Mất Trí Nhớ Đừng Quậy

Chương 117: Kim La




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ồ ——" Khán giả ở hiện trường kêu lên, khán giả trước màn ảnh cũng choáng váng. Ai cũng không ngờ, Sở Khâm sẽ thừa nhận trực tiếp như vậy. 

Sở Khâm vẫn cười đến thản nhiên như cũ, cậu hướng về phía ống kính chớp mắt đầy dí dỏm.

Chương trình đến đây liền dừng, cũng không nói gì thêm nữa, ngược lại giống như một buổi họp báo nhỏ hơn. Như vậy đồng thời đã định ra quan điểm cơ bản của chương trình này rồi. Sau này ai muốn làm sáng tỏ chuyện gì, hoặc là tuyên bố tin tức nào đó có thể tới đây, chân thật, không cấm kỵ, nói gì cũng được.

Sở Khâm nói xong cũng thoải mái rời đi, để lại một bầy khán giả trợn mắt há mồm và Âu Hạo đã hóa đá.

Dừng lại vài phút, khán giả cả nước đều nổ tung. "Sở Khâm thừa nhận đã hôn môi Chung Nghi Bân" lập tức trở thành đầu đề.

【 Á á á á á, đây là chính thức thừa nhận rồi hả? 】

【 Không phải chứ, chỉ thừa nhận là hôn môi thôi mà. 】

【 Thừa nhận hôn môi không phải là thừa nhận đang yêu hay sao? 】

【 Cũng không chắc đâu, con trai đùa giỡn cũng sẽ hôn nhau mà. 】

Thế là, khán giả không thể tin được vội đi tìm đoạn ngắn trong 《 Bánh bao chạy mau 》, tìm ra kiểu Chung Nghi Bân ở chung với mấy người khác.

Chung Nghi Bân đúng là một tên dính người, lúc có ca ca liền kề cận ca ca, ca ca đi rồi liền kề cận Ngu Đường, nhưng mà, lúc anh ở chung với hai người này, tuy rằng thân cận, nhưng có chút động tác vẫn rất khắc chế. Chẳng hạn như, lúc kích động, anh sẽ ôm ca ca một cái, nhưng cũng không kích động tới mức đi hôn ca ca.

Quan hệ giữa Chung Nghi Bân và Ngu Đường rất tốt, bình thường hai người hay đấu võ mồm, có đôi khi lăn thành một đoàn. Trong đó có một kỳ, bởi vì chơi trò chơi mà Chung Nghi Bân và Ngu Đường không cẩn thận đè lên nhau, thiếu chút nữa đã chạm môi, hai người đã ghét bỏ đôi bên cả nửa ngày trời.

Làm bạn bè, cho dù quan hệ có tốt tới cỡ nào thì Chung Nghi Bân cũng đâu có hôn người khác.

Mấy fan đều thổn thức một trận, đại đa số đã bắt đầu tin tưởng, Sở Khâm đang come out một cách kín đáo. Hiện tại tình huống trong nước đã thoáng hơn nhiều, chỉ cần anh không nói thẳng "Tôi là một đồng tính luyến ái", cho dù mọi người hiểu rõ trong lòng nhưng cũng sẽ không bị đóng băng. Đương nhiên, cái này cũng phải quy công cho ảnh hưởng của《 Cảnh Hoằng Thịnh Thế 》.

Bộ phim lịch sử này quá hot, đến cả thế hệ trước cũng ghiền phim này. Bởi vì là lịch sử nghiêm chỉnh, không ai có thể phủ định nó, vị vua thời xưa thích nam nhân, hơn nữa thích nam nhân nhưng cũng không bỏ lỡ công cuộc khai sáng thời đại hoàng kim của ngài, độ chấp nhận của mọi người cũng dần được nâng cao theo.

Cho nên, sau đó Ngu Đường công bố mình và Tống Tiêu đang yêu nhau, bởi vì hai người giống đế hậu trong lịch sử đến kinh người, khán giả cứ như vậy liền tiếp nhận một cách tự nhiên.

Suy nghĩ kỹ một chút, Chung Nghi Bân và Ngu Đường có quan hệ tốt như vậy, mà Ngu Đường đã sớm công khai come out rồi. Cái gọi là vật họp theo loài, có thể chơi thân với Ngu Đường như vậy, chỉ có thể nói rõ, bọn họ có chung sở thích, tính hướng và vân vân vô cùng nhất trí thôi!

