Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Chương 484
Xuất phát đi Thiên Thành
Nhưng Kim Điêu và những người khác không ngờ
rằng người của tập đoàn Thiên Long, thực sự lại không
khách khí như vậy.
Xem ra, sức mạnh của bọn họ rất dồi dào.
Nếu như lần này không ra oai phủ đầu với bọn họ
trước, sau này muốn thuần hóa, thì sẽ là khó càng thêm khó!
Không lâu sau, văn võ hội đã bắt đầu rồi.
Ở trung tâm bố trí một địa điểm rộng lớn.
Năm phương thế lực, cũng cử ra toàn bộ những kẻ
mạnh mẽ dưới quyền của mình ra trận.
Về phía Trần Hạo, chính là mấy anh em của Thẩm Vạn Sơn
Trần Hạo đã để cho Thẩm Vạn Sơn tiến hành một
khóa huấn luyện đặc biệt.
Thực lực so với trước đây, không biết đã hùng mạnh hơn biết bao nhiêu.
Lúc này vừa bắt đầu trận chiến, khi mới ra tay,
càng kinh động đến bốn phương.
Phía đối diện thì chiến đấu phân tán, không đem
ra một chút sức lực nào cả.
“Cái gì?”
Năm người Kim Điêu, mí mắt nhảy lên dữ dội.
Vốn dĩ chỉ cho rằng Tập đoàn Thiên Long cũng
giống không khác gì so với các ông chủ xưởng sản
xuất dược liệu trước đây, chỉ làm ra vẻ, còn thực lực thì nhỏ bé.
Cùng lắm chỉ là có một vài thuộc hạ giả danh bên
ngoài xuất thân từ lực lượng lính đặc chủng.
Nhưng bây giờxem ra, hoàn toàn không phải giả
danh bên ngoài đơn giản như vậy.
Những người này, thực lực rất mạnh mẽ.
“Xem ra anh Trần đúng là không rõ sơn không lộ
thuỷ rồi. Rốt cuộc lại có thuộc hạ mạnh như vậy. Xem
ra văn võ hội lần này, phân chia quyền lực toàn bộ thị
trấn Tháp Câu, anh Trần sắp nắm được phần chính rồi!”
Kim Điêu da cười thịt không cười nói.
Rốt cuộc thì năm người chia bánh với sáu người
chia bánh thì đã không giống nhau rồi.
Hơn nữa, người của Trần Hạo có khí thế mạnh mẽ
nghiền nát tất cả mọi người.
Đây không phải là một tín hiệu tốt.
Trần Hạo đối với chuyện này, vẫn im lặng không nói.
Nhưng mà năm người Kim Điêu đang xem.
Lại càng ngày càng ngồi không yên.
Bởi vì trong các trận chiến đã qua, cái người Thẩm
Vạn Sơn kia còn chưa ra tay, tất cả thuộc hạ của bọn
họ toàn bộ đều đã bại trận rồi.
Toàn bộ yến tiệc ngay tức khắc lặng ngắt như tờ,
có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
“Anh Kim, cảm ơn các anh đã khiêm nhường. Lần
này, đã nhún nhường như vậy với năm anh em chúng
tôi. Thật sự cảm ơn anh!”
Thẩm Vạn Sơn vào lúc này đi đến và nói.
Kim Điểu cười ngượng ngùng: “Đâu có, đâu có,
chỉ là không ngờ thực lực của các vị lại mạnh như vậy,
ngược lại là chúng tôi, đúng là múa rìu qua mắt thợ rồi!”
“Kim tổng nói như vậy là sai rồi. Kẻ mạnh thực sự
không phải là chúng tôi, mà là tiên sinh của chúng tôi.
Mấy người chúng tôi đều được cậu ấy huấn luyện ”
Thẩm Vạn Sơn lắc đầu cười khổ.
“Hả? Nói như vậy, thực lực của cậu trần, còn
mạnh hơn nữa sao? Mấy người chúng tôi thật sự là
không nhìn rõ rồi!”
