Dựa theo kích cỡ của hiện đại thì Văn Nhân Sư cao gần một mét chín.Khi con cháu hoàng thất đến tuổi thiếu niên thì sẽ học một ít khóa cưỡi ngựa bắn cung.
Thầy dạy võ thuật cũng không cần dùng tiền mời.Sự nghi ngờ trong lòng Văn Nhân Sư rất nặng.
Bên cạnh hắn không chỉ mang theo ám vệ và thị vệ, võ công của hắn cũng có thể ngang hàng với bên trong cao thủ.Cho nên trên người Văn Nhân Sư có cơ bắp, có cơ bụng nhưng tuyệt đối không hề ảnh hưởng đến dáng người của hắn.
Lúc hắn mặc quần áo thì nhìn gầy, cởi quần áo thì có thịt.Thịt cơ bắp.Dù sao cũng phải nói đến, trên người Văn Nhân Sư có quá nhiều ưu điểm.
Hắn muốn có tiền là có tiền, muốn có sắc là có sắc, là một ví dụ điển hình sống tốt.Ngu Đại lên giường với Văn Nhân Sư hai lần đã cảm thấy nam nhân này có điểm cực phẩm, có thể giữ lại.Đến nỗi cốt truyện...Căn bản nàng sẽ không để những chuyện ngu ngốc đó xảy ra.Lời này nàng nói.“Thần thiếp chỉ là suy nghĩ, có phải bệ hạ nghỉ trong cung thần thiếp lâu quá rồi mới chọc đến những vị tỷ tỷ khác không vui hay không.”Ngu Đại cười khổ hai tiếng: “Cũng là do cơ thể thần thiếp không tốt, bằng không nhất định có thể lấp kín miệng lưỡi của mọi người trong cung… Đều do thần thiếp sai.
Hôm nay bệ hạ nổi giận lớn như vậy, thần thiếp cũng khó thoát việc chịu tội.”“…”Thật ra Chiêu Thánh Đế rất chán ghét một người lặp lại một câu quá nhiều lần.Khi tâm trạng tốt thì hắn bực bội, càng miễn bàn đến lúc tâm trạng hắn không tốt.
Hắn sẽ trực tiếp khiến người nọ hối hận khi sống trên đời này.Nhưng…Mỗi một lần Quý Phi nói lời này, sự ảo não và tự trách trong giọng nói đều rõ ràng chính xác.Trong mắt nàng luôn dịu dàng lưu luyến như thế.
Rõ ràng nàng luyến tiếc hắn nhưng không thể không đẩy hắn ra.Cố tình, Chiêu Thánh Đế thích kiểu này của Quý Phi.Chiêu Thánh Đế cười nhạo, ôm người vào trong lòng ngực mình.“Ngốc quá hay không? Quả nhân thích ngươi, muốn gần gũi với ngươi, ai dám nói một lời chứ?”“Nhưng…”“Sáng sớm không dậy nổi thì không cần dậy.”Chiêu Thánh Đế nói xong, lời nói lại làm càn lên.Hắn nhẹ nhàng vuốt ve sau cổ nàng, nỉ non nói: “Dù sao Đại Nhi không dậy nổi đều do “công lao” của quả nhân.
Quả nhân xem ai dám nói lời nào.”“Bệ hạ…”Người trong lòng ngực vẫn thẹn thùng, lời nói còn không hoàn chỉnh.
Cuối cùng nàng vẫn dựa vào trong lòng ngực hắn, tay nhỏ ôm chặt lấy eo hắn.Chóp mũi hắn quanh quẩn hơi thở u hương thuộc về cơ thể Quý Phi.
Đáy mắt Chiêu Thánh Đế nhiều vài phần dị sắc hơn.Phần dị sắc đó gọi là chiếm hữu dục.Cô nương yếu ớt xinh đẹp như vậy không có hắn che chở, đi ra ngoài còn không bị nguy hiểm bên ngoài xé tan thành mảnh nhỏ sao?… Vẫn là nên ngây ngốc bên cạnh hắn đi.Thật là thế cũng tốt, giả cũng thế.***Những ngày ăn ngủ rồi ngủ ăn thật sự trôi quá nhanh.Đảo mắt đã hơn hai tháng.Hôm nay, thời tiết sáng sủa, Ngu Đại đang bị tiểu nha hoàn vây quanh đi ngắm hoa ở Ngự Hoa Viên.Tại sao nói tính cách Chiêu Thánh Đế vui giận thất thường chứ?Khi hắn giết người thì rất quyết đoán, giơ tay chém xuống là một đầu người.Nhưng Chiêu Thánh Đế thích hoa.Vô số loài hoa được lấy từ sông nước bắc nam, trồng ở đây nhiều không đếm xuể.
Bốn mùa ở Ngự Hoa Viên rất đẹp, ở đây có thể thấy rất nhiều màu sắc, rất nhiều đóa hoa nhỏ xinh xắn.Lúc giao mùa từ mùa hạ sang mùa thu, từng đóa từng đóa hoa cúc nở đỏ rực trên cành.Những loài hoa nổi tiếng khác hay không nổi tiếng khác đều được chỉnh sửa gọn gàng.
Đủ loại màu sắc được mở ra, ánh lên một biển hoa, vô cùng mỹ lệ.Sau khi đi vào thế giới này Ngu Đại vẫn luôn ở trong cung mình.
Bọn thị nữ của nàng thật sự nhìn không nổi nữa, khuyên can mãi, lập tức dỗ dành nàng, lôi nàng ra ngoài phơi nắng.“Nương nương! Người ở trong phòng ngột ngạt chết mất.
Người không bệnh cũng phải sinh ra một ít bệnh xấu rồi!”.