Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 355: Vài chuyện của xã khu




Nơi có người sẽ có phân tranh.

Kỳ thật chỉ là có một chút mâu thuẫn với A Lê mà thôi, Lâm Tịch thật sự là không hiểu rõ tại sao Vân Mộng La lại không ngừng tính toán A Lê như thế, làm hại cô cũng gặp nạn.

Trong nhiệm vụ Lang Vương thiếu chút nữa hại chết Lâm Tịch, may mắn bọn họ nghĩ ra cách gian lận dùng ba lô lâm thời cộng thêm vũ lực mạnh mẽ của Lâm Tịch, mới tính bình an vượt qua.

Nghĩ đến Vân Mộng La đã sớm chờ ở đó, có thể là biết bọn họ muốn tới ngưng hình, đến lúc đó hành sự tùy theo hoàn cảnh tới kiếm chuyện.

Lâm Tịch không hiểu hỏi A Lê: "Tại sao Vân Mộng La cứ nhằm vào cô như thế?"

"Đương nhiên là bởi vì ghen ghét dung mạo tôi rồi!" A Lê dõng dạc nói.

Lâm Tịch: Tôi chưa bao giờ gặp quả trứng nào mặt dày vô sỉ như thế!

A Lê chỉ chỉ ngón tay: "Đoán chừng là bởi vì Ngự Tử Ly, nghe nói lúc đầu là anh ta mang tôi tới khu năm, hơn nữa cần người chiếu cố tôi."

Nghe nói? Lâm Tịch xấu hổ, A Lê thật không đáng tin cậy, chuyện phát sinh trên người mình đều hoàn toàn không biết.

A Lê giải thích: "Lúc đó tôi đang ngủ say. Chờ đến khi tôi tỉnh lại, tôi đã thành xã đạo."

Lâm Tịch vẫn như cũ lâm vào trong sương mù, A Lê lại nói ra: "Tôi không biết Ngự Tử Ly có bộ dáng như thế nào, nghe nói anh ta là một trong ba người đứng đầu Diệu Huyền, hơn nữa hào hoa phong nhã, khuynh quốc khuynh thành, những nơi đi qua tất cả giống cái đều bị mê đảo, nghe nói toàn bộ phái nữ trong xã khu này đều là fan cuồng của Ngự Tử Ly."

"..."

Lâm Tịch gật đầu, đã hiểu, Vân Mộng La tất nhiên cũng là một fan cuồng.

Nhưng vấn đề là ngươi đây cũng quá phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện rồi.

A Lê còn nhỏ, cô ấy vẫn chỉ là một quả trứng có được hay không?

Cảm giác từ khi chính mình ngưng hình, sau đó giống như xuất hiện rất nhiều rất nhiều thứ mình chưa từng tiếp xúc trước đó, chẳng hạn như, hóa ra những nhân viên công tác lạnh băng trong xã khu, lại là con rối. Lại chẳng hạn như, hóa ra cô ở tại khu thứ năm của Diệu Huyền.

A Lê kiên nhẫn giải thích cho Lâm Tịch hồi lâu, cuối cùng Lâm Tịch cũng hiểu đại khái về người chấp hành trung cấp và quy tắc tương ứng với xã khu.

Toàn bộ Diệu Huyền tổng cộng chia làm mười khu vực, mỗi khu vực đều có người quản lý vị diện, người chấp hành thuộc về khu vực nào thì sẽ được phân đến khu vực đó. Nói cách khác, sở dĩ Lâm Tịch bị phân tới khu thứ năm, là bởi vì vị diện của cô do khu năm quản lý.

Mười khu vực là tồn tại ngang cấp.

Điều này Lâm Tịch hiểu, giống Trung Quốc có ba mươi bốn đơn vị hành chính cấp tỉnh là giống nhau.

Mà Vân Mộng La nói những người tìm tư liệu, lĩnh đội vân vân cũng đều là thật, chẳng qua cũng không có khoa trương như cô ta nói mà thôi.

Lúc trước bởi vì Lâm Tịch quá nghèo, đẳng cấp cũng tương đối thấp, cho nên không liên quan đến đến những nội dung này, A Lê nói trắng ra là cũng là người mới, so với Lâm Tịch cũng không biết bao nhiêu.

