Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 152: Phần thưởng nhiệm vụ: Tinh Tế tỷ đệ 11




Edit: Jess93

Nếu phần lớn đáp án đã công bố, như vậy, cô làm những gì với Mary, cũng không cần cảm thấy áy náy.

Ngẫm lại, Bella vậy mà gọi kẻ đồng lõa với hung thủ hại chết phu nhân Wendy là mẹ trong bốn năm, còn mệt gần chết kiếm tiền nuôi sống bà ta, chắc hẳn mỗi ngày người đàn bà cường tráng như trâu kia nhớ tới những chuyện này đều sẽ vui vẻ cười đến tỉnh nhỉ.

Hiện tại cả người Lâm Tịch giống như mới vớt ra từ trong nước, hôm nay tạm dừng hai mươi Đoạn Cẩm, cô phải nghỉ ngơi thật tốt!

Đồng hồ báo thức đúng giờ đánh thức Lâm Tịch, Lâm Tịch ấn xuống một cái, sau đó vứt chiếc đồng hồ báo thức đã rỉ sắt loang lổ ra ngoài cửa sổ.

Từ hôm nay trở đi, lão nương không còn cần thứ quỷ này!

Ngồi ở trên giường, Lâm Tịch đột nhiên phát hiện, trong đầu có thêm thứ gì đó, cô có thể nhìn thấy một chùm sáng nhỏ tối tăm mờ mịt ở trong đầu của mình. Nói là tối tăm mờ mịt là bởi vì cô cảm thấy chùm sáng này giống như bị sương mù che đậy, tia sáng rất yếu.

Ồ? Đây là?

Lâm Tịch thử điều động luồng nhiệt đụng vào, kết quả.. Luồng nhiệt vậy mà bị hấp thu hơn phân nửa, chẳng qua cảm giác rất thư thái, toàn thân đều ấm áp, chùm sáng cũng dần dần sáng ngời, không còn tối tăm ảm đạm giống như lúc mới phát hiện.

Lâm Tịch không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại.

Có một số việc cũng nên để Jerry biết, mặc dù cậu bé chỉ mới 6 tuổi.

Đi vào phòng Jerry, nhóc con giống như thường ngày nở một nụ cười xán lạn đang chờ cô.

Phát hiện vẻ mặt Bella không bình thường, Jerry dần dần thu hồi nụ cười: "Chị không vui? Bella, là Jerry chọc chị tức giận sao?"

"Chị không vui, chỉ là người chọc chị tức giận không phải là Jerry."

Lâm Tịch đi tới giúp Jerry mặc quần áo tử tế, sau đó nghiêm mặt nói: "Jerry, nếu như.. Chị nói là nếu như, Mary là một người xấu, cũng không phải là mẹ của chúng ta, em sẽ như thế nào?"

Jerry chỉ vào ngón tay, cúi đầu: "Vậy Bella vẫn là chị Jerry sao?"

Trong lòng Lâm Tịch chua xót, đứa bé mới 6 tuổi, đã biết người nào thật sự tốt với mình, cậu bé căn bản không thèm để ý người "Mẹ" Mary kia, chỉ để ý người chị Bella này.

Lâm Tịch ôm lấy Jerry nho nhỏ mềm mềm một đoàn: "Bella, mãi mãi sẽ ở cùng một chỗ với Jerry, Bella cũng mãi mãi là chị Jerry."

"Mẹ Mary sẽ mang chị đi, bà ta nói nếu như Jerry không nghe lời, bà ta sẽ giết chết chị."

Lâm Tịch rùng mình một trận, người đàn bà đáng chết này, rốt cuộc bà ta đã từng làm những gì đối với một đứa bé 6 tuổi? Trong lòng có một cơn tức giận gần như muốn dâng lên mà ra, là Bella tức giận!

Chùm sáng trong đầu lắc lư một cái, cơn tức giận của Lâm Tịch khôi phục trong nháy mắt, chẳng lẽ, đây chính là thứ gọi là tinh thần lực?

Lâm Tịch hôn khuôn mặt nhỏ trắng nõn nà của Jerry một cái: "Yên tâm đi, bà ta không giết được chị. Nếu bà ta có gan dám làm tổn thương Jerry, chị sẽ giết chết bà ta trước."

Nghe xong lời của Lâm Tịch, cơ thể nhỏ bé của Jerry co rút một cái, Lâm Tịch phát hiện đứa bé này đang run rẩy.

Lâm Tịch vỗ lưng cậu bé: "Đừng sợ, bây giờ chị đã lớn rồi, nắm đấm của Bella có thể đánh chết một con trâu! Mary đã già, đánh không lại Bella."

Jerry còn đang run rẩy, nhưng trong ánh mắt nhìn về phía cô lại thêm một tia chờ mong.

"Em biết Mary không phải mẹ chúng ta." Giọng Jerry rất nhỏ, nhưng Lâm Tịch vẫn nghe rõ ràng!

"Chân của Jerry bị bà ta đánh gãy, bà ta muốn đi ra ngoài đánh Tinh bài, không cho phép Jerry chạy khắp nơi." Cơ thể nho nhỏ của Jerry run lên cầm cập, cậu bé đang sợ.

Hít mũi một cái, Jerry còn nói: "Bà ta nói em là đồ con hoang, lúc chỉ có hai người, không cho phép em gọi bà ta là mẹ. Nếu như em dám nói ra, bà ta sẽ lại đánh gãy cái chân còn lại của em. Nếu Jerry dám tố cáo với chị, bà ta sẽ đánh chết hoặc là bán chị đi làm kỹ nữ."

