Mở Mắt Thấy Thần Tài

Chương 512




Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!

**********

Chương 512: Thiết khoán

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trần Hạo cười chào Trương Mẫn.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Để tôi giới thiệu với các bạn, đây là Trần Hạo, chúng ta mới gặp nhau ngày hôm qua, anh ấy rất tốt, đã cứu tôi!”

Trương Mẫn bật cười.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Hehe, là anh ta mà sao lại ăn mặc thế này để tham gia buổi giao lưu hội nghị này?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Một cô gái ôm vai không khỏi có chút chán ghét.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Buổi gặp mặt giao lưu được biết đến như một cuộc tụ họp khác của giới thượng lưu.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Thừa dịp này, đều là người có mặt mũi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Mấy người bọn họ tất cả đều là Âu phục giày da, nhưng chỉ duy nhất Trần Hạo lại mặc như đi du lịch vậy.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Cái này quá rẻ.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trên thực tế, có rất nhiều người nghĩ như vậy trong lòng.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Không sao, cùng nhau đi chơi đi!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trương Mẫn ngược lại là không nhìn ra mấy người ghét bỏ Trần Hạo và không thích ở chung với Trần Hạo.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Cứ như vậy, một vài người đi vào.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trang viên thực sự quá lớn.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Và nghe Trương Mẫn giới thiệu, cuộc gặp gỡ giao lưu này được chia thành tường ngoài và trong.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Ngoài viên là những đồ cổ bình thường, và một số bảo vật.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nếu thực sự muốn đồ gì đó tốt hơn, phải đi vào tường bên trong viên.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Gia Minh, ngươi vừa mới mua cái đồng hồ này sao? Ta mới chú ý tới!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Vài người đi dạo xung quanh.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Cô gái tên Chu Lỵ Lỵ nói với một trong những chàng trai.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Ừ, mới mua!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“bao nhiêu?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Chu Lỵ Lỵ hỏi lại.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Không đắt đâu, hơn 2vạn tê, tôi chủ yếu ưa thích kiểu áo này, vừa vặn với bộ đồ của tôi!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Vương Gia minh nói.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Chậc chậc chậc chậc chậc chậc chậc chậc thật sư là giàu có!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trương Mẫn ghen tị nói, nàng cũng không có tâm tư, cảm thấy được mọi người cùng nhau, rất vui vẻ.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Còn bộ đồ thì sao? Bộ đồ bao nhiêu?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Đó là hơn 5vạn với bộ quần áo. Đó là trước khi tôi đến Ý chơi và mua nó ở đó!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Vương gia minh lại nói.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Thật tuyệt!” Chu Lỵ Lỵ nói.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Bạn đang đọc truyện tại Hố truyện: hotruyen .com

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Sau đó cô ta thảo luận về quần áo và cuộc sống của họ với hai chàng trai và một vài cô gái khác.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Rõ ràng là Chu Lỵ Lỵ đã sử dụng thói quen đánh người không động thủ .

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Cô ấy cố tình nói ra điều này, chỉ để làm Trần Hạo khó xử.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Vốn dĩ nghĩ người cứu Mẫn Mẫn phải là công tử Quyến rũ, con nhà giàu cơ.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Không ngờ đó chỉ là một kẻ nghèo kiết xác.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nhìn thì mặt mũi vẫn củng ổn, nhưng nhìn xem quần áo anh ta mặc tới chỗ này thì quả thật quá thấp kém. Nó làm hạ thấp giá trị của họ.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Chu Lỵ Lỵ không muốn đi với Trần Hạo nữa.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Chỉ là đồ nghèo mạt hạng, còn dám đứng ở bên cạnh chúng ta, thật đáng xấu hổ !”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Đúng lúc này, một cụ già cũng đang chuẩn bị dựng gian hàng để khoe bảo vật của mình.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Rõ ràng, ông ấy đã vượt qua quy trình Bảo giám và đủ điều kiện để mở gian hàng.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nhưng, hầu hết các địa điểm triển lãm ở đây đều là gian hàng lớn, bày một gian hàng nhỏ thì thật khó coi Ông lão chán nản.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Ông lão thở dài, đành cất thiết khoán đi vào trong, chuẩn bị tìm một quầy hàng trong góc.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nhưng Trần Hạo liếc qua thiết khoán, mí mắt khẽ giật một cái.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Cái này là thiết khoán, mặt ngoài là một khối cục sắt, nhưng là đâu, lại làm cho Trần Ca có một loại cảm giác tim đập thình thịch liên hồi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Loại cảm giác này, kể từ khi Trần Hạo trở thành một chiến binh nội lực, rất hiếm khi xuất hiện.

