Mewgulf Em Là Món Quà Của Anh

Chương 6: Thẳn Thắn Với Nhau




Gulf nhìn Mew, cảm nhận độ ấm từ cái nắm tay của anh, cảm giác này thật lạ.Dù vậy vẫn không thể ngăn được suy nghĩ của cậu: ‘Tại sao lại là cậu, cậu là con trai cơ mà? Có bao nhiêu em gái xinh đẹp chân dài ngoài kia, thì tại sao lại là cậu? Cậu với thầy ấy mới gặp nhau có mấy lần thôi mà? Thầy ấy nói thật sao? Một người con trai hoàn hảo như vậy, lại thích cậu sao? Thầy ấy thích mình ở điểm nào vậy?’Nhìn thấu suy nghĩ của cậu, Mew cười nhưng vẫn chưa nói gì.

Không gian thật yên tĩnh, chỉ có tiếng nước trong nồi lẩu đang sôi sùng sục.

Mew buông tay cậu ra, đem thịt bỏ vào nước cùng với các loại topping khác.Anh biết Gulf bây giờ đang cần thời gian để tiêu hóa lượng thông tin này.

Anh vốn chưa muốn nói sớm như vậy đâu, anh sợ cậu sẽ không tiếp thu được việc yêu đương đồng tính này, anh sợ cậu nghe xong sẽ trốn tránh anh mất.Nhưng thật cậu nhóc này một chút cũng không chịu đợi, hỏi khiến anh không muốn giấu thêm.

Anh nghĩ kệ vậy, nếu lỡ Gulf có trốn tránh anh, thì anh vẫn sẽ cố gắng hết sức để tán đổ em ấy và bắt buộc phải tán đổ em ấy.Thịt vừa chín tới, anh gắp để vô dĩa của cậu:“Em ăn trước đi đã, kẻo nguội.

Có gì từ từ, vừa ăn vừa nói”.

TruyenduocvietboiLeHaBangGulf nghe vậy, nhìn anh thêm một cái rồi cầm đũa lên ăn.

Bỏ đồ ăn vào miệng nhưng Gulf nào cảm nhận được nó ngon hay nó dỡ.Cứ ăn được một miếng cậu lại nhìn Mew một cái, thấy vậy Mew bật cười, không biết làm sao với nhóc này, anh đành mở lời trước:“Có phải em muốn hỏi người tôi thích lại là em mà không phải những người khác, đúng không?”Nghe Mew nói, Gulf gật đầu lia lịa.Mew vẫn tiếp tục gắp đồ ăn vào dĩa của Gulf, vừa nói:“Tôi không quan trọng và không bắt buộc rằng người yêu của tôi phải là con gái.

Với tôi, người khiến tôi có cảm giác mới là người tôi yêu.”Gulf đang nhai nghe anh nói vậy chỉ im lặng nhìn, Mew lại nói tiếp:“Em thắc mắc vì sao tôi và em gặp nhau chưa lâu mà tôi đã nói thích em, đúng không?”“Đúng vậy, em với thầy chỉ mới gặp nhau hôm qua, tính đến thời điểm này còn chưa đầy bốn mươi tám tiếng, sao em có thể tin là thầy thích em được”.Mew nghe vậy nhìn vào mắt Gulf rồi trả lời:“Nếu tôi bảo tôi yêu em từ cái nhìn đầu tiên, em có tin không?”Một câu hỏi nhưng cũng là câu trả lời cho Gulf, thấy Gulf tính nói gì đó thì Mew ngắt lời:“Em cũng không cảm thấy bài xích hay chán ghét tôi đúng không, với những lời thân mật hay những lần đụng chạm?”Gulf nghe vậy cũng không có trả lời.

Mew nắm lấy tay Gulf rồi nói:“Nếu vậy thì xin em khoan hẵng từ chối tôi, hãy cho tôi cơ hội để gần gũi em, chăm sóc em.

Có thể không?”Gulf nhìn thẳng vào mắt Mew, nhìn đôi mắt long lanh tràn ngập ý cười đó cậu không thể mở miệng nói không được, mà sâu trong lòng cậu cậu cũng không cảm thấy chán ghét, hay bài xích với những lần đụng chạm của Mew, cậu chỉ cảm thấy trong lòng ngứa ngứa, đó là một cảm giác rất lạ, nhưng không phải là ghét.

TruyenduocvietboiLeHaBangChính vì vậy cậu mới không trả lời, mà chỉ nhìn Mew.

Thấy vậy Mew cười rồi đưa tay lên vuốt tóc cậu:“Em không nói coi như em đồng ý rồi nhé! Bây giờ thì ăn thôi”.Mew thu tay về, lại tiếp tục công cuộc nuôi béo cậu nhóc này, anh gắp cho cậu không ngừng, nhưng anh chợt nhận ra cậu nhóc này chỉ ăn thịt mà không ăn rau:“Gulf, tại sao em lại không ăn rau?”“Rau không ngon, chả có vị gì cả, còn có chút đắng đắng nữa chứ.

Em không thích ăn”“Không được, như vậy không được, phải ăn rau vào mới có đủ chất chứ.”Thấy Mew kiên trì như vậy Gulf đành mè nheo:“Không mà, chỉ hôm nay thôi, lần sau em sẽ ăn, có được không? Thầy”.Thấy Gulf làm nũng như vậy anh làm sao có thể chịu nổi:“Nếu vậy em phải gọi tôi là “Anh”, không được gọi là thầy hay giáo sư nữa, nếu em gọi tôi là thầy hay giáo sư thì phải ăn rau, có chịu không?”Nghĩ một hồi Gulf quyết định lời đề nghị này của Mew:“Được, nhưng chỉ hôm nay thôi đúng không thầy?”“Đúng vậy, chỉ hôm nay, nhưng em vừa gọi tôi là thầy rồi, nên rau trong dĩa em phải ăn hết đi đó.”Mew cười vì sự đáng yêu quá độ này của Gulf, anh thấy mình càng ngày càng u mê cậu nhóc này rồi.

Nhìn Gulf đau khổ nhai rau mà Mew cảm tưởng như cậu đang ăn món gì đó kinh khủng lắm vậy.

TruyenduocvietboiLeHaBangMew thấy vậy trong đầu đang nhanh chóng suy nghĩ làm sao để có thể giúp Gulf bỏ tật xấu này, nếu không thì phải làm sao để cậu nhóc này không cần ăn rau nhưng vẫn phải có đủ chất.

Đúng chuẩn suy nghĩ của một ‘Daddy’.Cả một buổi ăn trưa, Mew liên tục gặp cho Gulf, rồi nhìn cậu ăn, cứ dụ cậu ăn thật nhiều, thật nhiều.

Đến khi Gulf giơ đũa chịu thua, đưa tay xoa cái bụng nhỏ có phần hơi nhô lên anh mới thỏa mãn, ngưng gắp cho Gulf.

Kết thúc buổi ăn trưa đã là một giờ rưỡi chiều.

Anh và Gulf lên xe, còn đi đâu chương sau mới biết.Hết chương 6: ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.