Mở Mắt Thấy Thần Tài

Chương 95




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay

**********

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Chương 95

 

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Thì ra, thay trời mà Trịnh Duyệt đã nói là sau khi Lý Chấn Quốc rời khỏi, chị mình sẽ giao lại quyền quản lý phố thương mại Kim Lăng cho người khác.

Còn việc giao cho ai, Trần Hạo không hỏi, chị anh Trần Hiểu cũng không nói chuyện này.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Đợi sau này hỏi là được.

Mà Trịnh Duyệt, cũng bới vì nguyên nhân này nên mới đang làm ở sơn trang lại bị điều đến đảm nhiệm vị trí Tổng Giám đốc của Bếp Gia Viên.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Nhìn như đã được thăng chức nhưng thật ra lại là một hình thức cách chức.

Tính ra, cũng vì liên quan đến Trần Hạo.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Lúc này, Trần Hạo lại nhìn về phía cô gái bên cạnh, nói thật, không riêng gì thương hoa tiếc ngọc mà Trần Hạo còn đồng cảm, nhìn cô gái này làm Trần Hạo nghĩ đến mình của trước kia.

Lúc đó mình rất nghèo, nghèo đến mức không được ăn cơm, bình thường cuối tuần sẽ đi làm thêm ít việc, bị đánh bị máng là chuyện thường tình.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Trịnh Duyệt, chị cử làm việc của chị đi, chẳng phải là một bát canh Phật nhảy.

tường thôi à, đâu làm người khác bị thương, chị bảo phòng bếp làm bát khác là được!” Trần Hạo sắp xếp.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Trịnh Duyệt không dám không nghe, sau khi liếc cô gái này xong thì đi dặn dò phòng bếp.

Tất nhiên Trịnh Duyệt biết Hàn Tư Dư là cỏ streamer Trần Hạo thích nên mới xem cô ta là khách quý trong số những khách quý. Nếu không, tại sao cậu Trần Hạo lại dùng một trăm triệu để lấy lòng Hàn Tư Dư.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Việc này làm Trịnh Duyệt hâm mộ ghen tị, bực mình mà không thể nói.

“Cảm ơn… Cảm ơn cậu!” Cô gái cúi đầu, lễ phép với Trần Hạo.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Đừng khách sáo!” Trần Hạo mỉm cười.

Thật lòng rất muốn bảo có gái này ngẩng mặt đế Trần Hạo có thế nhìn rõ diện mạo của cô ấy. Bởi vì nhìn từ góc nghiêng, cô gái này thực sự rất xinh đẹp, một vẻ đẹp bị lãng quên.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Nhưng nhìn bộ dạng gượng gạo của có ấy, Trần Hạo cũng mất hứng trêu chọc người ta.

‘Sau khi nói xong, anh bước lên lầu.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Trên lầu, nhóm Hàn Tư Dư đã bát đầu lên món.

Không cần nghỉ ngờ gì hơn, Trần Hạo được xếp vào góc khuất nhất trên bàn, ngồi chung với đám người đáng ghét nhất.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Mà trên bàn chính là Mạnh Thái Như và vài chị em trong hội livestream như.

‘Vương Tiểu Nha Lần trước đã từng gặp.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Bốn bản tiệc nằm trong một căn phòng riêng rất rộng, tất nhiên rất sôi nổi.

“Này này, chào bạn, có thể sạc pin điện thoại giúp tôi được không?” Trần Hạo ngồi trong bàn, không nói lời nào, thịt gà om, sườn non kho, anh sắp chết đói rồi nên án được bao nhiêu sẽ ăn bất nhiêu.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Bởi vì anh ngồi tựa vào ổ điện cho nên lúc này mới có một nữ sinh đi đến muốn Trần Hạo giúp đỡ.

“Ha hạ, thì ra là cậu àI” Chí là Trần Hạo vừa ngẩng đầu, cô gái đó lập tức cười lạnh.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Cô ta chính là streamer Vương Tiểu Đề, lần trước gặp ở công viên, có gái này đẹp theo phong cách dịu dàng ít nói nhưng lại là một người thích có thành kiến với người khác.

