Nếu nói trên thế giới này ai là người âm hiểm nhất, Lâm Tịch cảm thấy Mike chắc chắn sẽ có tên trong danh sách.
Thật ra Solina cũng là một người có quyết đoán, sở dĩ lần này nhất định phải gọi Lâm Tịch đi theo, là bởi vì chuyến này Solina gần như đã dùng hết toàn bộ của cải của mình.
Bà ta cũng rất bất đắc dĩ, gần đây Mike có thái độ khác thường bắt đầu mạnh mẽ chèn ép bà ta, Solina chưa bao giờ biết bản chất thật sự của người đàn ông nhìn như ôn tồn lễ độ này lại giống anh trai mình như vậy!
Hiện giờ tình cảnh của bà ta cực kỳ không tốt, hoặc là bị xâm chiếm thôn tính từng bước hoặc là mạnh mẽ phản kháng, trừ điều đó ra bà ta không còn lựa chọn nào khác.
Solina trù tính hồi lâu, cuối cùng quyết định chuẩn bị hai tay.
Có thể trực tiếp giải quyết vấn đề trên Tinh hạm là kết quả tốt nhất, đến lúc đó có thể tùy tiện tạo chứng cứ. Bọn họ quyết định động thủ tại khu vực công cộng, mặc kệ giết người cướp của, hủy thi diệt tích thì vị trí giữa hai khu vực là nơi hoàn hảo nhất.
Lúc Mark bắt đầu hành động trên Tinh hạm, Solina đã dẫn người đến dinh thự của Mike. Mặc kệ hành động bên này của Mark có thành công hay không, Solina cũng sẽ dẫn người đi bắt Jerry.
Nếu như Mark thất bại, Jerry sẽ trở thành con tin Mike phải cứu. Ở phía bên kia Kevin dẫn người đến trung tâm quảng trường, chôn quả bom psionic dưới ngọn cờ chiến thắng trong tòa nhà của gia tộc Moore, đến lúc đó Mike sứt đầu mẻ trán không có cách nào khác, chỉ có thể thỏa hiệp. Một khi tòa nhà chiến thắng bị nổ tung, gia tộc Moore sẽ bị phía chính phủ chất vấn khiển trách và người dân đòi bồi thường cũng khó có thể ứng phó, bởi vì toàn bộ gia tộc Moore đã bị Solina dọn sạch nhân lúc Mike không có ở đó.
Mà bà ta thì có thể mang theo con trai mình bắt đầu lại từ đầu cùng đống của cải tiêu xài mấy đời cũng không hết kia.
Chỉ tiếc, cờ kém một chiêu cả bàn đều thua.
Solina đã tính toán hết mọi thứ, ngoại trừ việc Chris chính là Bella, hơn nữa căn bản chưa từng bị thôi miên. Bà ta càng không ngờ tới, không biết từ lúc nào hậu phương trống rỗng của Mike lại kết giao với Donkey tay cầm trọng binh.
Thật ra, Solina chôn một quân cờ bên cạnh Mike, sao Mike có thể không làm ngược lại chứ? Biến số duy nhất là không ngờ Solina sẽ có Julie làm nội ứng.
Nhưng may mắn thay, cuối cùng cũng không gặp nguy hiểm gì, Mike quỷ quyệt đã trực tiếp đặt tất cả quả bom psionic lên Tinh hạm mà Solina chuẩn bị chạy trốn, sau đó nuốt toàn bộ hàng hóa của thương đội Simon, vứt người của gia tộc Simon lên Tinh hạm.
Dù sao những quả bom psionic đó đều do người của Solina ra mặt mua, làm nổ chúng là người của Kevin, cuối cùng cũng nổ tung trên Tinh hạm của Solina, coi như đi thăm dò thì liên quan gì tới anh ta?
Đây mới gọi là chết không có chứng cứ.
Mark và người nhà Simon bị nổ chết trên Tinh hạm, Quincy bởi vì mưu sát sĩ quan Liên Bang đang làm nhiệm vụ bị Donkey mang đi, đã có thể đoán được kết quả bi thảm như thế nào.
