Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 214: Nhiệm vụ ban thưởng: Ly hồn 20




Cơ hội này đến rất nhanh.

Một ngày nọ, Giang Hồng Trạch nói rằng sẽ mang cô ta đến tham gia một bữa tiệc sinh nhật cao cấp mà cô ta chưa bao giờ có cơ hội đi trong đời.

Lục Na không thích giọng điệu kiêu căng ngạo mạn như vậy của Giang Hồng Trạch, nhưng mà cô ta không thể nói lời từ chối, bởi vì trường hợp như vậy quả thật là điều cô ta mong muốn mà không thể có được, lần này từ chối có thể cô ta sẽ vĩnh viễn không có cơ hội tham dự loại yến hội xa hoa như thế này.

Cũng vào lần đó, lần đầu tiên cũng là cuối cùng Lục Na gặp được Cố Yên Nhiên.

Cố Yên Nhiên mỏng manh yếu đuối, mang theo vẻ đẹp ốm yếu khiến người ta kinh ngạc, Lục Na rất ít đọc sách, cô ta cảm thấy so với gương mặt Lâm Đại Ngọc trong TV, Cố yên Nhiên còn khiến người ta thương tiếc hơn, làn da tái nhợt mà mềm mại, đôi mắt trong suốt, dáng người nhỏ nhắn, mà người đàn ông cao lớn rắn rỏi bên cạnh vẫn luôn dùng ánh mắt vừa đau lòng vừa cưng chiều nhìn cô ta, gần như chưa bao giờ rời khỏi.

Lục Na có một loại xúc động muốn biến thành cô gái kia, chẳng sợ Giang Hồng Trạch nói cô ta sống không được bao lâu.

Khoảnh khắc phương hoa, nháy mắt đủ rồi!

Đừng khóc, em là người anh yêu nhất

Tối nay em như hoa quỳnh nở rộ

Khoảnh khắc xinh đẹp nhất tàn lụi trong nháy mắt

Nước mắt của anh khô cạn cũng không thể cứu vãn.

* * *

Lục Na lẩm bẩm: "Thật đúng là đồng nhân bất đồng mệnh!"

Thấy ánh mắt khó hiểu dò hỏi của Giang Hồng Trạch, Lục Na nói: "Người đồng hương đi cùng em tới đây, sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với vị Cố tiểu thư này." Chỉ có điều vận mệnh lại khác nhau như trời với đất.

Có lẽ ông trời rất công bằng, cho nên làm Cố tiểu thư xinh đẹp giàu có, nhưng mệnh lại không dài, mà Lê Tiểu Huân thì ngược lại, nhìn không giống một người đoản mệnh, lại ở cùng tầng hầm với cô ta, sống như chuột ở trong hang.

Người nói vô tâm người nghe cố ý, Lục Na không nghĩ tới chính là, chưa tới một tháng, Giang Hồng Trạch đã tới tìm cô ta.

Lúc ấy, bọn họ đã thuê được phòng chỉ cần dọn qua ở.

Giang Hồng Trạch nói với cô ta, Cố tiểu thư đã chết, nhưng Cố tiểu thư chết lại có thể khiến hai người bọn họ thực hiện ước mơ của mình.

Hóa ra, bệnh của Cố tiểu thư là từ trong bụng mẹ mang đến, từ lâu đã có cao nhân nói cô ta sống không quá 18 tuổi.

Có thể sống đến 21 tuổi đã là kỳ tích.

Giang Hồng Trạch nói, mạng của Cố tiểu thư chính là dùng tiền đắp lên, lấy Mao gia gia tới tính toán, số tiền đắp lên chỉ sợ còn cao hơn chiều cao của Cố tiểu thư.

Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, hiển nhiên đã thấy rõ.

Hai năm trước có một cao nhân nói, sau khi Cố tiểu thư chết có thể giúp cô ta mượn thể tục mệnh, có thể rất nhiều người sẽ cảm thấy người này là kẻ điên, chuyện ngay cả Gia Cát Lượng cũng làm không được, cô ta dựa vào cái gì?

Nhưng mà cha của Tu thiếu gia lại không có lý do cũng tin tưởng cô gái thần bí xinh đẹp nhưng dáng vẻ lại quê mùa này.

Sau đó Cố gia ra hơn hai ngàn vạn mua một người phụ nữ, người phụ nữ này sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với Cố thiểu thư, nghe nói người như vậy độ phù hợp từ trường tương tối cao, dễ dàng để cho linh hồn suy yếu của Cố tiểu thư mượn thể hoàn dương.

Chỉ là người phụ nữ được mua kia lại chịu không nổi khi bị nuôi như heo, kết cục sau khi nuôi béo sẽ bị giết mổ, lén lút uống trộm rất nhiều thuốc ngủ của Cố tiểu thư, sau đó nhảy xuống từ tầng cao nhất của biệt thự Cố gia.

Hai lần tự sát liên tiếp.

Thần tiên cũng cứu không nổi người muốn chết.

Nghe được tin dữ này, dưới cơn kích động Cố Yên Nhiên cũng đã chết trong vòng hai ngày sau.

Người vốn dùng để làm vật chứa linh hồn cho Cố Yên Nhiên đã chết trước, Cố gia Tu gia chìm trong sương mù u ám, có thể tìm được người phù hợp ở đâu nhanh như vậy?

Giang Hồng Trạch đột nhiên nhớ tới lời cảm khái "Đồng nhân bất đồng mệnh" của Lục Na trong bữa tiệc sinh nhật vào ngày hôm đó, hai mắt sáng ngời!

Cho nên Giang Hồng Trạch tới tìm Lục Na.

Giang Hồng Trạch là một người theo chủ nghĩa cơ hội 100%.

Lúc trước anh ta chỉ vì muốn vượt qua thời gian buồn chán, nên tìm cho mình một người phụ nữ có thể an ủi nỗi cô đơn của anh ta.

Không ngờ anh ta không cần tốn nhiều sức lực đã được Lục Na đưa một cơ hội ngàn năm có một thuở đến trước mặt mình, đó chính là Lê Tiểu Huân!

Đây tuyệt đối là cơ hội tốt đưa hai người một bước lên trời, vĩnh viễn sẽ không có lần thứ hai.

Tất cả mọi chuyện chính là đúng lúc như vậy, đúng lúc đến mức hai người phân tích như thế nào, cũng cảm thấy đây là ông trời sắp xếp bậc thang cho chính mình đi đến vinh hoa phú quý!

Là trời cao sắp xếp tất cả mọi thứ!

Đây tuyệt đối là lý do tốt nhất hai người dùng để lừa dối lương tâm của mình.

Tuy rằng ông trời tỏ vẻ ông ấy không cõng cái nồi này, nhưng mà đã bị lợi ích che mắt, hai người kia đã sớm mài đao soàn soạt hướng về phía Lê Tiểu Huân vốn không biết chuyện gì.

Đêm khuya tĩnh lặng, Lục Na cũng có chút không đành lòng khi nhìn Lê Tiểu Huân ngủ say.

Trước đó vài ngày mẹ cô ta bởi vì không hài lòng số tiền cô ta gửi về nhà quá ít, đã làm ầm ĩ tại khách sạn Minh Châu, còn tuyên bố muốn đi tố cáo Giang Hồng Trạch về tội cưỡng hiếp, bà ta nói lúc con gái mình từ trong nhà ra đi vẫn là một cô gái trong sạch, hiện tại lông mày tán loạn, mũi mềm mại, hai chân không khép kín, chắc chắn là bị con trai nhà họ Giang làm nhục.

Không thể không nói mẹ Lục nói trúng rồi.

Vì vậy Lục Na đã bị quét không còn xu dính túi phải mượn thêm một ít tiền của đồng nghiệp mới khiến mẹ Lục vừa lòng rời đi.

Suốt một tháng, đồ trang điểm, tiền chi tiêu hằng ngày thậm chí ngay cả băng vệ sinh cũng đều do Lê Tiểu Huân chi trả, không phải Lục Na không cảm kích. Nhưng mà, chung quy không vượt qua nổi sự cám dỗ của 500 vạn Tu Hằng hứa hẹn cho cô ta sau khi chuyện này thành công!

Cô ta sợ nghèo, cũng không muốn lại bị mẹ mình bóc lột thậm tệ như thế, rất có thể đây thật sự là cơ hội duy nhất trong đời này của cô ta.

