Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Chương 10: Tổng tài thần bí




Ba tháng sau.

Diêm Hỏa ngồi trong xe thể thao, lái rất nhanh trên đường cao tốc, chỉ chốc lát sau đã đến trước cửa lớn của quảng trường trung tâm Ảnh Hỏa.

Đúng vậy, chính là quảng trường Ảnh Hỏa trong vòng ba năm ngắn ngủi liền trở thành bách hóa đi đầu trong giới, nhãn hiệu hàng đầu thế giới ở nơi này đều có quầy hàng riêng, chuẩn bị rất nhiều tinh phẩm Âu Mĩ được phụ nữ giới thượng lưu vô cùng yêu thích. Nó là đại lý duy nhất ở châu Á, hàng năm đều làm ra những sản phẩm cao cấp mới khiến mọi người đều muốn có.

Ảnh Hỏa quảng trường bất luận là tiểu thư đứng chào thang máy hay là nhân viên quầy chuyên doanh, tất cả đều là chịu sự huấn luyện nghiêm khắc, mỗi ngày đều có quản lý kiểm tra từng khu, lấy sự duy trì chất lượng phục vụ là hàng đầu. Dĩ nhiên, Ảnh Hỏa quảng trường đãi ngộ rất tốt, nhân viên lưu động đại khái là cao nhất trong bách hóa, ngay cả điều động nhân viên quầy chuyên doanh ở đây, cũng bởi vì số lượng khách lớn, nghiệp tích cao, mọi người tiền đầy túi, không có ai nguyện ý từ bỏ công việc nơi này.

Một cửa hàng bách hoá lớn như vậy, chủ nhân cũng là Thần Long không thấy đuôi, không có mấy người gặp qua diện mạo thật của anh ta, chỉ có mấy vị cán bộ cao cấp khi họp có gặp qua, nhưng một chữ cũng không nói về thân phận anh ta, không nói mọi người cũng không hỏi, dù sao chỉ cần làm tốt công việc của mình là được, đối với tổng tài thần bí kia mọi người cũng không chú ý nhiều.

Mà lúc này tổng tài của Ảnh Hỏa quảng trường chính là Diêm Hỏa, chính xác là một người hai nhân cách, bình thường đều là một bộ bất cần đời, hoa hoa công tử, scandal hoa đào trong giới không ngừng lan truyền ra, không người nào có thể đoán được hắn chính là tổng tài tập đoàn Ảnh Hỏa, thậm chí có thể là ngay cả nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện này, nên nói là ngày thường ngụy trang quá tốt, hay là bọn họ quá ngu ngốc đây?

Diêm Hỏa ngồi ở trong xe, nhìn đám người chen chúc trong cửa hàng, tự tin nở nụ cười, đây chính là thành quả mình mong muốn, nhìn mấy vị tổng giám đốc đứng cạnh cửa lớn, Diêm Hỏa biết là đang chờ mình, bởi vì ngày hôm qua mình đã báo cho bọn họ biết rằng hôm nay sẽ chính thức tiếp nhận vị trí tổng tài, ba năm đã đến.

“Tiên sinh, công ty quy định bên này không thể dừng xe, xin để ở bên kia.” Một người bảo an trẻ tuổi đứng trước cửa dùng cặp mắt hâm mộ nhìn xe của Diêm Hỏa, bởi vì Diêm Hỏa còn đang đeo mắt kính thật to, hắn không thấy rõ gương mặt Diêm Hỏa, chỉ là lễ phép xin Diêm Hỏa lái xe đi.

“Oh “` Được.” Diêm Hỏa cũng không trách hắn, dù sao quy định là mình định ra.

Một vị cán bộ cao cấp đứng ở bên cạnh cửa tinh mắt nhìn thấy Diêm Hỏa, không đợi Diêm Hỏa lái xe đi, bước nhanh chân tới trước mặt Diêm Hỏa, “Hoan nghênh tổng tài đến, mọi người đều đang chờ ngài.” Giọng nói không cao không thấp, cũng không có lấy lòng quá trớn, ngược lại có một chút kích động.

“Ừ, mọi người đi lên trước, tôi đậu xe xong sẽ vào ngay.” Diêm Hỏa khách khí nói, không có nửa ý khinh bỉ.

“Ngài, ngài là tổng tài?” Nhân viên bảo an đứng một bên nghe bọn họ nói chuyện, kinh ngạc há to miệng, dường như có thể nhét vào một cái trứng gà.

“Không có gì, cậu đi làm việc đi.” Diêm Hỏa nhìn vẻ mặt kinh ngạc của anh, có chút buồn cười kêu anh rời đi.

“Vâng, vâng, thật xin lỗi, vừa nãy có chỗ nào thất lễ xin tổng tài bỏ qua cho.” Chỉ sợ mất công việc tốt như vậy, nhân viên bảo an vội vàng ra sức xin lỗi Diêm Hỏa, mặc dù mình không có làm sai điều gì.

“Ha ha ““ cậu không làm sai gì cả, cậu khẩn trương như vậy làm gì?” Diêm Hỏa thật sự là cảm thấy buồn cười.

“Ách ““” Nhất thời bị lời của Diêm Hỏa dồn tới đường cùng, không biết tiếp theo phải nói gì.

“Cậu về vị trí của cậu đi, cậu làm rất tốt.” Diêm Hỏa để lại một câu rồi lái xe đi, không để ý đến anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.