Mewgulf Em Là Món Quà Của Anh

Chương 17: Còn Giận Hay Không




Sau khi dỗ xong Gulf, Mew ngỏ ý muốn đi ăn trưa cùng Gulf, nhưng bị cậu từ chối.

Gulf bảo Gulf muốn đi ăn với Mild, nên quay người xách túi rồi đi ra ngoài luôn.Mew vỗ trán, vậy là hết giận hay chưa đây.

Mew nghĩ.Đành vậy, ăn tạm cơm hộp rồi làm dự án vậy.

Dạo này thời gian anh tập trung vào Gulf quá khiến các đồ án của anh đang bị trì trệ.Nói là ăn nhưng khi bắt tay là vào việc rồi, Mew lại chuyên tâm quá, quên ăn luôn bữa trưa.

Khi anh duỗi người vươn vai thì thấy đã là bốn giờ chiều rồi.Còn Gulf sau khi rời khỏi phòng Mew thì đi thẳng đến nhà ăn.

Tìm Mild một hồi không thấy, đành lấy điện thoại ra gọi cho Mild.“Alo, mày đang đâu vậy? Sao ta ở nhà ăn mà không thấy mày?”“Mày không đi ăn với giáo sư à?”“Không.

Ta đang hỏi là mày đang ở đâu?”“Vậy mày ngồi ghế chờ trước đi.

Ta đang xếp hàng mua cơm, để ta mua luôn cho, vẫn như cũ?”“Ừm, ta đi lấy nước.”Vậy là hai anh chàng hai việc, nhanh chóng đã hội tụ lại với nhau, vừa ăn vừa cười nói đến ngon lành.

truyencuaLeHaBangLần này thì Mild không chịu nổi, hiếu kì hỏi Gulf:“Sao hôm nay lại không đi ăn với thầy ấy vậy? Vẫn đang còn giận à?”“Không, chỉ là muốn đi ăn với mày thôi.

Dính với thầy ấy nhiều quá, sợ thầy ấy chán ta thì sao?”“...”Quạ đen bay đầy đầu của Mild, ra là thằng bạn của cậu không sợ thiên hạ bàn tán, mà chỉ sợ thầy ấy chán nó.

Xin thua.

Rớt vào hố tình rồi thì IQ, EQ có cao mấy cũng về âm vô cùng thôi.Vì hôm nay cả hai đều ăn cơm trễ, nên ăn xong thì đã đến giờ vô lớp.

Chiều nay có tiết thực hành nên không thể đến trễ được.Đây là môn Gulf yêu thích nên dù buổi trưa không được nghỉ ngơi thì cả buổi chiều cậu vẫn tràn trề sức sống.

Chạy đông chạy tây trong nhà máy, sờ hết đồ này đến vật kia.Còn Mild thì… Lả ra ở một góc, không có sức chạy theo Gulf nên ngồi lại xem các mô tơ vận hành ra sao.

Cậu chỉ cầu mong cho thật nhanh hết giờ để ra khỏi cái công xưởng nóng nực này thôi.Xung quanh công xưởng đều lợp tôn nên vào buổi chiều vẫn là rất nóng.

Đây là nhà xưởng sản xuất đồng phục thuộc quyền quản lý của trường, nên đại đa phần học thực hành của khoa kỹ thuật công nghệ sẽ vào đây, xem cách vận hành của máy móc, điều khiển máy của con người.

Sau này học sâu hơn mới đến tìm hiểu rõ trong máy móc đó có những gì.Lăn qua lăn lại rốt cuộc cũng đến bốn rưỡi, Mild hí hứng chạy lại túm Gulf còn đang mày mò miết chưa chịu dừng.“Về thôi, về thôi.

Tan rồi!”“Auuu…”Vẫn đang còn quyến luyến nhưng vì Mild kéo nên Gulf vẫn buông chúng ra rồi đi với Mild lột đồ bảo hộ ra.

Lúc này mới rút điện thoại ra, thì thấy một cuộc gọi nhỡ của Mew lúc bốn giờ.

Cậu mặc kệ Mild đang lãi nhãi bên cạnh, đi ra một góc vắng hơn rồi bấm gọi lại cho Mew.

Điện thoại vừa kết nối đã có người nhấc máy:“Alo.

Em học xong rồi à?” Là giọng của Mew, tông giọng nam trầm.“Em mới học xong, giờ đang cởi đồ bảo hộ.

Thầy gọi em có chuyện gì không ạ?”“Muốn dẫn em đi ăn.

Hôm nay em muốn ăn gì?”“Hôm nay á…”“Em nữa em nữa.

Em cũng muốn đi.” Gulf chưa kịp trả lời thì đã bị chen ngang bởi Mild.Cậu nhóc này nhiệt tình như vậy làm gì không biết.

Mew nghĩ.Nhưng Mew không vội đồng ý ngay mà lại nói chuyện với Gulf tiếp:“Em thấy như vậy có được không?”Gulf mặc dù khó xử nhưng giờ Mild nói vậy rồi, Mew cũng không nói không được, hỏi ý kiến của cậu thì cậu đành đồng ý vậy.

Cậu nghĩ trước sau gì Mew với Mild cũng sẽ gặp nhau thôi, nên đúng dịp thì đi ăn cùng luôn.“Dạ nếu thầy không phiền ạ.”“Vậy được rồi.

Em với Mild chờ tôi ở nhà xe đi, giờ tôi lấy xe rồi tôi qua.”Nếu như Mew mà biết Gulf nghĩ đến tương lai về sau của hai người thì chắc Mew sẽ vui lắm đây.Thì ra lúc nghỉ ngơi, nhớ tới Gulf nên Mew đã gọi cậu.

Cậu lại không nhấc máy, anh tưởng cậu vẫn còn giận anh.Nhưng thì ra là vì đi học thực hành nên Gulf không cầm điện thoại, giờ thấy mới gọi lại, chứ không phải giận anh.

Mew chợt thở ra nhẹ nhõm.Anh nghĩ giờ dẫn Gulf đi ăn mà còn dắt theo Mild nữa thì không biết anh có thơm được cậu không đây?Cứ mang theo cái suy nghĩ đó mà đi lấy xe, vừa đánh xe ra khỏi bãi đã thấy hai bóng dáng ở đó.

truyencuaLeHaBang Một lạnh lùng đút tay vào túi quần nhìn điện thoại, một bên thì tay vẫn cầm điện thoại nhưng mồm vẫn cứ thoăn thoắt nói chuyện với cậu thanh niên lạnh lùng đó.Thực ra tiếp xúc mấy lần Mew cũng biết tính tình của Gulf lạnh nhạt, nhưng không nghĩ lúc không bên cạnh anh cậu còn có một mặt ngầu như vậy.Mew cũng thắc mắc tại sao Mild và Gulf lại có thể chơi thân với nhau như vậy, gần như bám nhau như hình với bóng, tính cách thì lại khác nhau như hai cực.Sau này có cơ hội anh phải hỏi cậu nhóc nhà mình mới được.

Giờ thì phải đưa nhóc nhà mình đi ăn mới được, không thì cậu ấy đói - là Gulf đó cả nhà.Đưa Gulf đi ăn là chính, Mild đi theo chỉ là phụ mà thôi.

Thật là thương Mild.Hết chương 17: ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.