Kim Điêu cười.
Trong lòng lúc này, quả thực có chút loạn run.
Rốt cuộc, Trần Hạo dẫn người đến càn quét năm
phương thế lực lượng của anh ta, mọi người đều rõ như ban ngày.
Vốn dĩ hôm nay còn muốn ăn thịt Tập đoàn Thiên
Long, nhưng không ngờ rằng lại bị Tập đoàn Thiên Long ăn thịt lại.
“Vậy thì Chủ tịch Kim, không biết vừa rồi anh nói.
Người thắng có thể phân chia thế lực. Còn tính không vậy?”
Thẩm Vạn Sơn lại hỏi.
Kim Điểu ho khan một tiếng cười nói: “Tính chứ,
đương nhiên là tính rồi, được, sau bữa tiệc, chúng ta
có thể bàn bạc về chuyện phân chia thế lực!”
Ngay tức khắc, Kim Điểu cũng không dám nhiều lời.
Cũng không thể nói mà không giữ lời.
“Người đâu, lấy tấm biển đã ghi ngũ phương văn
võ đường xuống cho tôi, ngay lập tức thay nó bằng
sáu phương văn võ đường.”
Kim Điểu ngay lúc này đã ra lệnh cho thuộc hạ của mình.
Đổi với những chuyện này, bốn lão đại còn lại toàn
bộ đều không lên tiếng.
Trong lòng bọn họ lúc này đều có những suy nghĩ của riêng.
Một số thì có ác cảm với Tập đoàn Thiên Long,
một số lại giữ tâm lý ngồi xem náo nhiệt.
Rốt cuộc thì thế lực nhỏ yếu, ngược lại đều hy
vọng có người có thể phá vỡ thế cân bằng ban đầu,
bằng cách này, một khi hỗn loạn, bọn họ có thể có cơ
hội lợi dụng.
Trong khi bọn họ đang nói chuyện, có một số
thuộc hạ mang thang đến cố gắng gỡ bỏ tấm biển xuống.
“Không cần phải phiền phức như vậy!”
Trần Hạo cười lạnh một tiếng.
Cầm đũa lên, cổ tay giật mạnh.
Bụp!
Một tiếng vang lên, đôi đũa trực tiếp bay ra, hung
hãng đâm vào trung tâm của tấm bảng.
Bụp! Với một âm thanh, tấm bảng trực tiếp tách ra
và rơi xuống đất.
“Cái gì!”
Trái tim của năm lão đại chấn động dữ dội.
Điếu thuốc lá trong tay đều trực tiếp rơi xuống đất.
“Người này? Rốt cuộc là ai?”
“Cái này… làm sao có thể? Chỉ dựa vào sức
người, trực tiếp phá vỡ tấm bảng sao?”
Năm người đều kinh hoàng nói. Rõ ràng, bọn họ
chưa từng nhìn thấy được thủ đoạn như vậy, nếu như
chiếc đũa đó không đánh vào tấm bảng, mà ở trên đầu
bọn họ, còn ở khoảng cách xa như vậy, thì hậu quả sẽ
như thể nào?
Mấy anh em Thẩm Vạn Sơn đưa mắt nhìn nhau.
Tâm đạo, hừ, tiên sinh ra tay, lần này doa cho mấy
người bọn họ sợ đến ngốc rồi.
Rõ ràng, Trần Hạo sở dĩ đã ra tay như vậy.
Là đang nói với năm người bọn họ rằng, không có
tâm trạng phân chia thế lực với năm người bọn họ, nếu
năm người bọn họ không thành thật, thì sẽ có kết cục
giống như tấm bảng này, toàn bộ sẽ bị cuốn trôi trong
một hơi thở!
Trần Hạo ngồi xuống với một nụ cưỡi nhạt nói.
“Anh Kim, anh Chu, mọi người ngồi xuống đi!”
