Trong khi Tần Mộ đang đánh giá hai tên lang nhân thì chúng cũng đang cẩn thận quan sát nhân loại trước mặt này.Đây là nhân loại cường đại nhất mà chúng từng gặp,nếu như không phải chúng đã tiến hóa thì chắc cũng đã bị giết chết xuống như những đồng loại nằm trên mặt đất.
Nhưng trong mắt của đám lang nhân chưa từng có sự e ngại,máu của đồng loại chỉ càng kích thích bản năng giết chóc trong chúng,con mắt từng lang nhân đỏ ngầu nhìn về phía Tần Mộ phát ra những tiếng gầm rú như không thể chờ đợi được lao lên cắn xé kẻ thù.Lang nhân tế sư lại có vẻ bình tĩnh hơn,trí tuệ hơn xa đồng loại cho phép nó kiềm chế bản nguyên năng,biết sử dụng đầu óc để xử lý vấn đề.Một tiếng rú nhẹ phát ra từ cổ họng nó,đây là ngôn ngữ của lang nhân,chỉ gồm những từ đơn dễ hiểu,nhưng cũng đủ để đám lang nhân suy nghĩ đơn giản này giao tiếp được với nhau,tất cả lang nhân xung quanh cũng rú lên đáp lại,rồi đứng thành một vòng tròn bảo vệ lang nhân tế sư ở bên trong. Lang nhân tế sư lúc này mới bắt đầu vung vẩy cây gậy trong tay,miệng nhẩm đọc tạo ra những âm tiết kỳ quái.
Tần Mộ cảm nhận được nguyên năng(từ nay ta sẽ gọi “năng” thành “nguyên năng”,nghe hay hơn mà đỡ bị nhầm thành từ khác) trong không khí đang xao động,biết là nó đang thi triển phép thuật,vừa nãy vì muốn đánh nén nên lang nhân tế sư lúc thi triển phép thuật chỉ cốt nhanh chóng,bí ẩn nhưng lúc này nó hiển nhiên không cần cố kỵ gì nữa.Tần Mộ chỉ cảm thấy không khí vang lên những tiếng gió rít gào ngày càng mạnh,biết cứ để yên không ổn,hai chân dẫm mạnh lên mặt đất,đùng một tiếng người đã bay ra ngoài mười mấy mét lao về phía tên lang nhân tế sư.
Đám lang nhân thấy thế liền lao lên ý đồ ngăn cản,bọn chúng cũng học khôn chỉ tấn công những vị trí yếu hại trên người Tần Mộ đồng thời cũng càng hung hãn hoàn toàn không để ý sống chết.Lang nhân từ bốn phía nhào đến,Tần Mộ cũng chẳng e ngại,từ khi thân thể ngày càng mạnh mẽ hắn càng lúc càng thích dùng thân thể ngạnh kháng. Dù là bạch ngân lang nhân trong đám này có thể ngăn cản Tần Mộ đôi chút,mà hắn cũng không thể dễ dàng giết chết nó,nhưng cũng chỉ là ngăn cản một chút,Tần Mộ bỏ qua nó tìm đường đột phá chỗ lang nhân khác.Đám lang nhân lại sóng sau xô sóng trước,con này ngã xuống con khác lên thay. Nhất thời chỉ thấy trong tràng xuất hiện cảnh tượng một nhân loại vật lộn với mấy chục con lang nhân,lang nhân tuy cao lớn gấp đôi người thường,dáng vẻ đáng sợ,hung hãn,hình tượng tiêu biểu của quái vật trong tiểu thuyết nhưng nếu có người chứng kiến thì hẳn sẽ cảm giác nhân loại kia mới là quái vật.
Móng vuốt răng nanh của đám lang nhân đối đầu với quyền cước của Tần Mộ giống như đồ sứ,va chạm là vỡ vụn,Tần Mộ tả xung hữu đột trong đám lang nhân,con nào bị đánh trúng liền giống như là bị xe tải đâm,có con bay ra mười mấy mét xương cốt sụp đổ,vỡ vụn,có con đầu nổ tung như dưa hấu.Khắp nơi tung tóe máu thịt,xương cốt.
