" Theo đuổi mười năm, ai, cách mạng sẽ thành công!"
Một câu nói chọc trúng chỗ đau của Long Tứ,anh nhấc chân liền đánh, chuyện thằng nhóc này nói chính là đáng đánh đòn, từng cái từng cái nhìn vào chính là một đáng đánh đòn mặt.
Ưng Nhãn nói: "Lão đại là tự làm tự chịu, trước đây hoa tâm phong lưu, nữ nhân một ngày đổi một người, đi chỗ nào đều là sống sắc sinh hương, hiện tại căm ghét cùng khổ hạnh giống nhau, ai, cuộc sống này của lão đại cũng quá sa đọa đi a, lão đại quay đầu là bờ a..."
"Bớt nói nhảm đi." Long Tứ phiền lòng nhất chính là chuyện này thì bị Ưng Nhãn nhắc tới, tâm tình trong nháy mắt không vui: “Đừng ở trước mắt Thất Thất nói đề tài hư hỏng đó, nếu không tôi nhổ răng cậu.”
"Lão đại anh thật không có ý tưởng mới sao, mỗi lần đều là nhổ hàm răng, anh đã mọc răng khôn sao? Đối hàm răng oán niệm sâu như vậy." Một nam nhân đang xỉa răng, một bên châm chọc: "Lại uy hiếp chúng tôi, chúng tôi sửa một danh sách đưa Thất Thất lão đại nhìn, dự đoá lão đại muốn lên giường với Thất Thất lão đại. Thất Thất lão đại trước tiên sẽ yêu cầu lão đại đi làm một cuộc kiểm tra thân thể."
Long Tứ cầm lên một cây gậy gỗ làm thành một đoàn đánh tới gã đó, dường như mọi người đều trong chờ Long Tứ cầm cây gậy gỗ này, một đầu tóc vàng của Long Tứ tức khắc đều dựng thẳng lên: " Mau lăn qua đây cho lão tử, hôm nay không đem ngươi đánh đến kêu cha gọi mẹ lão tử sẽ cùng họ với ngươi."
Tên nam tử kia trốn được rất xa, vẻ mặt không sao cả, thuận tiện giơ giơ bài trong tay mình lên: "Hai mươi mốt điểm, đưa tiền."
Long Tứ giận, cầm gậy gỗ liền bổ nhào tới.
Cách Lỗ nói: "Lão đại, Thất Thất lão đại đang ngủ ở phía trên, anh rống như thế không tốt lắm đâu."
Long Tứ: "... Mẹ kiếp!!"
Cách Lỗ thật là nói đúng, Long Tứ chỉ vào gã nam nhân kia: "Tất cả đều đi săn thú cho tôi"
"Đánh cái gì săn a, một lát bọn họ sẽ mang cơm hộp trở về." Ưng Nhãn mới không muốn đi vào trong rừng săn thú đâu a
"Kêu các người đi thì đi, ở đâu ra nhiều lời vô ích." Long Tứ đánh mất gậy gỗ, nhảy lên bên cạnh xe jeep, lái xe lại không biết muốn đi đâu, mọi người thu bài, cầm súng đi săn thú.
Toàn bộ cuộc nói chuyện của đám nam nhân bê n dưới Cô Thất Thất nghe rất rõ.
Long Tứ...
Ai!
Chính xác là có một đống nữ nhân, mọi người đều nói không oan uổng cho Long Tứ. Có một lần Cố Thất Thất đến tìm Long Tứ, thấy anh ta và một cô gái đang thân nhau,chuyện kia có thể gọi khí thế ngất trời, y phục ném đầy đất. Khi cô lên tiếng kêu Long Tứ ở phía sau một bên kéo quần một bên chạy tới hình ảnh vô cùng tức cười. Bây giờ nhớ tới, không biết thế nào có chút chán ghét, năm đó còn chưa cảm thấy ghét nhiều, chỉ cảm thấy rất bình thường..
Khi còn trẻ hết sức lông bông, thể lực có nhiều dùng thế nào cũng đều không hết, lại là tuổi trẻ nhiệt huyết tứ phương, ai không có mấy nữ nhân bên người. Mục Vân Sinh thời tuổi nhỏ liền bắt đầu chung tình với Lý Hoan Tình, bất kể là tinh thần hay thân thể cũng không dính qua nữ nhân.
Tiêu Dao là có tinh thần sạch phích không tìm qua nữ nhân, Long Tứ cùng Lục Trăn bên người lúc nào cũng đều không thể thiếu nữ nhân.
Đặc biệt Long Tứ, lấy lời của Lục Trăn đến nói, lão tử chỉ là thấy đói thì ăn, Long Tứ thì y như ngựa đực. Cố Thất Thất không cần Lục Trăn thuật lại cũng biết Long Tứ từng có một thời gian sống hoang đường dâm loạn ra sao, bây giờ là đang cực lực che giấu, mà đám thủ hạ kia chưa bao giờ giúp lão đại của mình che giấu, còn thường thường chọc vào chỗ đau của Long Tứ, khiến cho Long Tứ đối với chuyện này cũng đã thành lẽ thẳng khí hùng.
Bọn họ này một hành nghiệp, căn bản là máu cùng tình, sắc phân bất khai, súng ống, đạn được cùng nữ nhân luôn luôn buộc cùng một chỗ, nghĩ phân đều phân không được, đối với việc làm ở quá khứ Cố Thất Thất một chút cũng không để tâm.
Năm đó Cố Thất Thất còn chưa có ý thức được thời gian Long Tứ thích mình, Lục Trăn từng uyển chuyển ám chỉ qua...