Trần Hạo mỉm cười.
“Được rồi Trần … Anh Trần!”
Lúc này, mặc dù Kim Điều cố gắng giả vờ bình tĩnh
nhưng mồ hôi trên trán vẫn phản bội anh ta.
Nếu Trần Hạo muốn giết ai đó, chẳng phải đôi
đũa trên bàn sẽ là vũ khí mạnh nhất trong tay cậu sao?
Cách xưng hô hiện tại đã thay đổi rồi.
“Không ngờ anh Trần lại có thực lực như vậy.
Trương Đào tôi không nói gì. Nếu như anh đồng ý, địa
bàn vốn dĩ của tôi đều thuộc về anh. Tôi cam tâm tình
nguyện trở thành con ngựa của anh!”
Tại thời điểm này, một trong năm lão đại.
Hơi phỏng đoán một chút, ngay lập tức nói.
Khi ông ta nói, cũng có người lập tức chấp thuận.
Trần Hạo và Thẩm Vạn Sơn liếc nhìn nhau, ngoại
trừ Kim Điều không nói gì.
Mặc dù những người khác không phục, nhưng ít ra
sắc mặt của bọn họ cũng đã yếu đi.
Nhưng mà qua chuyện lần này, tin rằng năm
phương thế lực ở Thị trấn Tháp Đào của bọn họ, trong
lòng có lẽ cũng có đáp án rồi.
Đây chính là mục đích của Trần Hạo tối nay.
Toàn bộ văn võ hội kết thúc trong những tâm
trạng khác nhau.
Sau khi trở về.
Thẩm Vạn Sơn hào hứng nói với Trần Hạo rằng
nhiều doanh nhân giàu có ở thị trấn Tháp Đào đã đến nhờ vả.
Một số lão đại cũng đưa ra lời tâng bốc sau cuộc
họp, cũng có không ít người muốn gia nhập Tập đoàn Thiên Long.
Đều đem tiền làm quà tặng, đêm nay đã thu được không ít.
Những chuyện này, Trần Hạo cũng không quan
tâm, trực tiếp giao cho Thẩm Vạn Sơn xử lý chỉ tiết.
Nhưng mà tới ngày nay, Tập đoàn Thiên Long do
bản thân thành lập, cũng tính là có trụ sở chân chính
tại Thị trấn Tháp Đào.
Tập đoàn Thiên Long cuối cùng đã bắt đầu có một
địa bàn thế lực của riêng mình.
Chờ đến ngày hôm sau, việc tiếp theo đây của
Trần Hạo chính là giải cứu Thiên Long.
Thiên Thành thế lực hỗn loạn, bất cứ một thế lực
nào đều không thể coi thường.
Đây là những gì mà Trương Hổ, cũng chính là Địa
Hồ đã nói với Trần Hạo.
Hai anh em Trương Long và Trương Hổ, vì đi Tây
Nam tìm mình, cũng đã dùng tiền để thành lập một thế
lực ở Thiên Thành, nhưng chẳng bao lâu, đã bị một thế
lực địa phương mạnh mẽ khác của Văn Sâm đánh bại rồi.
Thiên Thành, không biết lớn hơn thị trấn Tháp Đào
này bao nhiêu.
Càng phong phú và có nhiều thế lực phức tạp hơn.
Không biết có bao nhiêu thế lực lớn khác giống
như Văn Sâm.
Nhưng Trần Hạo hiện tại cũng không lo được
nhiều như vậy, bởi vì thêm một ngày, Trương Long sẽ
càng thêm một phần nguy hiểm.
Thực sự không thể chờ kịp đến khi tất cả mọi thứ
đều được chuẩn bị tốt.
“Vạn Sơn, hạ lệnh xuống, hôm nay chúng ta lên
đường đi đến Thiên Thành!”
Trần Hạo nói.
“Vâng anh Trần! Bây giờ tôi sẽ đi chuẩn bị!”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh