Mê Tình Khó Cưỡng - Khiết Vãn

Chương 11: Kẻ phản bội (h)




Một tuần sau tại căn biệt thự cao cấp của Cố Thần, hắn đích thân tới đón Hạ Uyển Lâm. Căn biệt thự này đứng tên hắn, Hạ Uyển Đình không hề biết, vừa hay bây giờ có thể cùng cô lén lút qua lại.

Cố Thần hẹn gặp Hạ Uyển Lâm ở một khách sạn rồi từ đấy chở cô tới đây. Hắn muốn công khai chứ không thích lén lút nhưng Hạ Uyển Lâm lại không muốn. Cô liên tục lấy lí do sợ Hạ Uyển Đình đau lòng.

Vừa mới vào đến cửa, Hạ Uyển Lâm đã bị hắn thô bạo đẩy lên tường. Trước mặt là con dã thú đang điên cuồng thiêu đốt, sau lưng là bức tường đá lạnh ngắt khiến cô sợ run người. Nhưng chỉ mất vài giây hoảng hốt, cô cũng rất nhanh lấy lại phản ứng, vòng tay ôm lấy cổ hắn nhiệt tình đáp lại.

“Bây giờ là ban ngày, đừng nói anh nóng lòng vậy chứ?”

Cố Thần không nói gì, gấp gáp luồn tay ra sau, vuốt ve tấm lưng trắng mịn của cô, nơi nào đó của hắn đã căng cứng đến phát đau. Hắn khẽ gầm lên một tiếng, thô bạo ép lên môi cô.

Hai người triền miên hôn liếm, môi lưỡi ướt át quấn quýt không rời. Hạ Uyển Lâm còn rất hư hỏng cắn lên môi hắn, dùng hàm răng tinh xảo cạ nhẹ.

Cố Thần bị trêu ghẹo, nơi nào đó cũng chịu không được khiêu khích mà ngóc đầu dậy.

Hắn hôn lên môi cô, tham lam liếm mút vị ngọt. Hai chiếc lưỡi ướt át quấn lấy nhau không dứt, trêu ghẹo đưa đẩy nhiệt tình. Cố Thần gấp gáp bế cô lên, đá mạnh cánh cửa phòng ngủ, dùng lực quăng cô lên giường.

Hạ Uyển Lâm bị đẩy ngã sõng soài trên giường, cô nín nhịn khẽ rên rỉ. Cố Thần áp cả người mình lên cô, hai bàn tay bận rộn cởi từng cúc áo, cơ thể tròn trịa, căng đầy của Hạ Uyển Lâm như thách thức sức chịu đựng của hắn.

“Ưm a... nhẹ một chút.”

Cố Thần áp mặt vào ngực của cô tham lam liếm mút, tay kia xoa nắn nhịp nhàng. Hắn há miệng ngậm lấy nụ hoa trên đôi gò bồng của cô, cánh môi dần dịch xuống. Hắn điên cuồng hôn xuống ngực, xuống eo thon nhỏ gọn, bá đạo muốn để lại những dấu vết trên cơ thể cô.

Hạ Uyển Lâm cũng bị nhấn chìm, cô hôn một lượt lên chiếc cằm, dịch xuống xuơng quai xanh rồi ngậm lấy hầu kết lên xuống của Cố Thần. Đây là nơi cực kỳ mẫn cảm của đàn ông mang tính chiếm hữu.

Cố Thần cũng nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo vướng víu trên người mình, cơ ngực vạm vỡ, nước da màu đồng như tượng tạc hiện ra. Hai người đều nóng đến cực điểm, quấn lấy nhau đòi hỏi không ngừng.

Nơi hạ bộ Cố Thần đã dũng mãnh ngẩng đầu dậy, nó khát khao được vùi vào nơi ấm áp nhất của cô. Hắn nắm lấy thắt lưng, cởi phăng chiếc quần âu, lại thô bạo đem váy ngắn của cô lột xuống. Hai thân người trên chiếc giường mềm mại đang triền miên hoan ái, đắm chìm trong xúc cảm nguyên thuỷ.

Hắn vừa tham lam hôn mút cô, vừa cho tay xuống phía dưới thăm dò. Nơi đó của Hạ Uyển Lâm đã sớm ướt át như mời gọi, hắn nóng lòng tách hai chân cô, nhìn chằm chằm vào nơi tư mật.