【 Nếu là đồng tính luyến ái thì nên thừa nhận sớm chút đi, trước đây còn cố ý bắn hint, coi khán giả là đồ ngu à? 】

【 Trước đây vẫn phủ nhận, hiện tại lại đi ra thừa nhận! Lừa gạt! 】

Rất nhanh đã có âm thanh phản đối xuất hiện. Có một phần fan CP, bọn họ chỉ thích trong thế giới ảo tưởng của mình, mà lúc hai người này ở cùng một chỗ thật rồi lại cảm thấy mình bị lừa gạt. Loại suy nghĩ kỳ dị này, cũng giống như thích nam nữ chính trong phim, cảm thấy bọn họ ở cùng một chỗ rất xứng đôi, nhưng khi hai diễn viên này công bố tình cảm, bọn họ lại mất hứng.

【 Ai nói trước đây Khâm Khâm không thừa nhận? Anh ấy chưa từng phủ nhận có được không vậy hả? 】

【 Trước đây bọn họ đã nói rất nhiều lần rồi, chính là các người không tin mà thôi! 】

Fan của Sở Khâm lập tức chạy đến bảo vệ cậu, đồng thời tìm ra mấy lời bàn trước đây về quan hệ giữa Sở Khâm và Chung Nghi Bân khi tham gia chương trình.

Lần trước lúc Sở Khâm phỏng vấn Chung Nghi Bân, hỏi rốt cuộc Chung Nghi Bân thích ai, Chung Nghi Bân đã nói thẳng: "Đương nhiên là người yêu của tôi rồi!" Mà lúc đó, Sở Khâm cũng không có phủ nhận.

Sau đó, hỗ động của hai người trên chương trình, chính là mắt đi mày lại quang minh chính đại. Hai người này chưa từng che giấu, cũng chưa từng phủ nhận, chỉ là mọi người đều không nghĩ đến khía cạnh đó mà thôi, họ chỉ cảm thấy là cả hai đang nói đùa.

Bên kia, đài Ba Cánh, Trần Phong xem buổi trực tiếp của Sở Khâm, cười lạnh ra tiếng: "Vốn cho rằng chúng ta không có cơ hội, tự nó tìm đường chết, cũng không trách chúng ta được."

Kể từ khi bị Chung Nghi Bân đuổi ra khỏi đài, Trần Phong đã nhịn lâu lắm, thề phải làm cho đài Ba Cánh lớn mạnh hơn Thịnh Thế. Giải Kim La lần này, lần đầu cho phép chương trình TV bên đại lục tham dự, là một cơ hội cực tốt, ông cũng đã đưa hai chương trình của nhà mình vào rồi. Vốn nghĩ có mặt Sở Khâm, cơ hội lấy được giải thưởng không lớn, nhưng bây giờ Sở Khâm đã tự hủy danh tiếng của mình, vậy không trách người khác được.

Đây là chương trình trực tiếp, lúc quay Chung Nghi Bân vẫn đang họp trong tập đoàn, lén lấy di động ra bắt wifi, dùng quyền hạn tổng tài của mình xem trực tiếp trong Thịnh Thế luôn.

"Hạng mục khai phá lần này, tôi nghĩ là nên..." Trưởng phòng kế hoạch đứng trên bục nói nghiêm túc, đột nhiên Chung Nghi Bân vỗ mạnh vào bàn một cái.

"Bốp!" một tiếng, toàn bộ phòng họp đều yên lặng, mọi người đồng loạt nhìn qua.

Chỉ thấy Chung Nghi Bân khom lưng nhặt lấy chiếc di động đã rơi xuống đất, rồi anh đứng phắt dậy: "Ngại quá, tôi có chút việc gấp." Sau đó, anh cầm lấy áo khoác tây trang ở phía sau, chạy nhanh ra bên ngoài.

Có người nhịn không được bĩu môi, đều nhìn về phía Chung Gia Bân. Đại ca Chung gia ngồi trên ghế ông chủ, nhíu mày nhìn hành động của đệ đệ, anh trầm mặc trong chốc lát, nhìn về phía trưởng phòng kế hoạch đang đứng trên bục: "Tiếp tục."

