Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 161: Phần thưởng nhiệm vụ: Tinh Tế tỷ đệ 20




Đội trưởng nhanh chóng đưa Lâm Tịch tới một căn nhà lớn.

Lâm Tịch có thể cảm giác được căn nhà này đã được xử lý cách âm, nhưng thỉnh thoảng vẫn có thể nghe thấy tiếng la hét như cũ. Đội trưởng giải thích, nơi này là trụ sở huấn luyện của gia tộc Moore.

Lâm Tịch đi theo anh ta vào một căn phòng chứa đầy dụng cụ, bên trong lập tức có người đi tới, mặt không thay đổi hỏi: "Cô Chris Dada?"

"Đúng vậy."

"Mời đi theo tôi, theo yêu cầu của phu nhân Solina, ngài còn phải lại tiếp nhận một lần kiểm tra đo lường của gia tộc Moore."

Lâm Tịch thuận theo đi qua, mang miếng dán lên.

Khi thấy màu xanh lá nồng đậm, người đó hài lòng gật đầu: "Chúc mừng, quả thật là SSS+, thật đáng tiếc, chỉ thiếu một chút đã có thể đột phá đến SSSS."

"Tiếp theo, xin mời theo tôi đi kiểm tra thể năng." Đội trưởng đi tới, lại dẫn Lâm Tịch đến một căn phòng khác.

Lâm Tịch không khỏi cảm thấy kỳ quái, cô nhớ kỹ, ban đầu ở trung tâm kiểm tra đo lường, tất cả dụng cụ đo lường đều được đặt chung một chỗ.

Lúc mở cửa phòng, Lâm Tịch cau mày.

Cô cảm giác được trong phòng này, có tiếng hít thở của ba người, hơn nữa, có sát khí!

Đội trưởng ra hiệu cô bước vào.

Lâm Tịch không nói gì, đi qua đẩy cửa ra, cơ thể đột nhiên cong về phía sau, tránh thoát một nắm đấm đang lao tới. Nhưng người đánh lén thì không có may mắn như vậy, bởi vì Lâm Tịch đã hung hăng đá ra một chân khi đang cong người ra phía sau.

Trong bóng tối có người "Ô" một tiếng, rất nhanh giọng nói đã ngừng lại.

Bây giờ Lâm Tịch đã có hai đầu thông mạch, ngũ giác cũng không phát triển như bình thường, giờ phút này thân ở trong bóng tối, dù không thể nói rõ ràng rành mạch, nhưng cũng có thể nhìn thấy rõ tình huống bên trong căn phòng này.

Cô đi nhanh hai bước, đá một cái đạp trúng xương sườn một người khác, hướng về phía người kia hung hăng giáng một đòn vào khuôn mặt của người đó, cùng lúc đó một luồng gió mạnh ập tới từ phía sau, Lâm Tịch biết có người ra tay với cô, lập tức cúi đầu xuống, đồng thời dùng một chiêu "Bọ cạp vẫy đuôi" bắn về sau, chính xác đánh trúng.. JJ của người kia.

"..."

Lần này người kia không thể kiềm được nữa, rú thảm một tiếng, che đũng quần, lăn qua lăn lại trên mặt đất.

Đèn đột nhiên sáng lên, hai mắt Lâm Tịch hơi có khó chịu, cô nheo mắt lại, chỉ thấy chẳng biết lúc nào đã có một người phụ nữ duyên dáng sang trọng và một người đàn ông xuất hiện trong phòng.

Người phụ nữ đại khái hơn ba mươi tuổi, mắt to, khóe mắt trái có một nốt ruồi màu đen, làn da tái nhợt không có chút máu, mái tóc dài uốn lượn màu đen.

Lâm Tịch rùng mình, ở sâu trong nội tâm dâng lên một cơn sợ hãi và phẫn nộ.

Vẻ mặt Lâm Tịch vẫn bình tĩnh, xem ra đây chính là vị phu nhân Solina kia, nếu không, Bella sẽ không có cảm xúc phức tạp như vậy.

Mặc kệ nó, đánh rồi hẵng nói!

Lâm Tịch uốn éo cơ thể chạy về phía người phụ nữ kia, mắt thấy nắm đấm sắp đập vào mặt người phụ nữ, người đàn ông bên cạnh với khuôn mặt anh tuấn đến mức khó phân nam nữ kéo người phụ nữ ngăn ở phía sau, dùng chân đá về phía Lâm Tịch với một cước rất gian xảo, khiến cho cô phải đình chỉ công kích, nếu không chính là cục diện lưỡng bại câu thương.

"Các người là ai? Cũng dám đến nơi này ức hiếp người của gia tộc Moore, các người biết tôi là ai không?" Lâm Tịch ác nhân cáo trạng trước.

Không đánh được người phụ nữ kia, trong lòng Lâm Tịch có hơi nuối tiếc, người đàn ông này rất lợi hại, ít nhất, lợi hại hơn Donkey nhiều.

Đội trưởng vẫn luôn giữ yên lặng mang theo vẻ xấu hổ nói: "Chris, không được vô lễ, còn không mau bái kiến phu nhân Solina."

Ánh mắt hoài nghi của Lâm Tịch quét qua khuôn mặt Solina: "Bà chính là phu nhân Solina? Tôi có thể hỏi một chút tại sao không?"

"Không có tại sao gì cả, đây là bài kiểm tra thể năng của cô, chẳng lẽ làm gia chủ của cô, tôi không có quyền lực này sao?" Giọng điệu Solina có chút ngạo mạn, càng nhiều hơn chính là buồn bực.