Hạ Uyển Lâm bị nhìn chằm chằm không nhịn được dâng lên một tia xấu hổ, cô muốn khép hai chân nhưng lại bị Cố Thần thô bạo tách ra lần nữa.

Trên chiếc ga trải giường nhàu nhĩ, Cố Thần đang ra sức luận động trong cơ thể cô, trầm luân không dứt. Hạ Uyển Lâm bị làm cho tê liệt, cả người kích thích đến rụng rời.

“A ưm... đừng sâu quá.”

Cố Thần cười ranh mãnh vỗ mạnh vào hai bên hông cô

“Bảo bối, tôi sớm muộn cũng bị em bức chết.”

Hạ Uyển Lâm bị trêu ghẹo cũng không có lấy nửa phần ngại ngùng, cô ưỡn hông cao hơn nuốt trọn tính khí to lớn của hắn, miệng nhỏ tinh nghịch gặm cắn hai điểm hồng trước ngực

“Em khiến anh hài lòng không, hửm?”

Tiểu yêu tinh này không biết bản thân quyến rũ đến nhường nào, hết lần này đến lần khác khiêu khích hắn. Cố Thần mang theo chất giọng vẩn đục, trầm khàn áp sát lỗ tai cô, cổ họng hắn phát ra mấy tiếng gầm nhẹ, cả người thập phần thoả mãn.

Hai người triền miên hoan ái ở căn biệt thự của Cố Thần. Giờ đây họ chỉ quan tâm đến thân thể đối phương, những xúc cảm nguyên thủy nhất.

Khi trận kịch liệt kết thúc, Cố Thần vào nhà tắm giải quyết qua loa, Hạ Uyển Đình nhân lúc hắn không có ở đấy rời giường. Cô đi đến cạnh chậu cây cảnh, vươn tay lấy một chiếc máy quay mini đã giấu kín. Cầm nó trên tay, Hạ Uyển Lâm mỉm cười gian xảo.

__________________________________

Sau gần một ngày vụng trộm tại căn biệt thự của Cố Thần, Hạ Uyển Lâm đã mệt lử. Sức lực của cô không thể chịu được với tần suất đòi hỏi không ngừng của hắn. Cô mang theo thân thể mệt mỏi, đau nhức tới tìm Cố Thần.

“Vào đi.”

Hạ Uyển Lâm gõ cửa thư phòng Cố Thần, trên người cô là chiếc áo sơ mi của hắn, dáng vẻ vô cùng quyến rũ mê người.

“Em làm phiền anh sao?”

Cố Thần gác lại tập tài liệu trên tay kéo cô ngồi lên đùi mình, hắn vùi mặt vào hõm cổ cô tham lam hít hà hương vị thuộc về hắn.

“Không phiền. Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

Hạ Uyển Lâm cũng không gấp, cô vòng tay ra sau cổ hắn đặt một nụ hôn lấy lòng lên môi.

“Chúng ta cứ như vậy à? Anh không sợ chị Đình Đình biết được sẽ đau lòng sao?”

Nhắc đến người phụ nữ nhạt nhẽo Hạ Uyển Đình, trong lòng hắn dâng lên một cảm giác chán ghét. Thật không hiểu nổi tại sao năm xưa Hạ gia lại chấp nhận nhường mối hôn sự tốt này cho Hạ Uyển Đình chứ không phải Hạ Uyển Lâm. Nếu là cô, hắn đã không phải suốt ngày tìm hoa gọi bướm, lêu lổng bên ngoài.

“Sao tự dưng nhắc tới người phụ nữ đó? Cô ta gây khó dễ gì cho em à?”

“Không phải... chỉ là.”

Giọng nói cô nhỏ dần, nhỏ dần nhưng lọt vào tai Cố Thần lại là những lời khiêu khích thấy rõ.

“Em muốn làm nữ chủ nhân của Cố gia sao?”

Đây đúng là những gì cô muốn, trở thành nữ chủ nhân của Cố gia, bay lên cành cao làm phượng hoàng. Nhưng cái gì rõ ràng quá cũng không tốt, cô nghe Cố Thần nói vậy chỉ cười trừ.

“Người ta không có ý đấy, anh nghĩ em là hạng phụ nữ không hiểu chuyện như vậy sao?”

“Em chỉ cần được ở bên anh là đã mãn nguyện rồi, cả đời này làm tình nhân cũng không sao, em vì yêu anh mà chấp nhận làm người thứ ba nữa đấy.”

Nhìn người phụ nữ trong lòng nũng nịu Cố Thần thấy rất thoả mãn, phụ nữ hiểu chuyện còn tốt hơn phụ nữ thông minh. Biết cái gì nên và không nên làm.

Thật ra Cố Thần cũng không nỡ để cô chịu ủy khuất, hắn muốn danh chính ngôn thuận rước cô vào nhà. Nhưng đây lại là mối hôn sự của hai nhà Hạ - Cố, hắn dẫu không vừa ý cũng không dám có ý kiến gì.

“Em cho tôi chút thời gian suy nghĩ.”

Hạ Uyển Lâm thầm nghĩ kế hoạch của cô đã thành công một nửa, đàn ông khác phụ nữ ở chỗ một khi đã do dự là trong lòng có đáp án. Đến lúc đấy cô chỉ cần ở bên cạnh thêm thắt, còn sợ vị trí thiếu phu nhân Cố gia không đổi chủ sao?

“Em biết là anh yêu em nhất mà.”

Hạ Uyển Lâm thích thú hôn chụt lên mặt Cố Thần, cô rất thức thời chạy ra đằng sau đấm bóp cho hắn. Không thể lúc nào cũng nghĩ đến phương diện đó, nếu không hắn sẽ nghĩ cô dễ dãi, một chút mềm mỏng nhẹ nhàng cũng có thể chiếm trọn trái tim người đàn ông. Về điểm này chị gái cô có đủ, nhưng lại không có sự hoang dại khiến đàn ông sinh lòng muốn chiếm hữu, chinh phục.

“Em cũng chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta sẽ trở về, công ty vẫn còn chuyện cần đích thân tôi xử lý.”

Hạ Uyển Lâm cảm thấy rất trùng hợp, dường như ông Trời cũng đang giúp cô. Chuyện xin cho cô một chức vị trong công ty, cô đã muốn bàn bạc với Cố Thần từ lâu rồi.

“Anh ngày nào cũng phải làm việc mệt mỏi như vậy sao? Thật tiếc em không thể lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc anh.”

Cô làm bộ thở dài ngao ngán.

Cố Thần khẽ mỉm cười, ánh mắt từ nãy giờ vẫn dán vào thân thể nửa kín nửa hở sau lớp áo của cô.

“Em muốn thử việc ở chức vụ gì?”

“Hmm, vẫn chưa nghĩ đến, anh xếp đại em vào đâu cũng được. Dù sao được ở gần anh là em đã vui rồi.”

Cố Thần nghe thấy giọng điệu lấy lòng của cô cả người phấn chấn, cô gái này quả thật biết cách thu phục người khác. Sợ rằng hắn đã sớm chết trong tay cô rồi.

“Tôi đã báo với phòng nhân sự cho em thực tập ở vị trí thư ký giám đốc. Tôi có xem qua hồ sơ nói em tốt nghiệp chuyên ngành thư ký ở nước ngoài, cũng tiện để chúng ta gặp mặt nhau.”

Hạ Uyển nghe thấy câu nói cuối cùng của Cố Thần cả người bất giác run lên, cô vẫn còn chưa hồi phục sau một màn sáng nay mà dường như hắn vẫn rất sung sức. Cô nhìn Cố Thần với cặp mắt đáng thương, nài nỉ.

Cố Thần cắn mạnh lên xương quai xanh của cô coi như trừng phạt.

“Hôm nay tạm tha cho em, nguyên buổi sáng hôm nay em bị tôi giày vò mệt rồi.”

Hạ Uyển Lâm nghe thấy vậy không khỏi vui mừng, mấy hôm nay là ngày nguy hiểm của cô, mọi chuyện tuyệt không được xảy ra sai sót.

“Vậy không làm phiền anh nữa, em đi chuẩn bị đồ đạc đây. Hơn một ngày không về nhà chắc chị Đình Đình lo cho anh lắm.”

Cô thong thả bước ra, trên gương mặt là nụ cười đắc ý.

Hạ Uyển Đình ơi là Hạ Uyển Đình. Gả vào hào môn thì có gì ghê gớm chứ? Nhìn xem người đàn ông của chị cũng đang nằm trong tay tôi hay sao? Nhanh thôi, tôi sẽ lấy hết tất cả những gì thuộc về chị. Thứ tôi không có được, tôi thà hủy hoại chứ không muốn nhường cho ai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.