“Có vấn đề gì đó!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trần Hạo thầm nghĩ trong lòng.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Đi nào Trần Hạo, có chuyện gì vậy?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trương Mẫn đi tới, kêu to.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Cô cứ đi trước đi, tôi muốn một mình đi dạo vòng quanh!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trần Ca bật cười.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nhưng đôi mắt anh đang nhìn về hướng ông già đang rời đi.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Vậy cũng được, khi gần trưa, tôi sẽ gọi điện thoại cho anh, chúng ta đi tìm chỗ ăn!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trương Mẫn cũng nhận thấy một số người bạn của mình cũng không muốn đi cùng Trần Hạo. Ngay sau đó.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Sau khi ổn định xong, Trần Hạo liền đi theo lão già kia.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Hừ, Mẫn Mẫn, em nói em quen loại người này để làm gì? Tất cả đều xấu hổ?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Ừ, chỉ là một tên nghèo kiết xác mà thôi, đi cùng với anh ta, tôi không còn tâm trạng nào để chơi nữa?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Buổi trưa đừng đưa hắn đi ăn cơm. Nhìn xem chúng ta mặc cái gì, hắn mặc cái gì. Hơn nữa hắn là ân nhân của cô. Cô nỡ làm cho hắn xấu hổ trước mặt chúng ta sao?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Một vài cô gái bắt đầu nói một cách vội vàng.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Được rồi, được rồi, tôi cũng muốn nhắc nhở mọi người một chút, Trần Hạo anh ấy đối với mọi người rất tốt, tuy rằng mới chỉ vừa gặp anh ấy, nhưng tôi tin tưởng anh ấy, anh ấy là người rất tốt, buổi trưa tôi sẽ gọi anh ấy cùng đi ăn cơm , được chứ?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trương Mẫn cảm thấy có chút khó chịu.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Được rồi!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Mọi người đồng tình với vẻ xấu hổ.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Bên cạnh đó, Trần Hạo đi thẳng tới chỗ lão già ấy.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Về phần ông lão, vẻ mặt sa sút, liên tục lắc đầu, cuối cùng, ông tìm được một nơi rất hẻo lánh và dựng lên quầy hàng nhỏ của mình.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Vì ở đây, không ai chạy theo ông ta nữa.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Lão đại, ông chỉ có một cục sắt này để bán sao?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Còn Trần Hạo thì đuổi theo, đến gian hàng, ngồi xổm xuống cười với ông ta.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Ừ, tôi chỉ có cái này thôi. Tôi thực sự không muốn đến đây. Nhưng người của tổ chức yêu cầu tôi phải đến, họ nói rằng cục sắt của tôi có thể bán được nhiều tiền, nhưng chắc sẽ chẳng có ai mua đâu “ “ À cậu có thuốc lá không, cho tôi xin 1 điếu , hút xong tôi sẽ đi về . Trưa nay tôi phải nấu gì đó cho cháu gái ăn”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Ông già thở dài.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Có!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trần Hạo đưa một điếu thuốc: ” Ông nói người của tổ chức mời ông đến, nhưng bọn họ đã xem thiết khoán của ông chưa?”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trần Hạo liếc mắt nhìn, thiết khoán này cũng không có gì đặc biệt, cùng lắm là có bầu không khí cổ quái, trông giống như đồ cổ.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Họ đã xem nó rồi. Nó có thể là một món đồ cổ? Nhưng không nhiều giá trị về khảo cổ lắm “

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Về sau, người tổ chức tìm tôi nói có thể bán thứ này cho người Tây Dương, có lẽ có thể bán được giá cao, vậy nên tôi đến đây thử xem!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Thiếu gia, những người Tây này không thể tin được bọn họ. Bọn họ mua một trăm vạn, cũng có thể là năm mươi vạn!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trong lúc nói chuyện, ông lão đã phì phèo điếu thuốc.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trần Hạo nhanh chóng đưa một chiếc khác.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Đón lấy thiết khoán, Trần Hạo cẩn thận cân nhắc, hắn đã nghĩ tới rồi..

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Lão đại, thiết khoán của ngươi bán bao nhiêu? Tôi muốn mua nó. ông ra giá, muốn thế nào cũng được!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trần Hạo bật cười.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” A, nhóc, thứ này không có giá trị khảo cổ hay nghệ thuật. Nó có thể lừa được người Tây Dương, nó chỉ là một cục sắt thôi.”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Ông lão vừa hút thuốc vừa cảm thấy xấu hổ nói

“Không sao, thứ này đối với tôi rất tốt, ông đừng lo lắng!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Có thật không?”

“đương nhiên là thật!”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

” Vậy thì tôi sẽ ra giá bằng với giá bán cho người Tây Dương!”

” Cứ nói đi…”

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

“Năm trăm nghìn!”

Ông già đỏ mặt, vì nghe nói chỉ cần là đồ cổ thì người nước ngoài sẽ mua bằng bất cứ giá nào.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Trần Hạo nở nụ cười đắc ý: ” Có 500 nghìn thôi sao, tôi sẽ trực tiếp đưa cho ông 5 triệu tệ, có tiền thì ông có thể sống thoải mái, bằng không thì giữ lại thứ này cũng vô dụng…”

Trần Hạo chưa nói hết, vì nửa câu cuối là:

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Có thể ông sẽ bị giết chết .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.