‘Vn dĩ cô ta đến tham gia tiệc ăn mừng của Hàn Tư Dự, luôn thể hiện sự điềm đạm, lúc nói chuyện với bạn bè của Hàn Tư Dư cũng rất dịu dàng.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Bởi vì cò ta đã biết anh chàng đại gia tên Bình Phàm học cùng khoa với Hàn Tư Dự, lúc trước có ta có hỏi thế nào, Hàn Tư Dư cũng không chịu nói thật, bảy giờ đã được lộ ra ngoài.

Cho nên cô ta nghĩ, có thể làm quen với bao nhiêu anh chàng đẹp trai của Đại học Kim Lắng thì cứ làm quen bấy nhiêu, vậy thì sau này sẽ có lý do thường xuyên đến Đại học Kim Lãng chơi, lỡ như mình tình cờ gặp được anh Bình Phàm, được anh ấy ưu ái thì sao? Dù sao Vương Tiểu Đề vẫn luôn cảm thấy mình không thua kém gì Hàn Tư Dư.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Không ngờ vừa ngẩng đầu đã gặp Trần Hạo đang án đến mức miệng dính đầy đầu.

Thật sự làm cô ta hơi ghê tớm và thất vọng.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Dù sao lần trước cô ta cũng đã được chứng kiển thẳng nhóc này ngu ngốc và hèn hạ đến nhường nào.

“Ồ, là cậu à! Nào, tôi sạc pin giúp cho!” Trần Hạo đã thấy cô ta từ lâu nhưng không chào hỏi, lập tức dùng khăn giấy lau tay, chuẩn bị nhận lấy.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Ha ha, không cần đâu, bạn ơi, bạn giúp tớ nhat” ‘Vương Tiểu Đề nói với sinh viên bên cạnh Trần Hạo.

‘Sau khi cắm sạc xong, Vương Tiểu Đề liếc Trần Hạo rồi về bàn chính.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Rất rõ ràng, cô ta ghét Trần Hạo và bây giờ còn ghét hơn.

Trần Hạo chỉ cười cười chắng sao cả, dù sao anh đã quen với chuyện này, giống như từ khi sinh ra, mình đã thuộc loại người bị những cỏ gái xinh đẹp khinh thường.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Các bạn, với tôi mà nói, hôm nay là một ngày cực kỳ quan trọng. Ngoài việc.

cảm ơn mọi người đã chăm sóc giúp đỡ tôi thì cảm ơn anh Bình Phàm đã nâng đỡ em, cho dủ anh ấy không đến, không muốn lộ mật nhưng có thể nói thế này, không có anh ấy, sẽ không có Tư Dư!” “Em cạn với anh ba ly!” Bưng rượu vang đỏ, Hàn Tư Dư uống cạn một hơi.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Ngay lập tức, tiếng vỏ tay nhiệt liệt vang lên trong phòng.

“Tôi nghỉ là anh Bình Phàm thích Hàn Tư Dư, hơn nữa còn thích cực kì Lúc này, bạn cùng phòng của Hàn Tư Dư thảo luận.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Câu nói này khá hấp dẫn nên ngay lập tức thu hút sự chú ý cúa mọi người.

“Thôi thôi thôi, Tiểu Mỹ, đừng nói lung tung! Nếu anh Bình Phàm thích tôi thì anh ấy đã gặp tôi lâu rồi!” Hàn Tư Dư lạnh lùng nói.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Cô ta đã tự hỏi vấn đề này vô số lần.