Cuối cùng Jerry cũng không tiếp tục ra tay với Kevin, theo lời của Jerry, đó là mẹ cậu hại chết mẹ tôi, tôi giết bà ta báo thù cho mẹ của tôi, hiện giờ chúng ta không còn ân oán nữa.
Vẫn luôn sống an nhàn sung sướng, tư chất lại không tốt, khó khăn lắm thôi thể thuật của Kevin mới nhập môn cấp 1, chân cậu ta bị laser thiêu đốt tổn thương không có cách nào phục hồi như cũ. Lâm Tịch cho cậu ta 200 Tinh tệ, tự mình đưa cậu ta đến Ram tinh.
Để cậu ta tuyệt vọng còn sống, Lâm Tịch cảm thấy làm như vậy, mới gọi là công bằng.
Julie vẫn luôn khóc sướt mướt cầu xin lão quản gia tha thứ, thậm chí quỳ rạp xuống trước mặt Mike, lầm bầm "Tôi sai rồi tôi sai rồi, tôi chỉ là ghen ghét Bella có được sự sủng ái của ngài," Julie ôm hai chân Mike không chịu buông ra.
Lâm Tịch chỉ cảm thấy buồn nôn, Julie loại người này, trong lòng chứa đầy phân, nhìn ai cũng bẩn thỉu. Chẳng qua Lâm Tịch cũng không nói gì, nói thế nào cô ta cũng là người thân duy nhất của lão quản gia, mà cuối cùng lão quản gia cũng lấy mạng bảo vệ Jerry, mọi người đều rõ như ban ngày.
Mike nói giữ cô ta lại, dù sao, quản gia cũng không còn sống bao nhiêu năm nữa, có người thân chăm sóc trước lúc lâm chung cũng miễn cho sau khi chết thê lương. Ngược lại lão quản gia nói cái gì cũng không chịu đồng ý.
Cách xử lý cuối cùng của lão quản gia rất được Lâm Tịch đồng ý, chỉ để lại vài bộ quần áo Julie thay đổi, vứt cô ta đến sống cùng Kevin, chẳng phải ngươi muốn làm con dâu Solina sao?
Giờ mọi người thỏa mãn ngươi đấy.
Mặc dù bây giờ gia tộc Moore thương cân động cốt, cũng may vẫn còn nhân mạch, hoạt động kinh doanh cũng không bị đứt gãy, dưới sự khổ tâm kinh doanh của Mike, chẳng mấy chốc lại lần nữa được xếp vào năm gia tộc lớn.
Mà gia tộc Simon xui xẻo ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, chẳng những không đạt được lợi ích gì từ Tinh vực Violet, ngược lại tổn thất rất nhiều vật tư, thật ra điều này còn dễ nói, mấu chốt là một lần nữa bồi dưỡng một thương đội và chiến đội hoàn chỉnh, cũng không phải chuyện một sớm một chiều.
Gia tộc Simon đành phải nghỉ ngơi dưỡng sức, thu hồi móng vuốt đang khuếch trương của họ.
Hai năm sau, trong một lần kiểm tra ngoài ý muốn, Jerry Moore người thừa kế tương lai của gia tộc Moore rốt cuộc bị lộ ra dị năng tinh thần lực cấp SSSS+, càng khiến người ta chấn kinh chính là tiềm năng thôi thể thuật của đứa trẻ gần 12 tuổi này vậy mà lại là SSS, ngay lập tức được tôn sùng là ngôi sao tương lai của Tinh vực Flame, quân đội càng nhìn chằm chằm, hận không thể trực tiếp mang Jerry từ học viện đến quân đội bồi dưỡng đặc biệt.
Đế chế kinh doanh của gia tộc Moore càng thêm bành trướng, hiện ra một phái thịnh vượng. Toàn bộ Sí Dương Tinh đều biết, không còn ai có thể ngăn cản gia tộc Moore quật khởi.
