Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Nàng, ngày đầu tiên xuyên qua, liền bị phụ thân áp giải lên kiệu hoa. Đi tới nửa đường, một tin dữ truyền đến!
"Cái gì? Tên vương gia ốm yếu kia không chờ ta bái đường xung hỉ liền die?"
Ha ha ha!
Lăng Tuyết Mạn ngửa mặt lên trời cười ba tiếng, bàn tay vung lên, "Hồi phủ!" Chú rể thành người chết, vậy không cần xuất giá đi?
Ai ngờ - -
"Tứ Vương Gia trước khi mất để lại di ngôn: hôn lễ tiếp tục, tứ vương phi cùng linh vị bái đường! Vì Tứ Vương Gia thủ tiết cả đời cho đến chết!"
Tứ Vương Gia! Ngươi thật là một vương gia đáng chết!
Bình luận truyện