Trưởng phòng kế hoạch phục hồi tinh thần lại, nói tiếp về đề tài vừa rồi. Mấy người khác thấy Chung Gia Bân không tính toán, tự nhiên cũng không dám nói thêm gì nữa, nghiêm túc họp tiếp.

Ngày đó Sở Khâm nói muốn come out trước mặt cả nước, Chung Nghi Bân cũng không coi là thật, chỉ tưởng người này uống nhiều rồi, huống chi cho dù có muốn come out, vậy cũng phải đợi một cơ hội thích hợp chứ. Làm sao cũng không nghĩ tới, nhanh như vậy em ấy đã công khai thừa nhận ngay trên chương trình rồi. Mặc dù không có nói thẳng cái gì, thế nhưng ai cũng có thể nghe hiểu được.

Để phòng ngừa xuất hiện sự cố ngoài ý muốn, anh phải chạy đến đài truyền hình ngay lập tức mới được.

Quả nhiên, lúc xe của anh vừa mới dừng lại trước cửa lớn, Sở Khâm liền đi ra khỏi đài truyền hình. Đột nhiên, mấy fan mới tham gia chương trình trực tiếp, sau đó vẫn đứng chờ tại cửa lớn, vội xông tới vây lấy cậu.

Sở Khâm vốn định quẹo trở lại, giương mắt thấy được xe của Chung Nghi Bân, cậu cắn răng một cái, trực tiếp chạy về phía xe của anh.

Chung Nghi Bân lập tức mở cửa xe từ trong ra, để Sở Khâm trực tiếp phóng lên ghế phụ lái. Anh đóng cửa một cái thật mạnh, chân đạp ga, vọt đi cái vèo.

Toàn bộ động tác phối hợp ăn ý, lưu loát, không hề bị ngắt quãng chút nào, chờ đến khi fan hâm mộ kịp phản ứng, chiếc xe thể thao xinh đẹp kia đã chạy mất dáng rồi.

"Á á á, kia là xe của Chung tổng á!"

"Đúng nha đúng nha, tui có thấy nè, người lái xe là Chung Nghi Bân đó!"

"Bọn họ đang yêu nhau thiệt kìa, á á á á!"

Mấy fan đứng đơ ra lâm vào điên cuồng.

Dọc theo đường đi Chung Nghi Bân cũng không nói gì với Sở Khâm cả, về đến nhà, đậu xe trong gara ngầm, Chung Nghi Bân xuống xe, kéo cái tên đang ngồi trên ghế phụ lái lên, vác lên trên vai, đá cửa xe lại, tiêu sái đi lên lầu.

"Hmm, thả em xuống!" Sở Khâm bị khiêng đến khó chịu, duỗi tay vỗ lên lưng của Chung Nghi Bân.

"Bốp!" Cái mông bị đánh một cái, Sở Khâm liền thành thật để anh khiêng lên lầu, sau đó cậu bị ném xuống sô pha, tiếp theo là bị hai cánh tay hữu lực khóa lại.

"Biết sai chưa?" Chung Nghi Bân nói một cách hung tợn.

"Cái gì?" Sở Khâm bày ra vẻ mặt vô tội.

"Còn mạnh miệng nữa!" Chung Nghi Bân lại đánh một cái lên cặp mông cong tròn, "Chuyện lớn như vậy mà không thương lượng với anh trước, nếu không phải anh lén xem trực tiếp trong phòng họp, hôm nay em sẽ thoát thân thế nào đây?"

Chương trình trực tiếp có tính nguy hiểm nhất định, chính là lúc phát sóng, tất cả mọi người đều biết bạn đang ở ngay đài truyền hình, loại tin tức có ảnh hưởng lớn thế này, rất nhiều truyền thông nghe thấy sẽ trực tiếp chạy tới hiện trường. Nếu như lúc ấy Sở Khâm không lao ra được, rất có khả năng đã bị chận lại ở bên trong rồi.

"Em có thể ngồi xe của đài đi ra ngoài mà." Sở Khâm mạnh miệng, lập tức bị đánh cho một cái nữa, cậu ủy khuất bĩu bĩu môi.

"Anh thấy là em ngứa da rồi." Chung Nghi Bân ngồi xuống, lột quần của Sở Khâm ra, kéo cậu nằm lên đùi mình, đánh một cái lên cặp mông trắng nõn, "Biết sai chưa?"