Mỗi người chấp hành trung cấp đều sẽ có nhiệm vụ đoàn đội được phân công định kỳ, bình thường mà nói nhiệm vụ như vậy đều tương đối nguy hiểm, một người không thể hoàn thành, nhiệm vụ như vậy không phải do vạn dân yêu cầu, chính là do nhân viên trinh sát vị diện phát hiện vị diện nào đó xuất hiện vấn đề lớn có nhu cầu cấp bách giải quyết, trên cơ bản không có người ủy thác cụ thể nào.

Thù lao của nhiệm vụ đoàn đội tự nhiên là phong phú, nguy hiểm cũng tùy theo mà đến, như vậy chẳng những cần người chấp hành tự thân có bản lĩnh, còn phải có tinh thần hợp tác với đoàn đội, bình thường trong một nhiệm vụ như vậy đều sẽ có một người chấp hành cao cấp hoặc là siêu cấp đảm nhiệm vị trí lĩnh đội.

Rất nhiều đoàn đội lớn chính mình liền có thể đi nhận nhiệm vụ như vậy, không cần cùng người khác hoặc là đoàn đội hợp tác.

A Lê bĩu môi nói ra: "Hồ ly lẳng lơ khoác lác với cô đấy, cô ta mới không có đoàn đội lớn đơn độc hoàn thành phó bản, trừ khi là loại đoàn đội nhỏ vài người kia. Hơn nữa chính mình xây dựng đoàn đội, cũng không ít nội tình đen tối, động một chút lại dự định người nào đó trở thành người chấp hành đệ nhất, người khác đều phải phối hợp với người đó. Không khác gì với phim điện ảnh trong thế giới của các người, nhân vật chính là điều động nội bộ."

Đây là phó bản đoàn đội cỡ lớn, loại nhiệm vụ này chỉ cần hoàn thành, sẽ có phần phần thưởng. Chẳng qua dựa vào cống hiến lớn nhỏ, phần thưởng cũng giống như vậy có nhiều có ít.

Còn có một loại nhiệm vụ đặc biệt, cũng thuộc loại tương đối khó hoàn thành, loại này cần người chấp hành xin trước.

A Lê giải thích với Lâm Tịch, mỗi người chấp hành đều có thể trực tiếp dùng huyền tinh mở ra ba thanh trang bị, ba cột huân chương, tất nhiên càng đi về phía sau mức huyền tinh cần dùng càng dọa người.

Cấp bậc càng cao, nhiệm vụ sẽ càng nguy hiểm, cho nên trang bị cho mình đến tận răng là điều nhất định phải làm. Bởi vậy, xã khu cố ý mở ra cho người chấp hành một loại nhiệm vụ, hoàn thành liền có thể ngoài định mức mở ra thanh trang bị và cột huân chương, không có giới hạn, chỉ cần ngươi có đầy đủ bản lĩnh và vận khí, chỉ cần ngươi không sợ chết, muốn mở bao nhiêu thì mở bấy nhiêu.

Quy tắc nhiệm vụ tương đối tàn khốc, vô luận có bao nhiêu người tham gia nhiệm vụ, chỉ có hai người xếp hạng đầu tiên mới có thể mở ra, những người khác là làm công không, làm không tốt bởi vì cạnh tranh quá khốc liệt còn có thể sẽ chết trong nhiệm vụ.

Cho nên loại nhiệm vụ đặc biệt này, tỉ lệ tử vong của người chấp hành rất cao.

Lâm Tịch nghe được hãi hùng khiếp vía hơn nữa lại có chút kích động.

A Lê lại muốn ăn đòn nói ra: "Những thứ đó tạm thời không có liên quan gì đến loại người nghèo như cô, chờ cô có tiền có thể mở hết sáu ô rồi nói sau."

Thấy Lâm Tịch lập tức đen mặt, A Lê lại nói thêm: "Về phần nhiệm vụ càng đặc biệt có thẻ bài, hay là chờ cô lấy được thẻ bài lại nói. Hiện tại biết cũng không có có tác dụng."

Khuôn mặt Lâm Tịch tràn đầy trào phúng: "Nói thật giống như cô so với tôi biết nhiều hơn vậy, cô còn không phải hiện học hiện dùng?"

Lần này A Lê thật không có chế giễu lại, mà là đột nhiên nghiêm mặt nói ra: "Lâm Tịch, cám ơn cô có thể tin tưởng tôi, A Lê tôi nhận cô người bạn này!"

Không nên thay đổi phong cách quá nhanh nha!

Hóa ra đạo sư cũng không phải thật sự ở trong xã khu là hoàn toàn an toàn, cuối cùng Lâm Tịch cũng hiểu rõ vì sao A Lê khẩn trương như vậy.

Xã khu mặc kệ ngươi mang theo bao nhiêu người mới, muốn bồi dưỡng đoàn đội cho mình, đạo sư cũng cần thăng cấp. Nếu như lần này Lâm Tịch không tuyển chọn cùng A Lê tiếp tục hợp tác, như vậy A Lê sẽ không lấy được chứng nhận đạo sư trung cấp, cô ấy sẽ phải quay lại đi tìm kiếm mục tiêu mới trong những người thí luyện để bồi dưỡng.

Tất nhiên nếu như người chấp hành mới tìm được thăng lên thành trung cấp vẫn không cùng với cô ấy hợp tác, như vậy cô ấy vẫn như cũ phải lặp lại bi kịch trước đó, không dứt, một khi xã khu cho rằng ngươi không xứng làm một đạo sư, ngươi sẽ một lần nữa bị xóa bỏ toàn bộ thuộc tính, biến thành người thí luyện sơ cấp, bắt đầu lại từ đầu.

Cho nên lúc ban đầu Vân Mộng La bọn họ chọn một đống người chấp hành, bởi vì người ta đã đạt được chứng nhận đạo sư trung cấp, tự nhiên trong tay có càng nhiều người càng tốt.

Mà A Lê không muốn lại trải qua thất bại, sợ chính mình tham thì thâm, hết sức chuyên chú bồi dưỡng một mình Lâm Tịch, để cô trở thành người chấp hành trung cấp.

Chẳng qua A Lê cũng có chút suy nghĩ như đương nhiên, cô ấy cho rằng Lâm Tịch thăng cấp liền ý nghĩa cô ấy cũng thăng cấp theo. Ai ngờ, còn cần người chấp hành tiếp tục cùng đạo sư hợp tác một giai đoạn mới tính là tán thành.

Hiện tại A Lê cũng có nhà ở dành cho đạo sư trung cấp, hơn nữa cô ấy cũng có thể giống Vân Mộng La không có việc gì thì đi tìm người thí luyện mới để dẫn dắt.

Còn Lâm Tịch chỉ là treo danh nghĩa đồng bạn hợp tác với cô ấy.

Từ lúc trở thành người chấp hành trung cấp, toàn bộ cơ sở dữ liệu của Lâm Tịch đã được phục chế trong thức hải, cô đã có thể đơn độc quyết định hướng đi cho mình, độc lập tiếp đãi những người ủy thác kia.

Chẳng qua lúc gặp phải vấn đề hoặc là khó khăn, A Lê vẫn như cũ sẽ hỗ trợ giải quyết như lúc trước, mỗi lần Lâm Tịch kết toán nhiệm vụ, thù lao của cô sẽ trực tiếp chia cho cô ấy.

"Chúc mừng cô, hiện tại cô cũng có phòng ở của mình, đạo sư trung cấp!" Lần này Lâm Tịch rất là thành tâm thành ý.

A Lê nói ra: "Bởi vì hai người chúng ta hiện tại là đồng bạn hợp tác, muốn gặp tôi chỉ cần xin tiến vào nhà tôi ở, chỉ cần tôi ở nhà, cô liền có thể trực tiếp tới tìm tôi."

Sau đó A Lê lại tiếc nuối nói ra: "Cô thăng cấp quá sớm, còn hai lần cực kỳ hoàn mỹ, người ta còn chưa có rút thưởng đâu, tiện nghi cô rồi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.