Mở Mắt Thấy Thần Tài

Chương 90




Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay

**********

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Chương 90

 

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Dàn gái xinh mặc bikini này đang chơi bóng chuyền trên bãi biến.

Bởi vì lúc nãy Trần Hạo quá mệt nên cũng không đi xem mà nấm gần đó nghỉ ngơi một lát.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nhưng vừa rồi Trần Hạo đang suy nghĩ một số chuyện, có thể trong lúc ngẩn người không biết tầm mắt mình nhìn đi chỗ nào, nhưng rõ ràng là những cô gái xinh đẹp đang chơi bóng chuyền này đã hiểu lầm rồi Cho rằng Trần Hạo đang nhìn lén bọn họ, hơn nữa còn làm một sổ chuyện bi ổi Vốn dĩ hôm nay mọi người ra ngoài chơi, đám gái đẹp bọn họ muốn ăn mặc hở hang một chút để các chàng trai có thế ngắm bọn họ, như vậy thì cũng chẳng có gì to tát.

Thế nhưng nhìn anh chàng này có cảm giác phèn quá.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Hơn nữa còn nhìn châm chằm vào người khác, mà còn ngây ngốc mất tập  trung, những cô gái này đều được xem là người sành sói, có gì mà không hiểu chữ, cho nên điều này khiển người ta rất buồn nôn.

‘ờm thật đấy, các cậu mau nhìn đi, càng nói anh ta thì anh ta càng hăng hái, vẫn còn nhìn bọn mình kia!” “Chắc chản là đang lén nhìn chị Tuyết Nặc, bộ hôm nay chị Tuyết Nặc mặc còn táo bạo hơn trước đây, vừa nãy có một cậu ấm còn muốn chụp ảnh nữa, sau đó nghe nói quan hệ của chị Tuyết Nặc với cậu Hoàng rất tốt thì bị dọa chạy cho té khỏi!” “Đúng đấy, tôi thấy người này cũng hơi liều tĩnh đấy, nói không chừng hân ta đã chụp được ánh cúa chúng ta rồi, sau đó đợi đến tối về khách sạn thì vừa xem ảnh chúng ta vừa làm loại chuyện ấy ấy, mẹ ơi thật là tỏm quá đi mất!   “Chị Tuyết Nặc, chị nói xem phải làm thế nào bây giờ?” Tất cả những cô gái kia đều hướng mắt về một cô gái tóc dài tới eo, da trắng, thân hình cao gầy nóng bỏng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cô ta quả thực rất xinh đẹp, có thế nói là tâm điểm trên sân bóng chuyền.

Bởi vì các chàng trai tụ tập đông nhất ở đây.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Rất nhiều anh chàng đều biết mối quan hệ giữa Tuyết Nặc và cậu Hoàng rất tốt, cho nên cũng không dám nhìn một cách quá trắng trợn mà chỉ lén lút nhìn vài cái Mà như vậy thi rõ ràng Trần Hạo rất khác biệt.

Xin lỗi! Xin lỗi! Xin lỗi! Cậu Trần, tôi thật sự không ngờ bọn họ sẽ như vậy, hôm nay để cậu phải chịu oan ức lớn như vậy, thật sự rất xin lỗi cậu Trần! Trần Hạo chỉ lắc đầu cười khổ một tiếng, xem như là đang trả lời Trong lúc nói cười, mọi người đã đến cống Golden Sandy Beach lần nữa.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Đúng rồi Trần Hạo này, cậu có vé vào cổng không?” Ngõ Cường đã muốn hỏi câu này từ lâu rồi, nhưng anh ta phải đợi đến khi Trần Hạo tới nơi rồi anh ta mới hỏi.

Chính là muốn khiến Trần Hạo phải khó xứ.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“À, tôi có chứ!” Trần Hạo gật gật đầu, cẩn thận móc tấm vé từ trong túi ra.

“Ha ha, chắc chắn là chị Y Y cho anh ta rồi, thật là, chị Y Y, sao chị phải tốt với anh ta vậy chứ! Chị có biết chị như thế là đang hại anh ta không, anh ta không cùng thể giới với chúng ta, sao phải kéo anh ta vào thế giới của chúng ta làm gì, để anh ta sống cuộc sống bình thường của anh ta không tốt sao?” Mặc dù bình thường Tô Mi cũng không giống người lớn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nhưng bây giờ cô ta lại nói thắng ra không một chút khách sáo nào.