Căn bản là cái đánh này cũng không đau, chẳng qua là Sở Khâm cảm thấy xấu hổ, nhịn không được lấy tay che mặt lại: "Tự em có chừng mực... Hmm..."

Hai người đang làm ầm ĩ thì di động của Chung Nghi Bân reo lên, một tay đè Sở Khâm xuống không cho cậu chạy, một tay anh cầm di động lên nhận cuộc gọi, mở loa ngoài lên rồi ném xuống sô pha.

"Trực tiếp hôm nay là làm sao vậy? Hai đứa chuẩn bị công khai?" Ở đầu bên kia điện thoại là giọng của mẹ Chung.

"Đúng nha, mấy hôm trước Sở Khâm đã bàn bạc với con, con thấy công khai rất tốt." Chung Nghi Bân một bên ứng phó với mẹ, một bên lấy hộp bôi trơn từ trong khe hở giữa gối lót sô pha.

"Hmm..." Có cái gì đó xâm nhập thân thể, Sở Khâm kêu lên, sau đó lập tức lấy tay che miệng lại.

"Tốt cái gì mà tốt, con có biết mẹ đã nhận bao nhiêu cuộc điện thoại rồi không? Cũng không chịu nói trước với trong nhà một tiếng, một lát ba con trở về, nhất định sẽ nổi nóng..." Mẹ Chung cằn nhằn liên tục, Chung Nghi Bân liền đáp lời bằng giọng điệu thản nhiên, động tác khi dễ người cũng không dừng lại.

Sở Khâm muốn kêu thành tiếng cũng không dám kêu, bị Chung Nghi Bân khi dễ đến đỏ mắt. Cậu cắn răng trừng anh, người nọ lại nhướng mày khiêu khích cậu, bỗng nhiên động tác trong tay trở nên nhanh hơn.

Hai chân thon dài không ngừng run nhè nhẹ, Sở Khâm duỗi tay nhéo vào đùi Chung Nghi Bân một cái, nhéo mạnh quá thì không nỡ, cậu uyển chuyển kêu lớn tiếng: "Hmm... Chậm một chút... A..."

Chung Nghi Bân cứng đờ, nhất thời mẹ Chung ở bên kia gầm thét: "Thằng nhóc thối, đang gọi điện với mẹ mà con làm gì vậy hả?"

"Hmm... Em không muốn..." Sở Khâm duỗi đầu về phía điện thoại, kêu to ưm ưm a a.

Chung Nghi Bân vội cầm di động lên: "Không có gì đâu mẹ, tụi con đang giỡn thôi, ừm, canh chín rồi, con đi tắt lửa, lát nữa sẽ gọi lại cho mẹ!" Nói xong anh liền cúp điện thoại.

Hai người nhìn nhau trong chốc lát, Chung Nghi Bân ôm lấy người, để vợ nhảy qua ngồi ở trong lòng mình: "Em cái đồ yêu nghiệt này, em đang muốn phá hủy hình tượng của anh ở trước mặt ba mẹ hả?"

"Là ai bắt đầu trước!" Sở Khâm bóp mặt của anh.

Chung Nghi Bân bị bóp nhe răng nhếch miệng, nhưng vẫn phải kiên trì đọc lời thoại xong: "Hừ hừ, yêu nghiệt tà ác, hiện tại chiến sĩ chính nghĩa sẽ chinh phục mi!" Sau đó, anh nâng cậu lên, buông mạnh xuống.

Cuối cùng chiến sĩ chính nghĩa đã thực sự chiến thắng tiểu yêu nghiệt, chỉ là chiến đấu quá kịch liệt, đã tiêu hao hết thể lực của chiến sĩ chính nghĩa, đến cuối cùng, anh cũng quên mất chuyện gọi điện thoại cho mẹ của chiến sĩ, mà lại ôm tiểu yêu nghiệt đã xụi lơ ngủ mất.

Nửa đêm tỉnh lại, Chung Nghi Bân gởi tin nhắn cho Ngu Đường, kêu anh ta hỗ trợ đối phó dư luận trên mạng, sau đó lại gởi tin nhắn cho giám đốc quan hệ xã hội mới của Thịnh Thế, kêu y chuẩn bị sẵn sàng.