Vốn dĩ bà ta sắp xếp ba người này đến ra oai phủ đầu với Chris, đánh tới khi cô mặt xám mày tro, chính mình lại đúng lúc xuất hiện, sau đó răn dạy cấp dưới không được như vậy, vừa cảnh cáo cô gái kiệt ngạo khó thuần này lại vừa cho cô một chút mặt mũi, chuyện kế tiếp cũng tương đối dễ làm, nhưng bây giờ cục diện như vậy khiến bà ta không ngờ tới.

"Cô đã từng luyện tập thôi thể thuật?" Người đàn ông bên cạnh hỏi.

Lâm Tịch chậm rãi lắc đầu, lại nhìn về phía Solina: "Tôi có thể cho rằng đây là gia tộc Moore cũng không quá hoan nghênh tôi sao?"

Đối mặt với cô gái giống như một con báo này, Solina ưu nhã lại có chút cao ngạo nói: "Phải thì như thế nào, không phải, lại như thế nào."

"Không có gì, nơi đây không lưu người, tự có chỗ lưu người, đã lĩnh giáo tu dưỡng của gia tộc Moore, chẳng qua quá rẻ tiền!" Lâm Tịch quay người muốn đi ra ngoài.

Bóng đen lóe lên, trước mặt cô xuất hiện người đàn ông khó phân nam nữ kia, còi báo động trong lòng Lâm Tịch vang lên, người đàn ông này thật sự rất lợi hại, với thị lực của cô, vậy mà cũng không thấy rõ người này qua đây như thế nào!

Đội trưởng mang theo vẻ mặt âm hiểm chưa bao giờ xuất hiện: "Nền tảng hiệp ước đã có hiệp ước của chúng ta, quả nhiên đến từ thâm sơn cùng cốc nên chưa từng thấy việc đời, thứ chúng ta ký kết chính là hiệp ước bạch kim, bên nào trái với điều ước phải bồi thường cho bên còn lại 5000 vạn Tinh tệ."

Mẹ nó! Còn có loại thao tác khốn kiếp này?

Nhìn thấybiểu tình trên mặt Lâm Tịch, Solina lộ ra một nụ cười gợi đòn: "Không tin, cô có thể lại đến nền tảng hiệp ước kiểm tra một chút. Bây giờ nếu như cô dám đi ra ngoài, như vậy, chúng tôi sẽ khởi tố cô lên chính phủ Liên Bang về tội trái với điều ước, với số tiền lớn như vậy, cô chỉ có một kết quả, sẽ bị lưu đày tới lỗ đen trong vũ trụ."

Lâm Tịch đã từng nghe tới loại trừng phạt này, nói chung Liên Bang áp dụng hình phạt này cho những tên tội phạm hung ác nhất. Không ai có thể chạy trốn từ bên trong, cũng không có người nào biết sau khi tiến vào sẽ phát sinh chuyện gì, nghe nói sẽ đem ngươi không ngừng kéo dài kéo dài đến cực điểm, đến mức ngươi không thể chịu nổi, lúc ấy ngươi sẽ "Đùng" nổ tung thành những hạt bụi mà mắt thường không thể nhìn thấy, trở thành một phần tử trong lỗ đen. Còn có người nói ngươi sẽ vẫn luôn xoay tròn xoay tròn đến khi cháy thành tro bụi..

Lâm Tịch mặt vô biểu tình đi trở về, cô cũng chỉ có thể trở về, ngoài 5000 vạn không nói, con đường phía trước còn có một tên yêu diễm đồ đê tiện không phân nam nữ đấy.

Ba người đàn ông động thủ cùng Lâm Tịch đã bị đội trưởng khiển trách vài câu, xám xịt lui xuống.

Người đàn ông nhìn Lâm Tịch: "Thật không hổ là song SSS, chưa từng luyện tập thôi thể thuật, vậy mà phản ứng đã nhanh nhẹn như vậy, thực sự là nhân tài hiếm có! Solina, đừng hung ác như thế, chiến đội chúng ta rất cần cô ấy."

Vẻ mặt Solina rất cổ quái, nhìn người đàn ông một chút lại nhìn Lâm Tịch một chút: "Anh xác định chiến đội thật sự cần cô ta?"

Vẻ mặt người đàn ông có chút xấu hổ: "Trời ạ, cô đang suy nghĩ gì, tôi.. Tôi xác định, thật sự chỉ có chiến đội cần cô ấy!"

Solina hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục để ý đến anh ta, một đôi mắt to nhìn chằm chằm Lâm Tịch, trên khuôn mặt tái nhợt mang theo một tia kiêu căng.

Lâm Tịch cũng không sợ hãi chút nào nhìn lại bà ta, loại trò chơi "Trừng nhau" này lão tử chơi từ tiểu học đến trung học, trừng bất khả chiến bại trên toàn trường, sợ ngươi sao?

Một lát sau Solina lại hừ lạnh một tiếng: "Cô rất có dũng khí, nhưng mà cô nhất định phải biết, dù con báo có hung hãn như thế nào thì trước mặt chủ nhân cũng phải thu hồi móng vuốt của nó."

"Tôi sẽ chuẩn bị cho cô thôi thể thuật tốt nhất, nhưng vào thời điểm tôi cần cô nhất định phải làm việc cho tôi. Yên tâm, tôi sẽ không để cho cô đi làm những chuyện nguy hiểm kia, dù sao, cô cũng đáng giá 5000 vạn Tinh tệ!" Solina ngoài cười nhưng trong không cười nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.