Hạ Thanh nháy nháy mắt, cô không nghe lầm chứ, cô là nghe thấy hai chữ đứa nhỏ nước trà ở trong miệng đều cảm thấy đắng, Hạ Thanh tròn mắt nhìn Hạ Thần Hi. Hạ Thần Hi mỉm cười chỉ vào Hạ Cảnh nói: "Em xem, sinh Hạ bảo bối cùng Hạ Cảnh như nhau, em nhất định sẽ không cảm thấy buồn chán, nhiều đáng yêu a, lại kéo dài huyết mạch của mình, suốt ngày em chăm sóc đứa nhỏ cũng sẽ không nhàm chán."
Hạ Thanh cứng ngắc quay đầu nhìn tiểu Hạ Cảnh, đích xác rất đáng yêu, lấy gien của cô cùng An Tiêu Dao, không cần phải nói, mặc kệ nam nữ đều sẽ rất đẹp rất đáng yêu, thế nhưng, đứa nhỏ? Đây là Hạ Thanh không hề nghĩ tới chuyện có đứa nhỏ.
Hạ Thanh vẫn cảm thấy, loại sinh vật mềm mại này cùng cô là vô duyên, đứa nhỏ chị cô cô ôm một cái không sao cả,nếu muốn làm cho Hạ Thanh chiếu cố đứa nhỏ, cô khẳng định càng buồn chán, càng phiền chết.
"Em mới không cần nghĩ quẩn như vậy." Hạ Thanh quyết đoán bác bỏ ý kiến Hạ Thần Hi.
"Vì sao không muốn, đứa nhỏ nhiều đáng yêu a nếu như sinh con gái thì tốt hơn." Hạ Thần Hi nói,cô không hiểu Hạ Thanh thế nào bài xích đứa nhỏ, thời gian lúc trước cô có Hạ bảo bối, biết rõ là đứa nhỏ là con của kẻ thù, cô cũng cố chấp sinh hạ bảo bối rồi chiếu cố tốt bảo bối, còn cam nguyện bị tẩy đi ký ức, trở thành một người thường, chính là vì muốn hai mẹ có thể sống cuộc sống bình an.
Bảo bối là cứu rỗi của Hạ Thần Hi.
Hạ Thần Hi cho rằng Hạ Thanh cũng sẽ thích đứa nhỏ.
"Em không muốn đứa nhỏ." Hạ Thanh nói, hiện tại cô không cùng An Tiêu Dao thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, đứa nhỏ cũng không biết ở đâu u oán trừng mắt cô, Hạ Thanh mới không cần đứa nhỏ phá hư cuộc sống tự do của cô.
"Em thật cố chấp, Tiểu Tuyết muốn có ứa nhỏ, thế nhưng em lại không muốn." Hạ Thần Hi nói, Tiểu Tuyết vì có một đứa nhỏ, cũng không biết thử bao nhiêu biện pháp, kết quả Hạ Thanh nghĩ không muốn.
Hạ Thanh rất ít cùng Tiểu Tuyết tâm sự, không khỏi kinh ngạc: " Tiểu Tuyết muốn đứa nhỏ?"
"Đương nhiên a,nhà Đông Phương mấy đời chỉ có một người con, Tiểu Tuyết muốn một đứa nhỏ rất lâu, chỉ bất quá... Dự đoán kiếp này cũng không quá khả năng, Tiểu Tuyết làm bao nhiêu nghiên cứu cũng không thể thực hiện, bằng không chính là nghịch thiên." Hạ Thần Hi khổ cười nói.
Hạ Thanh có chút rầu rĩ.
Hạ Thần Hi cũng không để ý, dù sao tuổi Hạ Thanh còn nhỏ, nếu không phải năm đó tình huống đặc thù, Hạ Thần Hi cũng không muốn nhanh như vậy có đứa nhỏ, thời gian cô ở tuổi Hạ Thanh chỉ nghĩ cuộc sống tiêu dao tự tại, vô âu vô lo.
Chuyện này cũng chẳng trách Hạ Thanh.
Hạ Thanh đột nhiên nghĩ một ra ý tưởng: "A nếu như Tiểu Tuyết cùng Phương Đông làm ống nghiệm, tìm một nữ nhân khác tới mang thai giùm,để con của bọn họ cho người khác sinh, không phải cũng rất tốt sao?"
"Nếu là có biện pháp, chị nghĩ Tiểu Tuyết không muốn để con của mình do người khác mang thai giùm a."
"Chuyện này có cái gì không tốt, chính mình không cần mang thai mười tháng. Nếu là em em cũng rất cam tâm tình nguyện." Hạ Thanh vô tâm vô phế nói, Hạ Thần Hi chỉ là cười một tiếng, đột nhiên vang lên tiếng tiểu Hạ Cảnh khóc lớn.
Tiểu gia hỏa bò lên trên bậc thềm, Hạ Thanh cùng Hạ Thần Hi nhất thời cũng không chú ý, tiểu bảo bối chơi được hài lòng, đầu tiên là mờ mịt vuốt trán, sau đó oa oa khóc lớn.
Hạ Thần Hi cuống quít Hạ Cảnh bình thường không thích khóc, có lẽ là rất đau, Hạ Thần Hi sờ sờ trán của tiểu Hạ Cảnh, đã sưng lên, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, Hạ Thần Hi đau lòng không ngớt, cuống quít la rày.
Hạ Thanh trong lòng còn sợ hãi: "Đứa nhỏ quả nhiên là sinh vật phiền phức, không thể muốn, không thể muốn..."