Cơn tức giận của Bella lại bắt đầu sôi trào, lần này Lâm Tịch cũng không điều động tinh thần lực đi trấn an. Ở thời điểm chính mình không biết, em trai sống nương tựa với mình, đứa em trai mình dùng sinh mệnh bảo hộ lại bị người ta ngược đãi như thế, mà cô ấy còn đần độn gọi người ta là mẹ, làm trâu làm ngựa cho người ta, không biết ngày đêm kiếm Tinh tệ, nếu đổi thành người khác cũng sẽ phẫn nộ.

Lâm Tịch suy đoán, nếu như giờ phút này Bella có thể giao lưu với cô, chắc chắn sẽ sửa đổi nguyện vọng của mình.

"Jerry không biết cái gì gọi là đồ con hoang, cũng không biết cái gì là làm kỹ nữ, nhưng mà mẹ Mary đã nói như vậy, chắc chắn sẽ không phải là chuyện tốt."

"Phải không?" Giọng nói Lâm Tịch hơi lạnh, bây giờ cô có một chút suy nghĩ muốn xen vào việc của người khác.

"Mary còn nói cái gì?"

Jerry nhìn thấy sắc mặt Lâm Tịch không tốt, giọng nói lại thấp chút: "Bà ta nói cái gì cũng không quan hệ, em sẽ không tin tưởng bà ta, chị mới không phải là kẻ ngốc như lợn."

Lâm Tịch không thể nhịn cười, dù sao cũng là trẻ con. Thảo nào Jerry lại mẫn cảm và hiểu chuyện hơn những đứa trẻ khác, trẻ con trưởng thành trong cực khổ, đứa bé nào mà không phải như vậy? Nếu như Jerry không biết ẩn nhẫn, cũng không biết có bao nhiêu đau khổ đang chờ nữa.

"Jerry, đừng bao giờ lại gọi người đàn bà kia là mẹ, em phải nhớ kỹ, mẹ của em là một người rất dịu dàng rất hiền lành, bà ấy là phu nhân Wendy. Thật ra Bella cũng không phải là chị của em, chỉ là một cô nhi được mẹ em cứu sống."

"Mà Mary, là người do kẻ khốn nạn giết hại phu nhân Wendy phái tới giám sát chúng ta. Sau này bà ta sẽ bán hoặc là giết chết chúng ta." Lâm Tịch cũng không biết tại sao Jerry lại mất tích vào năm 10 tuổi, Bella nối gót phía sau bị bán đi, chắc chắn là bởi vì đã không còn giá trị lợi dụng, vì vậy bị xử lý mà thôi.

Cô nói sau này, là chuyện thật sự đang xảy ra.

"Em nói xem, chúng ta phải làm gì?" Lâm Tịch hỏi Jerry.

Jerry cầm thật chặt nắm tay nhỏ: "Chúng ta chạy trốn đi, trốn đi, chờ Jerry có bản lĩnh, quay về giết chết bọn họ!" Trải qua quá nhiều cực khổ, khiến Jerry mất đi vẻ ngây thơ của một đứa trẻ, những lời tràn ngập máu me được cậu bé nói ra như vậy, thế mà lại không có bất kỳ cảm giác mâu thuẫn gì.

Lâm Tịch nghĩ đến những chuyện này từ rất lâu rồi, cô có thể không nói bất cứ cái gì, lặng lẽ mang theo Jerry ẩn núp, sau đó kiếm đầy đủ tiền để cậu bé làm một Đại thiếu gia hồ đồ, như vậy nhiệm vụ tương đối đơn giản rất nhiều.

Nhưng mà, chỉ bằng ý chí còn sót lại của Bella cũng đã phẫn nộ như thế này, nếu Jerry tự mình biết tình hình sau đó lựa chọn cuộc sống như vậy còn tốt, nếu như chính mình tự tiện quyết định cuộc sống của Jerry, sau khi Bella trở về hẳn là sẽ không quá hài lòng.

Khách hàng trên hết vĩnh viễn là lý niệm phục vụ của người chấp hành!

Có thể làm đến mức nào khó mà nói, dù sao đây là lần đầu tiên cô làm nhiệm vụ tại vị diện cao cấp, nếu thật sự không được thì mang theo Jerry trốn đi cũng hoàn toàn có thể làm được!

Chỉ cần làm được điểm này, nhiệm vụ của cô sẽ không thể được coi là thất bại.

Mary duỗi lưng một cái ra khỏi phòng, phát hiện Bella không có đi làm.

Hôm nay là ngày nghỉ? Bà ta nhìn thấy hai người vừa nói vừa cười, lập tức nổi giận trong lòng, đi qua chỗ Lâm Tịch nói to: "Bella, mày càng ngày càng lười biếng, ngày nghỉ tại sao lại không mau chóng làm thủ công?"

Lâm Tịch lười biếng nói: "Hôm nay không phải là ngày nghỉ, không làm thủ công."

"Ông trời của tôi ơi, đồ quỷ lười này! Bây giờ đã hơn 9 giờ, mày vậy mà còn ở trong nhà, đến trễ sẽ bị trừ 3 ngày tiền lương! Mày muốn chết sao?"

Mắt thấy Mary hung thần ác sát đi tới, Jerry co rúm người lại.

Lâm Tịch vỗ vỗ bờ vai của cậu bé, ngẩng đầu nói với Mary: "Bà không phải là quỷ lười, vậy bà đi làm đi, sau này tôi sẽ ở nhà, mỗi ngày ngủ đến tự nhiên tỉnh giống như bà."

"Mày đang nói cái gì? Mày điên rồi sao?" Khuôn mặt Mary vặn vẹo, "Đùng đùng" đi đến bên người cô giơ bàn tay như chiếc quạt hương bồ nhỏ về phía khuôn mặt của Lâm Tịch.

"Bốp!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.