Tựa vào trong xe, người đột nhiên trở nên mệt mỏi, nhìn ra ngoài xe, cách mục đích chỉ còn một đoạn, khẽ nheo mắt.
Nhưng khi ta mở mắt lại phát hiện mình nằm trên chiếc giường lớn màu đen.
Kinh ngạc ngồi dậy, nhưng không cẩn thận chạm vào hạ phúc, đau đớn khiến ta gần như không thể hít thở. Tuy rằng có thể hoạt động một chút, nhưng miệng vết thương vừa mới cắt chỉ, chưa hoàn toàn bình phục, vẫn phải cử động nhẹ nhàng cẩn thận.
“Tỉnh nhanh vậy sao?” Lâm Hạo từ cửa bước đến, trên tay cầm theo 1 ly rượu đỏ.
“Ngươi! Ta sao lại ở chỗ này?”
Lâm Hạo nhún nhún vai, thản nhiên nói: “Ngươi ở trên xe ngủ gật!”
Ta rốt cuộc phát hiện có điểm không đúng: “Ngươi cho ta uống thuốc gì?”
“Thuốc ngủ ”
Lâm Hạo thẳng thắn trả lời làm ta tức giận đến mức cắn chặt răng.
“Ngươi đã nói sẽ thả ta đi!”
“Đi đến đâu? Trước khi ta chán thì không ai có thể chủ động rời đi!” Lâm Hạo uống một ngụm rượu trong ly, thuận tay liền ném ly vào trong thùng rác bên cạnh
“Ngươi gạt ta!” Ta hét lớn “Ta đã sinh hài tử cho ngươi, ngươi vì cái gì vẫn không chịu buông tha cho ta?”
“Ta có nói nếu sinh hạ hài tử sẽ tha cho ngươi sao?” Lâm Hạo nhíu mày, tháo caravat.
Tâm ta trở nên lạnh lẽo. Lâm Hạo quả thật cũng không hề nói. Nhưng… nhưng… tại sao lại trở thành thế này?
“Ngươi không có quyền giam giữ ta!” Ta cúi đầu nói.
“Ngươi có thể thử xem xem ta có quyền hay không. Ở bệnh viện ta vẫn có thể giam cầm ngươi, tại nơi này càng có thể!”
Ta vịn vào mép giường, đứng lên, nhìn thẳng Lâm Hạo: “Ta có thể kiện ngươi!”
Lâm Hạo nghe xong ôm bụng cười to miệt thị, “Kiện ta? Ngươi nếu công bố thân thể của ngươi, nói ngươi bị ta cường bạo để rồi mang thai hài tử của ta, sau đó sinh hạ nó sao?…… Ngươi có lá gan để công khai chuyện đó hay sao?”
Ta cả người run lên, “Ta…… Ta……”
Lâm Hạo chặn lời nói của ta, nói: “Ngươi không dám, ngươi sợ bị người khác châm biếm, sợ bị người ta phát hiện ngươi là thứ quái vật bất nam bất nữ!”
Ta hoảng hốt nhìn Lâm Hạo, lẩm bẩm nói: “Ngươi không thể giam cầm ta……”
Lâm Hạo đẩy ta trở về giường: “Ta đương nhiên không phải giam ngươi. Ngươi ngoan ngoãn nghe lời, hảo hảo hầu hạ ta, đương nhiên có thể đi ra ngoài. Nói như thế nào nhỉ? Ngươi dù sao cũng sinh con trai cho ta!” Lâm Hạo cười ha ha.
Đầu ta vô cùng choáng váng, đôi mắt ứớt đẫm.
Nơi này là tòa nhà xa hoa nhất, nhưng phòng từ tầng hai mươi bảy tới tầng ba mươi đều là của Lâm Hạo, bên trong bị đả thông trở thành kết cấu độc lập, thành một mình ba tầng nhà.
Vị trí phương diện có vẻ gần công ty y làm, nhưng bên trong so với đại biệt thự ở vùng ngoại thành cũng không thua kém chút nào.
Khóa cửa nếu không có mật mã thì không thể mở được. Trừ phi ta từ nơi này nhảy xuống.
Khi ta đứng trước cửa sổ thủy tinh nhìn phong cảnh, Lâm Hạo không mặn không nhạt nói: ” Đây là cường hóa thủy tinh[20], ngươi không cần lo lắng ngã xuống. Bất quá nếu ngươi ngã xuống, ta sẽ kêu tất cả phóng viên tới xem thứ nam nhân đã sinh hài tử……”
Mỗi ngày đến quét dọn phòng cùng nấu cơm là người hầu mà Lâm Hạo chọn từ nhà lớn đưa tới. Nói cách khác, ngoại trừ lời của Lâm Hạo, ai họ cũng sẽ không nghe theo.
Ở nơi này vài ngày, so với ở trong bệnh viện cũng không khác gì.