Mèo Nhỏ Muốn Được Cưng Chiều Anh Chồng Thần Minh Nhanh Đút Cá Khô!

Chương 31: 31: Đến Làm Túi Tiền




Lưu Minh nhìn sang bên kia trả lời: “Đừng lo lắng, cái gì anh trai cũng sẽ mua cho em.

”Lúc này, Cao Yến chạy đến nhiều chuyện, vừa chạy vừa nói: “Thi Thi, cậu biết tớ đã thấy ai không? Tớ thấy Mộc Tinh Nguyệt đấy, cô ta mua một đống đồ luôn, nhìn bộ dạng của cô ta là biết mấy thứ đó đều được người khác thanh toán rồi, cũng không biết thế nào là tiêu tiền như nước luôn…”Cao Yến không thấy Diệp Thi Thi trả lời, nghi hoặc nhìn lên thì thấy Lưu Minh cũng đang ở đó, hơi sửng sốt rồi nói khẽ vào tai Thi Thi: “Thi Thi, sao anh ta theo đến đây vậy?”“À.

” Diệp Thi Thi cố tình nói to hơn: “Chắc là… Đến làm ví tiền cho hoa khôi ấy mà.

”Nghe những lời Diệp Thi Thi nói, khóe miệng Lưu Minh giật giật, vẻ mặt không vui.

Sao mà lúc trước anh ta không nhận ra là Diệp Thi Thi lại đanh đá như thế chứ, lại còn độc miệng nữa.

Lưu Minh dựa vào tủ trưng bày, quay về phía Diệp Thi Thi, vuốt tóc rồi nói: “Cô thích cái nào, gọi một tiếng ông xã rồi quay lại làm bạn gái tôi, thì tôi có thể sẽ suy nghĩ một chút về việc mua cho cô.

”Hà San San đi cao gót quay lại: “Chậc, miệng anh rộng vậy hả? Anh thiếu điều muốn dán tiền lên mặt luôn rồi đấy, trông cứ như tên nhà giàu mới nổi ngu ngốc ấy.

”Hà San San khinh thường nhìn Lưu Minh.

Lưu Minh nghe thấy thì nghiến răng quay đầu lại nhìn: “Con nhỏ chết tiệt nào vậy, dám… Ồ, là đại tiểu thư của Hà gia… Xem cái miệng tôi này, trùng hợp quá, cô cũng đi dạo phố sao?“Cũng trùng hợp quá nhỉ, vừa nãy còn đang nối về mấy scandal của anh, không ngờ bây giờ anh lại xuất hiện để làm trò cười cho bọn tôi.

”Lưu Minh nhìn Hà San San, nghe cô ấy nói xong thì khó chịu, bực bội trong lòng, nhưng đây là người nhà họ Hà, bây giờ anh ta mà chọc đến con nhóc này thì có khi lúc về thẻ của anh ta đều sẽ bị đóng băng mất, dù sao thì lão già nhà anh ta vẫn còn đang có giao dịch làm ăn với nhà họ Hà mà.

“Đại tiểu thư Hà cứ tiếp tục đi dạo nhé, tôi sang bên kia xem một chút.

”Hà San San liếc mắt nhìn Lưu Minh, che miệng rồi khẽ cười nói: “Đi sang bên đó rồi coi tiền như rác à?”“Cô…”“Sao nào?”“Các cô đi dạo tiếp đi, tôi không làm phiền nữa đâu.

”Lưu Minh nhếch miệng, xem như là anh ta xui xẻo nên mới gặp phải con nhóc này.

Sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội.

Lưu Minh thoáng đưa mắt nhìn Diệp Thi Thi, hoa khôi cũng không bằng cô ấy nữa rồi.

Lưu Minh đi sang chỗ hoa khôi, dỗ cô ta dễ như trở bàn tay, như vậy thì cũng không xui xẻo lắm: “Mộc Tinh Nguyệt, nhìn cái nào thì cứ kêu bọn họ gói lại hết đi, anh đây quẹt thẻ cho.

”Hà San San nhại theo giọng điệu của Lưu Minh, nhìn sang mấy đứa bạn cùng phòng nháy mắt nói: “Anh đây quẹt thẻ cho… Ọe.

”Hai người bị Hà San San chọc cho bật cười.

“Anh Lưu Minh tốt quá! Vậy cái này gói lại hết cho tôi đi.

”Cửa hàng trưởng vội vàng chạy đến, nhóm Hà San San thấy vậy thì cũng đi qua hóng hớt.

“Rất xin lỗi cô nhưng thứ cô muốn mua đã có hội viên cao cấp của chúng tôi mua rồi.

”“Gì cơ? Nhưng tôi nhìn thấy trước cơ mà.

”“Cô vẫn chưa trả tiền, xin lỗi người mua nó cũng đã trả tiền rồi.

”Hoa khôi Mộc Tinh Nguyệt vừa nghe xong thì kéo tay Lưu Minh làm nũng nói: “Anh Lưu Minh…”Lưu Minh vỗ nhẹ vào tay hoa khôi Mộc Tinh Nguyệt rồi chất vấn chủ cửa hàng: “Hội viên cao cấp à? Hôm nay làm sao mà cô lại không nhận ra tôi? Tôi là VVIP của cửa hàng mấy người đấy, mấy cái hội viên cao cấp kia có thể so được với VVIP của tôi không? Đấy chẳng phải là cấp cao nhất trong cấp bậc hội viên của các người còn gì, đừng có nói mấy lời thừa thãi đó nữa, gói lại cho tôi ngay đi.

”“Xin lỗi, anh Lưu, anh đúng là hội viên cao cấp nhất của cửa hàng chúng tôi.

”Lưu Minh nghe thấy thì rất hài lòng, phủi phủi bộ quần áo của mình một cái: “Vậy là được rồi, gói lại nhanh lên.

”Cửa hàng trưởng cúi người nói với Lưu Minh: “Xin lỗi, nhưng cấp cao nhất của cửa hàng chúng tôi không phải là cấp cao nhất của nhãn hiệu…”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.