Hơn nữa Tu thiếu gia đã nói chờ tương lai em trai Lê Tiểu Huân tốt nghiệp đại học liền đưa đến công ty bọn họ, còn sẽ cho nhà bọn họ 100 vạn, rốt cuộc chiếm thể xác con gái nhà người ta.

Lục Na cảm thấy, kỳ thật Lê gia nên cảm ơn cô ta.

Chỉ bằng một mình Lê Tiểu Huân biết ngày tháng năm nào mới kiếm được số tiền nhiều như vậy, huống chi người ta còn đồng ý trợ giúp em trai Lê tìm được một công việc tốt.

Nghĩ như vậy, cô ta làm chuyện gì cũng yên tâm thoải mái.

Không có Lục Na cô ta, Lê gia một gia đình quê mùa, dựa vào cái gì trèo cao lên Tu thiếu gia người ta chứ?

Sau đó Giang Hồng Trạch mang theo một cô gái tên là A Đóa lại đây, bảo Lục Na chỉ cần phối hợp với A Đóa, tất cả mọi chuyện đều nghe theo cô ta là được, hơn nữa dặn dò Lục Na nhất định phải tất cung tất kính với A Đóa, đừng nhìn người ta còn trẻ tuổi, cô ta chính là cao nhân trợ giúp Cố gia tiểu thư thi phép đuổi hồn đoạt thể!

Lục Na quả thật đối với A Đóa nói gì nghe nấy, cả người cô gái kia đều lộ ra vẻ quỷ dị, coi như không có những lời đó của Giang Hồng Trạch, Lục Na cũng không dám đắc tội cô ta.

Chỉ dùng mấy con trùng là có thể giết người trong vô hình đấy, nhân vật như vậy, làm sao cô ta chọc nổi!

Nhìn Lê Tiểu Huân ngoan ngoãn mang theo bùa hộ mệnh chìm vào giấc ngủ, Lục Na thở ra một hơi.

Đan giỏ đan giỏ, tất cả đều phải thu nhỏ miệng lại.

Chỉ cần hai ngày này Lê Tiểu Huân dưỡng thân thể tốt, sau đó A Đóa sẽ thi phép đuổi linh hồn của cô ra khỏi thân thể, mà cửa căn nhà này đã bị A Đóa động tay chân từ lâu, coi như linh hồn của cô muốn đi giải oan cũng không có cửa cầu xin, bởi vì linh hồn của cô vĩnh viễn không ra được căn phòng này, không bao lâu sau sẽ tiêu tán.

Đối với bản lĩnh của A Đóa cô ta không khỏi than thở!

Chẳng qua cũng chỉ đối với bản lĩnh của A Đóa mà thôi!

Lục Na cảm thấy cô gái này là một người đáng sợ mà ngu xuẩn.

Vậy mà cắt đầu người mẹ đã chết của mình, mà tất cả những chuyện cô ta làm chỉ vì có thể an táng cái đầu kia trong nghĩa trang của Tu gia, hơn nữa để bài vị của bà ta có thể có một vị trí nhỏ ở Tu gia.

Giang Hồng Trạch lén lút nói cho cô ta biết, rất có thể A Đóa này là con gái ngoài giá thú của Tu gia lưu lạc ở bên ngoài.

Hiện tại trong phòng cho thuê chỉ có ba người bọn họ, gần đây Mễ Hương Đề thường xuyên không quay về.

Nhìn A Đóa đang làm phép, Lục Na bĩu môi, con gái thổ dân chưa khai hóa đúng là ngu xuẩn, bài vị mẹ mình có vào được Tu gia hay không có gì quan trọng?

Đổi lại là cô ta, tất nhiên muốn chính mình tiến vào Tu gia mới là quan trọng nhất! Chỉ cần thành Đại tiểu thư Tu gia, bài vị mẹ mình lại tiến vào Tu gia còn không phải là chuyện hiển nhiên?

Từ đây cô ta liền lắc mình biến hóa thành con gái nhà giàu, một bước lên trời!

Lục Na không biết chính là trong tương lai không xa, mộng đẹp của cô ta vậy mà trở thành sự thật rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.