Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 114: Dịch Dương, thật xin lỗi 6




Nhìn một đống đỏ rực chất như núi trước mắt, Tư Minh Hạo cảm thấy khó khăn.

Ăn vào, anh ta thật sự là.. Ăn không vô.

Không ăn, khó nhất chính là hưởng thụ ân sủng của mỹ nhân, đã gần một tháng kể từ khi nhập học, lần đầu tiên Tần Minh Nguyệt đáp lại anh ta hơn nữa còn giúp anh ta chọn và chia thức ăn, khó khăn mở được một kẽ hở, tuyệt đối không thể lùi bước!

Tư Minh Hạo khổ tâm đủ kiểu, nhìn sắc mặt Tần Minh Nguyệt đã dần dần mất đi ý cười, đau xót hạ quyết tâm: Ăn, nhất định phải ăn!

Bữa cơm này Tư Minh Hạo ăn đến băng hỏa lưỡng trọng thiên, mỹ nhân ở bên cạnh, vẻ mặt tươi cười như hoa, còn không ngừng cho gắp thức ăn cho anh ta, coi như là thuốc độc Tư Minh Hạo cũng vui vẻ chịu đựng.

Trong ánh nắng chói chang của mùa thu, bên cửa sổ thủy tinh, tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, một người dịu dàng gắp thức ăn, một người ăn như gió cuốn, thoạt nhìn tương đối đẹp mắt.

Dĩ nhiên, nếu như bỏ qua những tiếng thở hổn hển bởi vì cay đến mức sụp đổ và cái miệng của mỹ nam đã có thể so sánh với lạp xưởng.

Lâm Tịch nhìn Tư Minh Hạo bị giày vò đến mức gần như sụp đổ, trong lòng cười lạnh, so với sự suy bại của hai gia đình và cái chết của nhiều người như vậy, bữa ăn ngày hôm nay cũng chưa được tính là món khai vị!

Thấy sắp hết giờ, Lâm Tịch gọi phục vụ tới: "Một chén nhỏ súp cà chua thịt bò và khoai lang, nhanh lên một chút!"

"Được rồi!" Phục vụ mang vẻ mặt mỉm cười lui xuống, trong lòng vô cùng hâm mộ mỹ nam kia, cho nên mới nói, đầu thai cũng là một kỹ năng hạng nhất!

Mỹ nam được hâm mộ giờ đây cảm thấy anh ta có thể biến thành khủng long bạo chúa biết phun lửa trong nháy mắt, toàn bộ thực quản và dạ dày giống như đang bốc cháy. Chẳng qua bây giờ tốc độ ăn được cải thiện rất nhiều, bởi vì bờ môi đã bị cay đến chết lặng, không còn cảm giác nữa.

Nhìn phục vụ bưng hai món ăn lập tức như nhìn thấy cứu tinh, nước mắt Tư Minh Hạo cũng sắp rơi xuống rồi, cuối cùng hai món ăn không có ớt cũng xuất hiện.

Không đợi Lâm Tịch phân thức ăn, bên kia đã ăn giống như quỷ chết đói đầu thai. Loại cảm giác biết rõ bụng đã rất no, nhưng bởi vì quá cay nên vẫn liều mạng ăn nhiều hơn, thật sự là rất chua xót thoải mái.

Nhưng mà, ở phía sau càng chua xót thoải mái, Tư Minh Hạo đang ăn đến mức cực kỳ vui vẻ đột nhiên ngừng lại, sắc mặt kỳ quái. Lâm Tịch nháy mắt, ân cần hỏi: "Tư Minh Hạo, cậu làm sao vậy?"

Tư Minh Hạo luôn luôn sáng sủa hào phóng trở nên.. Rất xấu hổ, ngồi trên ghế uốn qua uốn lại, vẻ mặt Lâm Tịch hoang mang, trong lòng lại vui mừng.

