: “Cảm ơn. Em rất thích.”

Vành tai chàng trai tóc vàng khẽ rung cậu, cậu lại hôn cô thêm lần nữa.

“Mỗi một món quà anh tặng, em đều rất thích. Cho dù đắt rẻ, chỉ cần có lòng là đủ rồi. Bạn trai đẹp trai nhất của em, hôm nay phải thật cố gắng nhé!” Tô Thanh Gia cười lộ ra lúm đồng tiền, đôi mắt màu hổ phách khiến Carlos liên tưởng đến hũ rượu ngon đã được ủ lâu năm, mềm mại và say đắm.

Cậu ra sức gật đầu, vẫy tay chào tạm biệt.

Tô Thanh Gia cũng vẫy tay lại: “Hẹn gặp lại ở sân bóng.”

Truyền thông và cổ động viên đứng đầy ở đại sảnh khách sạn, đèn flash chiếu vào mắt khiến đầu óc mơ hồ.

Khi cả đội Barcelona bước ra, họ vội vàng nhường lối đi. Huấn luyện viên nói lời cảm ơn với mọi người.

Trước khi lên xe, Carlos quay đầu lại nhìn cô gái đang đứng ở cửa bằng ánh mắt kiên định.

Chiếc xe chạy thẳng đến sân vận động. Đây chính là kiệt tác của một một kiến trúc sư bậc thầy, nó có thể chứa được mười vạn người.

Sân vận động Olimpico ở Roma mang đầy đủ những nét tinh túy của kiến trúc cổ đại, hòa lẫn với đó là thiết kế sáng tạo của hiện đại. Hai phong cách kiến trúc cổ kim hòa làm một, vừa tương phản lại vừa hài hòa.

Ở đây từng diễn ra vô số giải đấu, từ Thế vận hội Olympic, World Cup đến nhiều giải đấu hạng A khác. Tối nay, nơi này sẽ chào đón trận đấu hồi hộp nhất Champions League.

Dàn nhạc ăn mặc lộng lẫy tấu vang ca khúc nhạc hiệu UEFA Champions League. Ca khúc chủ đề mang đầy âm hưởng tôn giáo này do Liên đoàn vóng đá Châu Âu ủy thác cho một nhà soạn nhạc người Anh viết. Ca từ đơn giản nhưng lại có thể gây chấn động, ông đã sử dụng 3 ngôn ngữ chính của UEFA – đó là tiếng Pháp, tiếng Anh và tiếng Đức, lời bài hát lặp đi lặp lại “Chúng ta là nhà vô địch”, “Chúng ta là đội bóng giỏi nhất”.

Cổ động viên nhuộm khán đài thành màu sắc của đội bóng mà yêu thích. Phía bên này, cổ động viên Manchester United xếp thành dòng chữ đỏ lớn mang tên đội bóng. Còn cổ động viên Barca, họ ghép được một chữ “Football” rất to từ áo đấu.

Máy quay quay hình ảnh từ xa, trông vô cùng hoành tráng.

Không gian xung quanh rất sáng, kèm theo đó tiếng ca. Cầu thủ đi từ trong đường hầm đi ra. Hôm nay Barcelona mặc áo xanh đỏ, trong khi đó Manchester United lại mặc áo trắng, bên cạnh mỗi cầu thủ đều có thêm một bạn nhỏ cao đến hông.

Những bạn nhỏ đó được thành phố đứng ra tổ chức trận đấu chọn lựa từ các trường bóng đá hoặc các trường tiểu học ở địa phương. FIFA quy định: Để bóng đá trở nên phổ biến và ý nghĩa hơn, mọi giải đấu quốc tế hạng A đều phải có ít nhất một trận đấu quan trọng có sự tham gia của cầu đồng linh vật [*], không phân biệt nam nữ.

[*] Linh vật: Trong bóng đá họ là những đứa bé bước ra từ đường hầm cùng cầu thủ.

( Link đọc để hiểu rõ hơn: https://m.facebook.com/bongda/posts/107875686060022 )

Carlos dắt tay một bé trai tươi cười rạng rỡ, da đen tóc xoăn, làn da ngăm đen tràn đầy sức sống. Cậu bé mặc áo bóng đá size nhỏ màu trắng. Cậu rất thích đứa bé này. Lúc còn đứng trong đường hầm, cậu bé đó nói với cậu rằng: Tuy hôm nay em mặc quần áo của Manchester United, nhưng em là cổ động viên của Barcelona, cũng là fan của anh. Sau này em cũng muốn được đá bóng ở đây.

Bé trai vừa tròn mười tuổi, nhìn đôi mắt màu đen của cậu, Carlos loáng thoáng thấy được bản thân năm đó.

Cậu rất ít khi cười với người ngoài, nhưng đối diện với đứa nhỏ đầy mơ mộng này, cậu thấy rất ấm áp. Cầu đồng vô cùng thích thú khi được cậu ôm lấy bả vai bước vào sân bóng, cậu hứa sau khi trận đấu kết thúc sẽ tặng cho cậu bé một chiếc áo đá bóng có chữ kí của mình.

