Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 446: Nhiệm vụ ban thưởng: Tận thế trang viên 25




An Tiểu Kha vừa không ngừng ra sức điều động dị năng chặt đứt dây leo vừa nổi giận quát Lâm Tịch: "Minh Trung Nguyên, anh không phải là người! Uổng công tôi hầu hạ anh em các người không biết ngày đêm, lại đổi lấy anh lấy oán trả ơn như vậy!"

Hai tay Lâm Tịch khoanh trước ngực, thoải mái nhàn nhã mà nói: "Đừng, không chịu nổi đâu, cô là bảo mẫu nhà chúng tôi thuê, hầu hạ anh em chúng tôi là chuyện đương nhiên đúng không, về phần không biết ngày đêm.. Ha ha, buổi tối cô hầu hạ người nào, trong lòng chính mình không biết sao?"

An Tiểu Kha đột nhiên biến sắc, gương mặt vốn trắng nõn càng không còn chút máu nào, thậm chí động tác ngưng kết đao nước của cô ta cũng hơi chậm lại: "Minh Trung Nguyên, anh cũng trở về, đúng không?"

Nhất định là vậy, nếu không, tại sao toàn bộ đều khác biệt với kiếp trước chứ? Rõ ràng kiếp trước tên ngốc này bị chính mình lừa đi toàn bộ tài sản và vòng tay không gian linh tuyền kia, nhưng một kiếp này, người bị lừa lại đổi thành chính mình.

Ngày đó cô ta sốt cao đến hôn mê bất tỉnh, tỉnh lại, cô ta đã không phải là chính mình lúc trước.

Cô ta chẳng những có được dị năng hệ thủy của mình ở kiếp trước, lại còn xuất hiện dị hóa!

An Tiểu Kha cảm thấy Cảnh Thạc đối với Hám Tuyết và Ngô Nhã Tử hoàn toàn đều là lợi dụng, người anh ta thật lòng thích, cho tới bây giờ đều chỉ có chính mình, bọn họ mới là một cặp vợ chồng hoạn nạn có nhau.

Trước tiên, cô ta muốn đứng vững gót chân tại thành phố M bằng cách mượn nhờ thế lực Thiên Long Bang, cướp đoạt được linh tuyền nhanh chóng trưởng thành, sau đó trước khi trận thảm họa thú triều càn quét do dị hóa thú cấp tám điều khiển, mau chóng chạy tới thành phố K. Hai ả tiện nhân kia chết đi coi như tiện nghi bọn họ, nếu như không chết, cô ta không ngại tự mình tiễn hai người đó "Lên đường bình an!"

Biết được Minh Trung Nguyên đi tìm em gái mình, An Tiểu Kha trải qua muôn vàng trắc trở cuối cùng thăm dò được anh ta đến thành phố M, rất tốt, dù sao cô ta cũng vừa lựa chọn thành phố này làm nơi để mình bắt đầu sống lại lần nữa, vậy.. Thuận tiện cầm lại vòng tay vốn thuộc về chính mình đi!

Không gian kia khác hẳn không gian của người dị năng, bên trong chẳng những có thể chứa động vật sống sờ sờ, còn có thể trồng các loại rau quả, trong không gian có nước suối có thể làm cho người ta phòng ngừa tiến hóa thất bại, hơn nữa cái không gian kia rất lớn, có thể chứa rất nhiều thứ.

Ông trời quả nhiên ưu đãi chính mình, đã quen uống nước linh tuyền bên trong không gian, đã quen có thứ gì đều ném vào không gian, An Tiểu Kha cảm thấy, nếu ông trời để cho chính mình trùng sinh, lại lấy được dị hóa mà kiếp trước không có, như vậy một kiếp này, cô ta lại không muốn ẩn nhẫn giống như kiếp trước.

Cô ta muốn Cảnh Thạc với thân thể hùng tráng vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình cô ta, ánh mắt nóng rực vĩnh viễn chỉ nhìn một mình cô ta, cô ta muốn để Cảnh Thạc trở thành người đứng đầu thành phố này thậm chí là vương giả thế giới này, mà chính mình, là người duy nhất có thể ở bên cạnh anh ta đến thiên hoang địa lão.

Hám Tuyết, Ngô Nhã Tử..

Để hai tiện nhân kia đi chết đi!

Muốn trở nên nổi bật tại tận thế, cô ta nhất định phải lấy lại vòng tay của mình!

Tại giai đoạn đầu của tận thế, lúc tất cả mọi người còn chưa trưởng thành, linh tuyền và không gian bao la không cần thăng cấp bên trong vòng tay có thể khiến tiến hóa không thất bại cũng như tăng lên dị năng thật sự là quá quan trọng!

Không nghĩ tới chính là, cô ta đến thành phố M vận dụng tất cả tài nguyên, vẫn tìm không thấy tung tích Minh Trung Nguyên, thậm chí hai tên ngớ ngẩn Tôn Long và Tôn Đào thế mà cứ như vậy để Minh Trung Nguyên công khai chạy trốn ngay tại dưới mí mắt mình, trước khi đi còn hố bọn họ một vố.

Cô ta cho rằng rất khó lấy được tin tức về Minh Trung Nguyên, lúc này Cảnh Thạc nhận được mật báo về súng ống đạn được, vì không để cho Tôn Long chú ý, cô ta chỉ có thể mang theo hơn mười người lặng lẽ đến ngọn núi phía sau Lý gia câu tìm kiếm những vũ khí hoàn mỹ ở bên trong đám thực vật biến dị này.