Trong << Sách nghiên cứu thảo mộc >> có ghi rằng khoai lang có tác dụng "Bổ tỳ vị, dưỡng sinh khí, tăng thêm sức lực, bổ thận tráng dương," khiến người ta "Trường thọ ít bệnh tật" hơn nữa "Bổ bên trong, bổ máu và ngũ tạng, ấm dạ dày," dĩ nhiên là nhiều chỗ tốt, chỗ xấu sao..

Khoai lang có một loại oxidase, loại enzyme này có thể dễ dàng tạo ra một lượng lớn khí carbon dioxide (co2) trong dạ dày, sau đó qua quá trình lên men, loại khí thể này trong cơ thể người sẽ chia thành hai đường, hướng về phía trên gọi là "Ợ hơi" đi xuống phía dưới.. Tục xưng "Xì hơi."

Tiểu nhân trong nội tâm Lâm Tịch đã cười điên cuồng rồi, Tư Minh Hạo thân mến, ngươi nhất định phải kiềm nén, là một mỹ nam con cháu thế gia nhẹ nhàng như ánh nắng, lại xì hơi trước mặt Công chúa nhỏ Tần gia, người mà ngươi đang theo đuổi để lấy làm vợ, sẽ "Vỡ" thiết lập nhân vật của ngươi!

Lâm Tịch phát hiện khuôn mặt đối diện đột nhiên hiện lên vẻ sảng khoái, ngay sau đó một mùi thối truyền đến trong không khí.

Đây có tính là hố người khác tiện thể cũng hố bản thân mình không?

Phải nói quả nhiên Tư Minh Hạo không phải chỉ là hư danh, vậy mà thông qua cách không ngừng lắc lư hóa giải nguy cơ này, ngươi giải quyết âm thanh, nhưng còn mùi vị giải thích như thế nào?

Lâm Tịch rất không tử tế che miệng lại: "Mùi gì vậy? Thối quá!"

Đây tuyệt đối là chuyện lúng túng nhất trong thời kỳ mập mờ hẹn hò giữa nam nữ, tương tự khi ngươi mặc váy màu trắng lại phát hiện dì cả tới. Tư Minh Hạo cũng giả vờ che miệng, hơn nữa còn nhìn xung quanh: "Đúng vậy nha, sao lại thối như vậy? Nếu không chúng ta về trước đi."

Lâm Tịch dùng tay quạt không ngừng, do dự nói: "Nhưng tớ còn chưa ăn no mà."

Mắt thấy vẻ mặt Tư Minh Hạo đau khổ, hai chân lại bắt đầu liên tục uốn qua uốn lại, Lâm Tịch lưu luyến không rời nhìn thoáng qua thức ăn gần như chưa đụng vào, đứng dậy: "Được rồi, dù sao thối như vậy cũng không ăn được."

Tư Minh Hạo nghe xong, giống như được đại xá, vội vàng cũng đứng dậy muốn đi gấp.

"Bụp! Bụp bụp!"

Khi anh ta đứng dậy, âm thanh bất nhã truyền ra, vẫn không thể nhịn được! Vẻ mặt Tư Minh Hạo lập tức vô cùng đặc sắc, đám hàng xóm mới vừa bị cái xì hơi kia độc hại cùng nhau nhìn về phía Tư Minh Hạo, rốt cuộc phá án, nguyên nhân thối ở đây!

"Thối quá!" Lâm Tịch vừa kêu vừa nhanh chóng chạy đến cửa nhà ăn, lão nương không cõng cái nồi này!

Giờ khắc này Tư Minh Hạo ước gì tất cả mọi chuyện hôm nay cũng chưa từng xảy ra, anh ta thà rằng không tiến triển chút nào với Tần Minh Nguyệt, trước mặt mọi người biểu diễn liên hoàn xì hơi, thật sự là mất mặt. Hơn nữa tất cả những người xung quanh Tư Minh Hạo đều nhanh chóng che miệng rời đi, chỉ để lại một mình anh ta đìu hiu..