Một giọng nói không thuộc về A Lê vang lên trong đầu Lâm Tịch: "Người chấp hành sơ cấp số hiệu 5687, nhiệm vụ ban thưởng của ngài đã hoàn thành trước thời hạn, nguyên chủ yêu cầu trở về bản thể. Bởi vì là nhiệm vụ ban thưởng nên ngài được phép ở lại một tháng, nếu ngài muốn rời khỏi chỉ cần liên lạc người cộng tác trong xã khu hoặc là đạo sư là được. Nhắc nhở hữu nghị, các nhiệm vụ ban thưởng không được mang nhiều hơn ba loại và số lượng mang theo không giới hạn, chúc ngài săn kho báu vui vẻ!"
Không thể không nói, mặc dù Lâm Tịch cảm thấy xã khu rất Tỳ Hưu (keo kiệt) rất A Lê (đen), nhưng mà có một số việc vẫn rất tri kỷ.
Trong một tháng này, Lâm Tịch dùng Tinh tệ trong tay mua sắm hai loại thuốc cao cấp đắt muốn chết, theo thứ tự là viên sinh mệnh và thuốc lực lượng cao cấp.
Tại sao không cần thuốc? Nói nhảm, thuốc chiếm chỗ!
Sau đó Lâm Tịch lấy lý do đi ra ngoài giải sầu rời khỏi Sí Dương Tinh, trở về Ram tinh xa cách đã lâu.
Đã qua 6 năm, nơi này càng trở nên rách nát và âm u đầy tử khí. Cô cũng không đi xem tình hình của Kevin và Julie, bởi vì Mike vẫn luôn phái người nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của họ.
Lâm Tịch đi thẳng đến rừng rậm Konjac.
Ngôi nhà nhỏ ấm áp của cô và Jerry vẫn còn ở đó.
Lâm Tịch đi vào căn phòng ma thuật, nhấp vào "Tự động hút bụi," sau đó ra khỏi phòng, không khí vẫn tràn ngập linh khí như vậy. Mụ nội nó, có thể không tràn ngập linh khí sao? Đây là nơi tập hợp tất cả linh khí trên một cái tinh cầu đấy!
Tôm lì lợm, đã lâu không gặp, các bạn ở phía sau, các ngươi còn tốt chứ?
Tôm lì lợm: Cút đi, ngươi nha, không có việc gì lại trở về mang theo rất nhiều đồng bạn của chúng ta, vậy mà còn dám nói đã lâu, ngươi không biết xấu hổ sao?
Được rồi, Lâm Tịch tiếp tục tiến hành sự nghiệp làm thịt khô của mình.
Mệt mỏi thì đả tọa nghỉ ngơi.
Lâm Tịch biết, mặc kệ mỗi lần cô tu luyện hai mươi Đoạn Cẩm đến mức nào, vào nhiệm vụ mới, vẫn phải bắt đầu lại từ đầu, điểm khác biệt duy nhất chính là cô càng ngày càng có kinh nghiệm thông mạch, tốc độ càng lúc càng nhanh mà thôi.
Bây giờ trong đầu Lâm Tịch đã xuất hiện tinh thần lực A Lê từng nói, Lâm Tịch suy đoán có thể thứ này sẽ không thuộc về mình, nếu không nguyên chủ trở về thì như thế nào? Nhưng Lâm Tịch cảm thấy rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thuộc tính tinh thần lực của mình.
Vì vậy hiện tại cô hầu như luôn điều động luồng nhiệt đi ôn dưỡng chùm sáng trong đầu.
Khi tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong, Lâm Tịch quay đầu nhìn lại nơi mình đã sống trong một tháng này, mơ hồ nhìn thấy một cậu bé với mái tóc màu nâu sẫm, đang chạy nhanh trong gió.
Trong nháy mắt đó, Lâm Tịch có nhàn nhạt buồn phiền, cô yên lặng liên lạc A Lê: "Tôi muốn về nhà."
Chúng tôm lì lợm giơ cao hai càng, nước mắt lưng tròng đưa tiễn: Đi nhanh đi, đừng đến nữa!