Còn thực sự hơi giống như người rất chín chẩn.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Bình thường cô ta rất tôn trọng Lâm Y Y, Nhưng hôm nay, cho đến bảy giờ, cô ta thực sự không nhịn được nữa.

Hôm nạy là dịp gì chứ? Là cậu Hoàng tổ chức cho rất nhiều cậu ấm cô chiêu cùng nhau tụ tập.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Đến đây đều là những nhân vật có máu mặt.

Cô ta hiểu, có thể chị Y Y rất thích cái tên Trần Hạo này, cho nên muốn dẫn anh.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

ta đi trải sự đời.

Thế nhưng sau khi vào trong, thấy nhiều cậu ấm nhà giàu như vậy, lòng tự trọng.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

của anh ta không bị tổn thương sao? “Đủ rồi Tiếu Mi, có một số lời em đừng có nói quá đáng, phải chừa lại đường lui cho mình!” Cho nên mấy năm qua, trước sự theo đuối điên cưồng của cậu Hoàng, Lâm Tuyết Nặc vẫn luôn dè dặt.

Thực ra cô ta đã rung động từ lâu rồi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cậu Hoàng, là con trai của người đàn ỏng giàu có nhất Tô Châu, là nhà quyền ‘thế thật sự đấy.

Đúng như có ta nghĩ, cô ta cảng đè dặt thì cậu Hoàng lại cảng theo đuổi cô ta không buông.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Cho nên bảy giờ địa vị của Lý Tuyết Nặc quả thật rất cao, có rất nhiều cô gái đều phải nhìn sắc mặc của cô ta “Tôi nói rồi, tôi thật sự không có chụp hình các cô!” Trần Hạo cười bất lực, mặc dù mấy cô gái này xinh đẹp thật đấy, nhưng sao lại võ lý thế chứ.

Còn về việc rớt dãi, nghĩ mà xem, một nhóm các cô gái xinh đẹp mặc bikini đứng gần mình như vậy, người bình thường ai mà không rung động chứ! Cũng chính vì Trần Hạo ngẩn ngơ, sợ lại xấu hổ nữa Nên mới muốn chưồn đi! “Anh còn muốn chạy, các chị em, bắt lấy anh ta!” Nhanh như chớp, mấy cô gái xinh đẹp đó đã vảy quanh Trần Hạo, vò đầu rồi kéo quần áo của anh.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Tóm lại, sức lực của mấy cô gái cộng lại cũng không phải là nhỏ.

Chẳng lâu sau thì Trần Hạo đã bị đè xuống đất.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Thậm chí còn có cô gái rất táo bạo, dứt khoát ngồi lên người Trần Hạo, sắp che luôn cả anh.

Như muốn ép chết Trần Hạo trên bãi biển.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Hừ, nói cho anh biết, dám đắc tội với Lý Tuyết Nặc tôi, đợi cậu Hoàng đến thì kẻ tầm thường như anh chờ bị chỉnh đốn đi!” Lý Tuyết Nặc lạnh lùng cười.

Lúc này đã có một cô gái chạy đến, quấn một cái khăn tắm cho Lý Tuyết Nặc.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

để che cơ thể cô ta lại.

“Mẹ kiếp, có tin nóng có tin nóng, bén kia đang có một nhóm các cô gái đánh một anh chàng!” “Há? Tại sao chứ?” “Ha ha, anh chàng đó trông tầm thường lắm, lén nhìn người ta mặc bikini chơi bóng chuyền, sau đó mấy cô gái xinh đẹp không thích để anh ta nhìn, tóm lại là vì mâu thuần này mà đánh nhau luôn rồi!” “Đi, chúng ta qua đó xem thử!” Tình hình bên kia đã truyền đến phía bên này của bãi biển từ sớm.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Nhóm Ngô Cường, Tô Mi và Lâm Y Y đang nướng thịt ở bên này.

Nghe nói như vậy thì ngay lập tức cám thấy hứng thú.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

ˆY Y, Tiểu Mi, chúng ta cũng qua đó xem đi, ha ha, đi mớ mang xem cậu bạn nào mà thám đến vậy?” Ban đầu Lâm Y Y cũng không muốn đi, nhưng cô đang muốn rời khỏi đây, tiện thế đi tìm Trần Hạo luôn, xem xem có phải anh về khách sạn rồi không.