Trận đấu hôm nay, Barcelona được coi là đội nhà, các cầu thủ Manchester United xếp hàng, lần lượt bắt tay với các cầu thủ Barcelona.

Huấn luyện viên hai đội cũng sát lại gần, hàn huyên khen nhau một chủ. Cả hai đều ăn mặc nghiêm túc, tây trang giày da. Ferguson đầu đầy tóc bạc, cười rộ lên không khác gì ông già Noel không râu, tuy nhiên ai cũng biết rõ ông là một người rất nghiêm khắc. Rijkaard mang phong cách trẻ trung, thành thục, còn Ferguson lại có vẻ kinh nghiệm, quyết liệt.

Do gặp phải chấn thương nên tiền vệ 27 tuổi không có cơ hội tham gia mùa giải The Champion League này, nhưng anh vẫn tới sân xem trận đấu. Em trai giúp anh đẩy xe lăn đến khu vực người nhà. Huấn luyện viên vẫy tay với anh, Tô Thanh Gia cũng tới thăm hỏi. Tâm trạng của tiền vệ không quá tệ. Theo lời anh thì chấn thương đang hồi phục rất tốt, bác sĩ bảo chỉ cần điều trị thêm nửa tháng, đến mùa giải sau là có thể hoàn toàn hồi phục.

Tô Thanh Gia vội chúc mừng anh. Tiền vệ đó cười nói: Anh thấy Carlos biểu diễn rất tuyệt, còn tốt hơn cả anh.

Lúc nói ra lời này, anh không hề ghen ghét, nhưng nụ cười lại có phần cô đơn.

Đối với cầu thủ, mỗi lần chấn thương đều ảnh hưởng ít nhiều đến sự nghiệp. Mùa giải tiếp theo, có thể anh sẽ phải ngồi trên ghế dự bị, huấn luyện viên sẽ dành cơ hội cho người khác, mà cũng có khả năng anh sẽ bị câu lạc bộ đưa ra chuyển nhượng, rời khỏi Barcelona.

Tô Thanh Gia cũng biết vẻ cô đơn của anh là đến từ đâu, nhưng cơ hội chỉ dành cho người đã chuẩn bị tốt, thực lực sẽ giúp Carlos đứng vững gót chân ở Barcelona. Cô rời tầm mắt, đặt cả ánh mắt và tinh thần lên trên màn hình lớn.

Bình luận viên không ngừng bình luận về đội hình hai bên. Tuy không hiểu rõ thực hư, song không ai không lắng nghe.

Những đứa bé linh vật rời khỏi sân. 5 trọng tài mặc áo đen chụp chung một tấm ảnh. Đội trưởng 2 đội đeo băng đội trưởng, đi đến bắt tay với trọng tài..

Carlos đi qua khán đài của người nhà vài lần. Màn hình chiếu cận cảnh, cổ động viên không ngừng gào thét vì khuôn mặt anh tuấn của cậu.

Cậu mỉm cười với Tô Thanh Gia rồi làm hình trái tim đặt trước ngực.

Tô Thanh Gia cũng nhìn về phía cậu và làm hình trái tim.

Trên sân thi đấu lớn như vậy mà cậu vẫn còn có tâm trạng liếc mắt đưa tình với bạn gái nhỏ.

Bình luận viên trêu chọc: “Cầu thủ số 23 của Barca lại làm động tác ăn mừng với cổ động viên. Xem ra chàng trai trẻ Carlos đã có dự tính trước. Không biết trong trận quyết chiến đêm nay, hai đội sẽ có màn trình diễn như thế nào, chúng ta hãy cùng chờ xem!”

Thời khắc được mong chờ rốt cuộc cũng đến. 7 giờ 30 phút, trọng tài thổi còi bắt đầu trận đấu.

Ngay từ những phút đầu tiên hai bên đã liên tục tranh đoạt.

Bộ 3 tấn công trên sân của Manchester United rất lợi hại, thủ môn thì có tiếng tăm lừng lẫy. Carlos muốn chuyền, nhưng cậu đang bị hậu vệ của Manchester United kèm chặt. Anh ta lấy chiều cao làm ưu thế, cắt ngang đường chuyền, đẩy lùi cơ hội tấn công của đối thủ.

Đội hình mạnh mẽ do Ferguson huấn luyện tất nhiên sẽ không ngồi chờ chết. Hậu vệ lập tức chuyền bóng sang nửa sân bên kia, tiền đạo đón bóng thành công, bắt đầu tấn công từ cánh.

Trận đấu diễn ra rất nhanh, khiến khán giả không ngừng kinh động. Mọi người không dám chớp mắt, chỉ sợ sẽ bỏ lỡ một cảnh tượng xuất sắc nào đó.

Phút thứ 3, Manchester United phạm lỗi với Carlos, Barcelona nhận được một quả đá phạt trực tiếp.

Những cổ động viên mặc áo lam đỏ trên khán đài ra sức vung cờ. Rijkaard giơ nắm đấm về phía Ferguson. Kiểu tóc mới của ông rất sành điệu.

Đội trưởng của Barcelona là người thực hiện cú đá phạt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.