Mau Xuyên: Cứu Vớt Boss Nam Chủ Hắc Hoá

Chương 143




Cô nhìn hai vợ chồng trước mặt này nói, "Các người muốn xử lý như thế nào?"

Người phụ nữ nhìn cô một bộ điềm đạm nho nhã, mặt nhếch lên nói, "Đây không phải rõ ràng sao cô gái, đầu tiên, cô phải để em trai cô đi xin lỗi con trai tôi, nhất định phải là thành tâm thành ý. Thứ hai chính là vấn đề bồi thường tiền, con trai tôi nói ít cũng phải ở lại bệnh viện một đoạn thời gian, còn có tiền tổn thất tinh thần đủ loại phí tổn, nói ít cũng phải mấy chục vạn! Đừng nói với chúng tôi nhà các người không có tiền, trên chân hàng hiệu chẳng lẽ còn là mượn tới hay sao?"

Trầm Mộc Bạch cười cười, "Các người biết rõ sự tình đến tiền căn hậu quả sao?"

Thầy chủ nhiệm tận dụng mọi thứ nói, "Thầy cũng đã từng nói với bọn họ."

Người phụ nữ có chút chột dạ, nhưng là nghĩ đến số tiền lớn kia, liền càng thêm khí thế mười phần nói, "Đúng, là con trai tôi gây chuyện trước, nhưng là vậy thì thế nào? Con trai tôi một đứa bé ngoan như vậy, thành tích lại tốt, nhất định là em trai cô trước lúc đó làm việc gì, bằng không con trai tôi làm sao sẽ làm ra loại chuyện này. Lại nói, em trai cô chẳng qua là trật khớp, con trai tôi thế nhưng là bị hắn đánh gãy xương, hiện tại người còn nằm ở bệnh viện. Việc này không nói, xin lỗi! Bồi thường tiền! Một cái cũng không thể thiếu, thầy chủ nhiệm, tôi tin tưởng thầy là người biết chuyện, hẳn là biết công bằng xử lý."

Nếu là người khác còn tốt, nhưng người này hết lần này tới lần khác là Tô Hoài Ngôn. Thầy chủ nhiệm mồ hôi lạnh đều chảy ra, ba của Tô Hoài Ngôn thường giúp cho trường học, hơn nữa hai vợ chồng này thái độ cũng quá không tốt, ông thật có chút sợ, trước đó nếu trợ lý của ba Tô không tới, Tô Hoài Ngôn không biết sẽ làm ra hành động gì không thể vãn hồi.

"Cái này.. Các người tỉnh táo một chút, hai bên đều có sai, không thể nói tuyệt đối, tôi đã thông báo cho phụ huynh học sinh, qua không bao lâu sẽ tới, đến lúc đó các ngươi cố gắng thương lượng. Đều tỉnh táo lại, nói rõ ràng."

Người phụ nữ nghe lời này một cái trong lòng quẹo mấy cái cua quẹo, xem xét đôi chị em này là con nhà có tiền, chỉ cần đến lúc đó một mực chắc chắn chết không buông tay, tiền kia 100% có thể lấy được.

Thế là cảm thấy không khỏi có mấy phần đắc ý, nhưng là ngoài miệng vẫn là không tha người nói, "Được rồi, cô gái, vẫn là đợi lời nói của người lớn nhà cô đi, nhưng là em trai này của cô trở về giáo dục nhiều một chút. Thực sự là, lớn lên lãng phí một tấm túi da tốt."

Trầm Mộc Bạch nhìn bà ta gằn từng chữ một, "Bà muốn xin lỗi? Tôi cho bà biết, nằm mơ. Không chỉ có như thế, bà còn phải xin lỗi em trai tôi, hơn nữa nhất định phải là thành tâm thành ý."

Người phụ nữ lộ ra thần sắc kinh ngạc, "Cái gì? Cô kêu tôi xin lỗi, dựa vào cái gì?"

Trầm Mộc Bạch trong lòng rất giận, nhưng là trên mặt vẫn là phải giữ vững mỉm cười, "Ngài xem như người lớn, lại không lựa lời nói nói ra em trai tôi không có giáo dưỡng lời nói này là lời vũ nhục, xin hỏi, đây chính là giáo dưỡng của ngài? Ngài lại có tư cách gì nói ra những lời này?"

Thiếu nữ mở miệng một tiếng ngài, lại làm cho người phụ nữ trên mặt có một loại cảm giác nóng bỏng, bà ta không khỏi dời đi ánh mắt, vô cùng chột dạ nói, "Trò cười, tôi nói thì thế nào, chẳng lẽ đây không phải thật? Muốn tôi xin lỗi, không có khả năng!"

Nụ cười trên mặt Trầm Mộc Bạch dần dần nhạt, "Bà đã không nguyện ý xin lỗi, cái kia em trai tôi càng sẽ không xin lỗi con trai bà. Về phần tiền thuốc men, bệnh viện nói bao nhiêu chính là bao nhiêu, nhiều một phần chúng tôi cũng sẽ không cho. Nếu như các người không nguyện ý, chúng ta liền trực tiếp báo cảnh sát, bởi vì các người đã bị coi như là vơ vét tài sản."

Nghe được muốn báo cảnh sát, người phụ nữ lập tức liền hoảng, "Các người đây là liên hợp lại khi dễ người, không có thiên lý a, thầy chủ nhiệm, thầy nhưng lại nói một câu đi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.