Kết quả không nghĩ tới, theo nhau mà đến trong lúc vô tình lại nhận được tin tức về Minh Trung Nguyên.

Lúc ấy An Tiểu Kha gần như muốn chắp cánh tự mình bay qua lấy, nhưng sau khi liên tục suy tính, cô ta vẫn quyết định phái vài người đến gần Minh Tử. Lấy được vòng tay vào trong tay, Khuất Lượng tên dị năng giả yếu kém này chỉ có một cái không gian rác rưởi dùng để chứa đồ bỏ đi, đồ tốt chân chính vẫn nắm giữ ở trong tay mình mới an tâm nhất.

Cô ta biết ở kiếp trước Minh Trung Nguyên là dị năng giả hệ mộc, biết một chút trị liệu sơ cấp. Chẳng qua đến cuối cùng, dị năng hệ mộc đã trở nên có chút vô dụng, công kích không bằng hệ kim, hệ hỏa, phòng ngự không như hệ thổ, không tùy cơ biến hóa như hệ thủy, hiệu quả trị liệu so với dị năng hệ chữa trị quả thực là đệ tử gặp sư phụ.

Cho nên khi biết tên ngốc rác rưởi này thế mà còn mưu toan muốn đoạt đi vòng tay không gian của cô ta, An Tiểu Kha không chút do dự bảo Cảnh Thạc cho Minh Trung Nguyên một nhiệm vụ làm pháo hôi. Tại tận thế, người không có giá trị không cần phải sống sót ở thế giới này đi lãng phí thức ăn nước uống..

Chẳng qua là giống như Tử Hà tiên tử mỹ lệ, cô ta cũng chỉ đoán được phía trước nhưng lại không đoán được kết cục này.

Thay đổi, không chỉ có An Tiểu Kha cô ta, còn có Minh Trung Nguyên!

Minh Trung Nguyên!

An Tiểu Kha hận không thể đem anh ta nắm trong tay tiện tay nhào thành thịt băm, khiến anh ta chẳng những chết không toàn thây càng phải chết không có chỗ chôn!

Lại dám đùa giỡn cô ta như vậy!

Một ngọn lửa giận phóng lên tận trời, An Tiểu Kha thế mà nhanh chóng xử lý trói buộc bên người, thả người nhảy lên..

Một sợi dây leo cực kỳ thanh thản quăng tới.

Phù phù!

An Tiểu Kha bị đánh vào trong mảnh vàng sáng lần nữa.

Mà kẻ cầm đầu --cùng sợi dây leo kia bị người nào đó thu vào lòng bàn tay.

Mấy người khác đang cùng dây leo chiến đấu cũng không khỏi giận dữ: "CNM, mày đủ rồi, không ngừng hãm hại chị Kha, chờ bọn lão tử ra ngoài, xem chúng tao thu thập mày như thế nào!"

Lâm Tịch cũng không để ý tới bọn họ, ngược lại nói với mọi người bên cạnh: "Nhìn thấy sao, người mặc áo đen bên kia chính là dị năng hệ hỏa, nhìn xem người ta sử dụng dị năng công kích như thế nào. Thím Xuân, thím phải học tập một chút người phụ nữ sử dụng đao nước kia cho giỏi, uy lực thủy long của thím so với người ta quả thực giống như chênh lệch giữa gậy lửa và AK47. Mọi người phải quan sát cẩn thận, tận thế sắp bắt đầu rồi, không phải lúc nào cũng có cơ hội cho mọi người học tập tại hiện trường như vậy!"

Đám người vội vàng gật đầu nói phải, đều tự tìm đối tượng mình cần quan sát cẩn thận nghiền ngẫm, tìm kiếm thiếu sót của mình và chỗ tham khảo, đều cảm thấy được lợi rất nhiều.

Bọn họ quả thật nhìn rất nghiêm túc, nhưng những người bị quan sát thì không quá dễ chịu.

Chúng tôi ở đây quyết tử đấu tranh, đến chỗ các người vậy mà thành tài liệu giảng dạy.

Mẹ nó!

Nộp học phí sao?

Chỉ thấy dị năng giả toàn thân áo đen hệ hỏa vốn phun ra một ngọn lửa đốt cháy không ít dây leo, sau đó đột nhiên thân thể ngưỡng lên.

Gần như trong nháy mắt, mọi người chỉ thấy một con rắn hổ mang màu đen to lớn gần bốn mươi centimet đứng thẳng người lên, phun ra từng mảnh nọc độc vào đám dây leo trước mặt, dây leo vốn quấn quanh người nó lập tức bị ăn mòn toát ra từng làn khói trắng, trong không khí lập tức tràn ngập mùi khét mang theo mùi tanh hôi, con rắn lớn thừa cơ thoát khỏi hơn phân nửa thân thể.

Lâm Tịch vội dặn dò đám người bên cạnh đổi một phương hướng, đừng đứng dưới đầu gió, hơn nữa tận lực ngừng thở.

Lâm Tịch giống như đang phát sóng trực tiếp phân tích cho mọi người: "Mọi người không cần phải sợ, mặc dù nhìn con rắn này thực hung mãnh, nhưng không quá đáng sợ."

"Tại thời khắc này anh ta mới lựa chọn biến thân, tất nhiên là bởi vì biến thân hao tổn quá lớn, nếu không tại sao lúc mới bắt đầu anh ta không làm như vậy? Chẳng lẽ anh ta tương đối thích chơi trò buộc chặt?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.