Tại sao anh Bình Phàm lại tốt với mình như vậy? Thích mình sao? Nếu thích mình thì anh ẩy đã lộ mặt từ lầu rồi. Mặc dù tiêu chuẩn cúa Hàn Tư Dư rất cao, cho dủ là cậu ẩm nhà giàu thì ít nhất cũng phải hợp mắt cỏ ta nhưng anh Binh Phàm anh có biết không, trong lòng Tư Dư, anh đã không còn là người mà những cậu ẩm bình thường có thể so sánh được! Nếu anh thích Tư Dư dù chỉ một chút, cho dù em phải theo đuổi anh, chờ anh, Hàn Tư Dư em cũng sẵn lòng.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Chưa bao giờ gặp mặt nhưng thường xuyên tán gắu với anh Bình Phàm, còn cứu mình ngay thời khâc nguy hiểm, trái tìm lạnh lùng kiêu ngạo cúa Hàn Tư Dư đã tan đến mức không thể tan hơn.

Cho nên vấn đề này, Hàn Tư Dư không nâm chắc, mặt đó tim đập.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Tớ nói thật mà, nếu không phái thích Tư Dư thật lòng thì tại sao lại trá giá nhiều như vậy? Cho nên chỉ dựa vào chuyện này thôi đã có thể kháng định được, nhưng mà mọi người cũng biết, anh Binh Phàm rất khiếm tốn, không thích bị quấy rầy. Tớ đoán anh ấy đang nghĩ rắng, đầu tiên ám chỉ lòng mình để.

Tư Dư biết rằng, có một người vẫn luôn thích em, sau đó đợi đến khi thời cơ chín muồi sẽ cho Tư Dư thấy thân phận thật sự, rồi hai người ở bên nhau!”   “Mẹ ơi, Tiểu Mỹ, tiếc là cậu viết tiểu thuyết trinh thám đấy. Nhưng mà cậu phân tích cũng đúng, có thể lúc chúng ta tốt nghiệp sẽ là ngày anh Bình Phàm chính thức thổ lộ với Tư Dư. Mà trong lúc này, mặc dù sự nghiệp của Tư Dư phát triển nhưng nhất định không được gần gũi với những chàng trai khác!” Một cô gái khác nói.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Tớ biết!” Hàn Tư Dư gật đầu, trên thực tế, ngoại trừ anh Binh Phàm, bây giờ trong lòng cô ta đã không còn nam sinh nào khác, dấu cho cuổi cùng phát hiện người đó giàu hơn anh Bình Phàm! “Tớ đi lấy điện thoại!” Một tiếng bụp, Vương Tiểu Đề đặt ly rượu xuống, chuyện anh Bình Phàm thích Hàn Tư Dư làm lòng cô ta rất ghen ghét và khó chịu.

Mọi người không thể tưởng tượng được, hôm đó lúc anh Bình Phàm tặng cho.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

phòng live cúa Hàn Tư Dư một trấm triệu, Vương Tiểu Đề đã ghen tị đến nhường nào.

Ghen ghét như thể Hàn Tư Dư giành bạn trai của cô ta Bước về phía Trần Hạo.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Tránh ra cho tôi!” Vương Tiểu Đề xé áo Trần Hạo một cách thô bạo.

Trần Hạo thầm nghĩ cô gái này điên rồi há.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Sau đó muốn đưa điện thoại cho có ta thật nhanh, để cô ta rời đi.

Nhưng không ngờ Trần Hạo vừa chạm vào thì giống như động phải thuốc nỡ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

“Cậu là ai mà dám động vào điện thoại của tôi, nhìn bộ đáng bần hèn của cậu đi! Cậu xứng chạm vào điện thoại của tôi à!I!” ‘Vương Tiểu Đề đánh thật mạnh lên tay Trần Hạo.

“Câu có gì ghê gớm hả, chẳng phái chí là một thẳng nghèo hèn thôi ả, cậu chạm vào đồ cúa tôi làm gì! Chiếc điện thoại này, tôi không cần nữa!” “ốp ‘Vương Tiểu Đề như bị điên, chợt cầm điện thoại di động lại rồi ném mạnh xuống đất.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Còn bưng ly rượu vang trước mặt Trần Hạo, tạt thắng lên mặt anh.

Căn phòng chợt yên tính lại Tất cá mọi người đều ngơ ngác.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Mà Trần Hạo mặt dinh đầy rượu cũng ngơ ngác…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.