Thần Hi cũng không biết lai lịch của chiếc áo cưới này từ đâu mà có.
Chỉ là cảm thấy đẹp, màu tuyết trắng, thấp ngực không có tay áo cưới, chập chờn xuống, ngực thiết kế rất đơn giản, thủ công biên chế hoa văn, không có điểm khuyết nào, vô cùng đơn giản, đặc sắc là ở dưới eo được thiết kế vô cùng tinh tế. Những đóa hoa mở rộ vô cùng đẹp mắt và cao quý, bên trái là những đóa mẫu đơn, bên phải là hoa ngọc lan vô cùng đa dạng, đặc điểm cũng không hề giốngnhau, phối hợp rất khá, trắng tinh lại mỹ lệ, mỗi một đóa hoa hay nụ hoa đều khảm nạm một viên kim cương, làn váy chập chờn xuống, làn váy kéo rất dài, tính chất rất mềm mại.
Hạ bảo bối vuốt áo cưới, ca ngợi nói, “Mammy, thật xinh đẹp, mẹ mặc áo cưới vào nhất định đặc biệt đẹp nha.”
Hạ Thần Hi cũng cảm thấy áo cưới này đẹp vô cùng.
Hạ bảo bối kéo ống tay áo của Đường Bạch Dạ hỏi, “Daddy, con không có lễ phục sao?”
“Có, không thể thiếu phần của con.”
Hạ bảo bối cười đến mắt đẹp nheo lại, rất vui vẻ, không thể chờ đợi được muốn xemlễ phục của mình ngay lập tức.
“Không cần gấp, đợi daddy cùng mammy đi chụp ảnh cưới, lại chụp ảnh gia đình và chụp ảnh cho con nữa.”
“Con muốn mặc lễ phục chụp ảnh toàn thân a.”
“Được rồi.” Đường Bạch Dạ không dị nghị.
“ Có hài lòng với áo cưới không?” Đường Bạch Dạ hỏi Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi gật đầu, hài lòng, quá hài lòng, Thần Hi cũng không biết nên nói cái gì cho phải, mọi cô gái đều hi vọng vào ngày cưới của mình sẽ mặc chiếc áo cưới đẹp nhất.
Thần Hi cũng không ngoại lệ áo cưới này đặc sắc như thế, Thần Hi liền trông mà thèm.
“Rất đẹp.” Hạ Thần Hi vui sướng trong lòng, “Anh đặt làm sao?”
“Không phải, tùy tiện mua.”
Hạ Thần Hi mỉm cười nói, “Dù cho tùy tiện mua, cũng rất đẹp.”
Đường Bạch Dạ nhìn áo cưới, nhẹ nhàng vuốt mặt trên của đóa hoa, Bạch Dạ sẽ không nói cho Hạ Thần Hi biết, ở hôm bọn họ đính hôn, Bạch Dạ biết tiên sinh Bordeaux muốn ra một bộ áo cưới, Bạch Dạ liền gọi điện thoại đặt làm một bộ.
Vị tiên sinh kia cùng Bạch Dạ có chút giao tình, một tiếng liền nhận lời, và bảo đảm tuyệt đối sẽ thiết kế ra chiếc váy cưới mà Bạch Dạ hài lòng nhất, Bạch Dạ đem chiều cao, số đo ba vòng của Hạ Thần Hi nóicho vị tiên sinh kia, bản thân Bạch Dạ muốn nhìn Hạ Thần Hi mặc áo cưới để chụp ảnh.
Áo cưới này là vì Thần Hi mà tự thân đặt làm nha.
Thời gian rất trùng hợp, vừa lúc sau khi bọn họ đính hôn, hình thức của áo cưới trên cơ bản đã hoàn thành không sai biệt lắm, bộ áo cưới này từ hoa văn đến đóa hoa, tất cả đều làm thủ công, thật rất khó có được, mất không ít thời gian. Sau thời gian Bạch Dạ đặt chiêc áo cưới này, đối phương một ngày một đêm vì Bạch Dạ chế tạo ra bộ áo cưới này, cuối cùng cũng là đúng lúc đưa tới a.
Đường Bạch Dạ rất muốn cho Thần Hi một bất ngờ, tuyệt đối so với lúc ở bờ biển trước kia còn nhiều hơn, còn muốn lớn hơn, cho nên vẫn gạt Hạ Thần Hi, bộ áo cưới này Đường Bạch Dạ cũng chỉ là ở trên mạng xem qua thiết kế, chưa có xem qua thành phẩm.
Lúc vừa nhìn, Bạch Dạ thực sự rất ngạc nhiên.
Bạch Dạ nhịn không được suy nghĩ, Hạ Thần Hi mặc vào nhất định rất đẹp.
Bạch Dạ không muốn cho Hạ Thần Hi biết và Bạch Dạ trong lòng vô cùng lo lắng, lúc chưa đính hôn, anh thậm chí đã mấy lần cầu hôn Thần Hi nhưng lúc nào cô cũng cự tuyệt anh, Bạch Dạ đã muốn kết hôn với Thần Hi từ rất lâu rồi, sống một cuộc sống hạnh phúc thậm chí Bạch Dạ đã hao hết tâm tư, chỉ muốn cho Thần Hi đạt đượcnhững thứ tốt nhất mà một cô gái nên có mà thôi.
Cầu hôn cũng tốt, áo cưới cũng tốt, phàm là con gái đều hi vọng có được, Bạch Dạ đã cho Thần Hi những tốt nhất, như phụng dưỡng một vị công chúa.
Bởi vì Hạ Thần Hi đáng giá.
Bây giờ, điều mà Bạch Dạ cho là đáng giá, đều đã biến thành một hồi cười nhạo.
Hạ Thần Hi đi thử áo cưới, Hạ bảo bối ở một bên, tâm tình rất không tốt, cậu không phải đồ ngốc cho dù hai người bọn họ che giấu rất tốt, cậu cũng nhận thấy được có một chút nào đó không thích hợp, daddy cùng mammy ở giữa có vấn đề a.
Lần này, không phải cãi nhau đơn giản như vậy, rốt cuộc là vì chuyện gì nữa đây?
Vì sao lại cãi nhau nữa rồi?
Bảo bối không biết vì sao, nhưng cậu biết, rất nghiêm trọng.