Cho nên cô cũng gật đầu đồng ý.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Mọi người cùng chạy qua.

Khi họ nhìn thấy anh chàng bị mấy cô gái ngồi đè xuống đất vẫn còn đang vùng vẫy, Thì cá Ngô Cường, Tô Mi và Lâm Y Y đều sững sờ.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Trần Hạo?” Lâm Y Y như không tin vào cảnh tượng trước mắt mình là sự thật, cảm giác như đang mơ vậy, một cậu Trần cao quý là thế mà lại bị mấy cô gái xinh đẹp này đè đầu cưỡi cổ nảm dưới đất, hơn nữa còn bị đảnh? Tô Mi nuốt nước bọt “Ngô Cường Tô Mi, cậu ta chẳng phải là do hai người dẫn tới đó sao?” Một người bạn của Ngô Cường khinh thường nói.

“Không phái không phái, bọn em không quen anh ta, mẹ ơi, anh ta thật là tớm quá đẩy, mất mặt thật chứ!” Tô Mi lớn giọng nói.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sau đó nhanh chóng che mặt mình lại.

Trần Hạo anh nghèo, Trần Hạo anh phèn, những cái này cũng không phải khuyết điểm gi quá lớn, thật đấy, nó chí khiến người ta ghét anh mà thôi, nhưng anh lại còn bí ổi như vậy, chị Y Y bạn gái anh vẫn còn ớ đáy cơ mà ‘Quá thật là Tỏ Mi không chấp nhận nối điều này.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

“Tiểu Mi, có lẽ cậu ta xảy ra chuyện gi đó? Có thể là lăn đầu thấy người ta mặc.

bikini, dù sao thì cũng chưa từng thấy mà, cho nên mới nhìn đến ngẩn ngơi Ha ha ha!” Ngô Cường ở bên cạnh cười gắn, thấy sắc mặt Lâm Y Y cũng rất khó.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

coi, anh ta cho rắng Lâm Y Y cũng cảm thấy xấu hổ và thất vọng rồi Cho nên anh ta càng điên lên thì lại càng sáng khoái.

“Hữ, tầm thường như anh, thật không biết sao lại vào được đây, nói mau, rốt cuộc là có chụp hay không?” Lý Tuyết Nặc khoanh tay, như một con chim khổng tước cao ngạo.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Thâm chí cô ta còn giảm chân lên đầu Trần Hạo.

Mẹ nó! Kiểu sỉ nhục người khác thế này, chưa từng có đảu đấy!   Trần Hạo tức giận, anh thật sự tức giận rồi, anh thề, việc thế này sẽ không có.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

lần thứ hai đâu, không đúng, lần trước bị con gái đánh, chính là bị nhóm Lâm Y.

‘Y vây đánh rồi.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Sẽ không có lần thứ ba đâu! Lúc Trần Hạo đang tức giận muốn đánh người Bồng nhiên có người lớn giọng la lên một câu: “Trời ơi, mọi người mau nhìn ra biến đi, du thuyền xa hoa đến rồi, cậu Hoàng đến rồi!” Mọi người nghe thấy thế, đồng loạt nhìn ra biển.

Thấy một chiếc du thuyền xa hoa đang di chuyển rất nhanh về phía cảng Golden Sandy Beach.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

Trên boong tàu có một chàng trai trẻ tuổi hơi mập mạp đang mắc áo choàng tâm, đeo kính râm, áo choàng bay phất phơ theo gió.

Đứng bên cạnh anh ta đều là những cô gái xinh đẹp mặc bikini cùng một màu, còn có cả người đẹp ngoại quốc, dựa sát vào ngực anh ta, đang đút rượu vang.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

đỏ cho anh ta! ‘Ở phía xa còn có vài cậu ấm nữa, chính là mấy người bọn Bạch Tiểu Phi.

Suy cho củng thì bọn họ đều là người của Trần Hiểu, đương nhiên có mối quan.

Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”

hệ rất tốt “Câu Hoàng!” “Cậu Hoàng!” “Câu Hoàng!” “Aaaaall” Khi du thuyền lái vào cảng, trên bãi biển, bất kể là nam hay nữ cũng đều phát ra những tiếng hét lớn, giàu có, đây mới thực sự là nhà giàu mà!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.