Nhưng mà chuyện vẫn chưa dừng lại, Tư Minh Hạo đột nhiên ngồi xổm trên mặt đất, đau bụng không thôi. Là một người hết lòng quan tâm giúp đỡ bạn bè, Lâm Tịch đỡ anh ta đến phòng y tế.

Kết quả vừa mới vào phòng y tế, ngay lập tức Tư Minh Hạo dùng tốc độ nhanh như báo xông vào trong toilet.

Mặc dù chỉ là tiêu chảy đơn giản, giáo y vẫn rất cẩn thận như cũ, hỏi hồi lâu lung tung này nọ xác định chỉ là không chú ý ăn gì đó gây ra, sau khi kê đơn thuốc, dặn dò vài câu, Lâm Tịch nói cám ơn, rồi thân thiết đỡ Tư Minh Hạo rời đi.

Giáo y hậu tri hậu giác nhớ tới, từ lúc khai giảng đến nay, nơi này chỉ có hai học sinh đến đây khám bệnh, hình như đều có nữ sinh này đi cùng, lý do hai lần khám bệnh đều rất kỳ quái, một người là bị bỏng mặt sau khi ăn quả cà tím, một người là tiêu chảy sau khi ăn cơm.

Ẩm thực ở trường học này tuyệt đối không dám qua loa, không có khả năng tồn tại thức ăn quá hạn hoặc không sạch sẽ, quả thật, thức ăn của trường học vô cùng tốt, nhưng mà xin chú ý, học sinh ở nơi này, người nào không phải được nuôi lớn bằng sơn hào hải vị?

Chẳng lẽ vấn đề ở nữ sinh đó?

Giáo y lắc đầu mảy may không hề biết mình đã phát hiện chân tướng, dù sao mặc kệ vì cái gì thì ông ta cũng chỉ là một giáo y nho nhỏ không thể xen vào, chỉ cần không liên lụy đến ông ta là được rồi.

Đỡ Tư Minh Hạo đến phòng học, dĩ nhiên sẽ có đám người trung thành với Tư Minh Hạo đưa anh ta trở về ký túc xá, Lâm Tịch âm thầm suy nghĩ, chỉ sợ bạn học Tư Minh Hạo phải mất tích tại nhà ăn rất lâu, con ruồi quấy rầy mình không đến, bản cung đã có thể yên tâm dùng bữa rồi!

Trên thực tế, ngày hôm đó Tư Minh Hạo đã về nhà. Dù sao cũng cuối tháng, mỗi tháng đều có ba ngày nghỉ. Dĩ nhiên những người có nhà khá xa cũng có thể xin thêm mấy ngày, nhà trường cũng không thèm để ý, rốt cuộc ai tới đây chỉ vì cố gắng học tập cho giỏi chứ? Yêu cầu của nhà trường là một khi đã tiến vào sân trường, chưa đến cuối tháng, không cho phép tùy ý xuất nhập.

Suy cho cùng họ đều là con cháu nhà giàu, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ai cũng không chịu trách nhiệm nổi.

Dĩ nhiên, Tư Minh Hạo trở về biệt thự ở địa phương, như vậy tất nhiên sẽ không trở về nhà của mình ở Ma đô. Đơn giản báo cáo một chút tình hình ở trường học cho ba mình biết, anh ta chỉ nói có tiến triển với Tần Minh Nguyệt, Tần Minh Nguyệt còn chủ động cho chia thức ăn cho anh ta, những chuyện mất mặt kia, dĩ nhiên là sẽ không nói với lão ba nhà mình.

Lão ba cổ vũ anh ta qua điện thoại, nói rằng chỉ cần tóm được Tần Minh Nguyệt, cuối năm mang về nhà ra mắt, lập tức sẽ thưởng cho Tư Minh Hạo chiếc Bugatti V Air mà anh ta đã mong ước từ lâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.