Giám đốc quan hệ xã hội chia rẽ ngay trước mặt anh lần trước là người bị Trâu Ba mua chuộc, sau khi Trâu Ba rớt đài, Chung Nghi Bân đã trực tiếp tiễn ông ta đi, đồng thời cũng viết lên giấy chứng nhận nghỉ việc của ông ta lời bình "Tiết lộ cơ mật của tông ty, nói xấu nghệ sĩ". Sang hôm sau, liền đưa một giám đốc quan hệ xã hội mới đến.

Người mới này vô cùng có khả năng, nhận được tin nhắn liền trả lời ngay lập tức: "Thưa tổng tài, tôi đã chuẩn bị thông báo xong rồi, bên truyền thông cũng đã nhận được tin tức, đều sẽ dẫn đường cho mọi người theo chiều hướng tiếp nhận."

Chung Nghi Bân hài lòng nhắn lại một chữ "Tốt".

Bên kia Ngu Đường đang ôm bà xã nhà mình ngủ say thì bị tin nhắn đánh thức, nhất thời anh thấp giọng mắng một câu: "Nếu không phải chuyện quan trọng, trẫm sẽ chém đầu nó." Cầm lên, thấy là Chung Nghi Bân gởi, anh liền nhắn lại một chữ "Cút!"

Chung Nghi Bân thấy tin nhắn này liền hài lòng cất điện thoại, ôm Sở Khâm ngủ tiếp.

Ngày hôm sau, truyền thông bị Thịnh Thế ngăn chặn một cách vững vàng, không có nổ tung. Người đứng ra phê bình thật sự rất ít, đại đa số đều nói đến chuyện ngày hôm qua, sau đó làm phân tích đơn giản, nói ra các khả năng có thể có, nhưng cũng không nói rõ được lí do. Trên mạng cũng không có lời mắng chửi nào, chỉ là độ đề tài của Sở Khâm vẫn luôn cao như vậy, mọi người đều đang thảo luận kịch liệt.

Người trong giới đều cho rằng hành động lần này của Sở Khâm không sáng suốt, mắt thấy giải Kim La sắp tổ chức tới nơi rồi mà hiện tại lại công bố một tin như vậy, giải thưởng tới tay có khả năng đã mọc cánh bay đi mất rồi.

【 Chương trình bình chọn năng lực, cũng không phải sinh hoạt cá nhân, dựa vào cái gì không cho Khâm Khâm của tụi tui tham gia? 】

【 Sở Khâm là người hoàn toàn xứng đáng với MC tống nghệ xuất sắc nhất, có vài người nội tâm không cần phải quá u ám đâu! 】

Tống nghệ: tổng hợp các loại hình nghệ thuật, gồm điện ảnh, thanh nhạc, hài kịch…

Fan cắt nối biên tập ra một video để chứng minh Sở Khâm không có lừa dối, đồng thời vừa để bảo vệ Sở Khâm vừa để giải thích với những người khác, cuối cùng còn cảm thấy bất công thay cho Sở Khâm vì giải Kim La, có thể nói là đã lo hết lòng luôn rồi.

Ban tổ chức giải Kim La cũng nghe được tin này, rất nhanh weibo của ban tổ chức đã tuyên bố: "Giải Kim La sẽ không bị bên ngoài quấy rầy, xin mọi người hãy yên tâm."

Cùng lúc đó, Sở Khâm nhận được lời mời của ban tổ chức.

"Sở Khâm tiên sinh, ngài được đề cử cho giải MC tống nghệ xuất sắc nhất, xin hỏi ngày 15 tháng sau ngài có thời gian tham gia lễ trao giải không?"

============================================

Tiểu kịch trường

《 Tập: Gia pháp là muôn màu muôn vẻ 》

Ngư Đường: Vợ không nghe lời, hơn phân nửa là ngứa da

Nhị Bính: Vậy phải làm sao?

Ngư Đường: Cậu đến lập một quy củ, định một gia pháp

Nhị Bính: À, tôi hiểu rồi

Ngư Đường: Gia pháp điều đầu tiên

Nhị Bính: Ultraman đại chiến tiểu quái thú

Ngư Đường: Gia pháp điều thứ hai

Nhị Bính: Chiến sĩ chính nghĩa đại chiến tiểu yêu nghiệt

Khâm Khâm: ...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.