Bỗng nhiên,Tần Mộ cảm nhận được không khí xung quanh bất động giống như đang trong tâm bão,lang nhân xung quanh cũng lùi về sau.Lúc này chỉ thấy trên đầu lang nhân tế sư xuất hiện một quả cầu gió,bên trong như nhìn thấy được cuồng phong rít gào,bão tố từng trận nhưng không khí xung quanh lại yên tĩnh lạ thường.Lang nhân tế sư gầm lên một tiếng không rõ,cây gậy trong tay chỉ hướng Tần Mộ,nhất thời từ quả cầu hình thành từng lưỡi đao gió rít gào bay về hướng Tần Mộ.Lần này có đã chuẩn bị trước,Tần Mộ thân hình lóe lên đã tránh sang bên cạnh,lưỡi đao gió lướt đi trước người có hơn 1 mét mà hắn vẫn cảm thấy mặt hơi rát.
Thân hình chưa ổn định thì Tần Mộ lại vội nghiêng người,rồi liên tiếp lăn mấy vòng trên mặt đất né tránh mấy lưỡi đao gió tiếp theo, mấy đường rãnh bóng loáng xuất hiện trên mặt đất.Nhưng công kích vẫn chưa dừng lại,mười mấy đạo lưỡi đao gió nhanh đến mức đột phá âm chướng đã lướt đến,như một chiếc lưới bao phủ mọi đường lui của Tần Mộ.Tư duy nhanh gấp bội thường nhân cũng chỉ cho phép hắn bắt được quỹ tích của chúng,nhưng hắn cũng không đủ tốc độ đã thoát khỏi vòng vây này.
Mắt thấy thân thể sắp bị cắt ra từng miếng nhưng Tần Mộ cũng chưa kinh hoảng mà chỉ mắt lạnh nhìn qua Lang nhân tế sư.
“Ầm ầm…”
Không có tiếng sắc ngọt khi đao gió cắt vào thân thể,mà chỉ thấy từng đạo đao gió va vào một màng sáng trước người Tần Mộ rồi tạo thành từng tiếng nổ khi bạo liệt,xung quanh bốc lên cuồng phong cuốn đất đá,lá cây bay mù mịt.
Đọc đến đây chắc hẳn mọi người đang thắc mắc,với tư cách là tác giả,ta nghĩ nên giải thích cho mọi người một chút.Tại sao nói sau khi lên cấp 3 rồi mở ra thức hải là thoát ly sinh vật cấp thấp phạm trù,là thông thiên con đường,cái này lại phải nói đến sức mạnh mà thiên chủng mang đến.
Ăn thiên chủng không những xuất hiện năng lực mà còn làm cho kẻ dùng một lúc nhận được một lượng nguyên năng khổng lồ.Mà cơ thể lại có thể hoàn toàn hấp thu,thích ứng rồi tiến hóa giống như người bình thường hấp thu nguyên năng,khác ở chỗ 1 cái xảy ra trong chớp mắt,1 cái có khi cần thời gian lâu dài.Một người bình thường chỉ đơn thuần dùng đồng hồ tụ năng cần hơn 20 năm mới có được tố chất thân thể như năng lực giả cấp một,nếu như hai kẻ này đều theo một hướng tiến hóa.
Nhưng đến cấp 3,nguyên năng có thể phóng ra ngoài cơ thể,có thể tạo thành nhiều hình thái khác nhau,dù chỉ là bước đầu vận dụng nhưng cũng làm cho năng lực công kích hay phòng thủ tăng nhiều,mà tất cả những điều đó cần phải mở ra thức hải. Đồng thời mở ra thức hải mới có thể cảm nhận được thiên chủng cấp 4,mới có thể đủ tư cách tham gia đoạt vương cuộc chiến.Giống như có vị thần tối thượng đã đặt ra cái giả thuyết này đã loại bỏ những kẻ chưa đủ điều kiện.
Mà thân là trọng sinh giả đã từng sống tại tận thế 30 năm,Tần Mộ cũng biết điều này.Tuy hắn ở cấp 2 đã mở ra thức hải nhưng khi đó hắn dường như bị hạt giống trong thức hải kéo vào chứ sức mạnh bản thân còn chưa tự làm được điều đó.Khi đã trở thành năng lực giả cấp 3,đồng thời triệt để tiêu hóa được quỷ tướng,sức mạnh của hắn so với năng lực giả cùng cấp cũng vượt ra một mảng lớn,bởi vậy khi sử dụng nguyên năng thì cũng tạo thành hiệu quả cường đại hơn nhiều.
Quay trở lại thực tế,sau khi lớp bụi mù lắng xuống,thân hình Tần Mộ một lần nữa hiện ra trước mắt đám lang nhân.Hắn cũng chẳng thèm nói 1 câu lảm nhảm như chiêu bài nhân vật trong phim Holywood,hay như mấy tên nhân vật chính trong tiểu thuyết mạng ăn khách mà nhanh như chớp lao về phía tên lang nhân tế sư.Màn công kích vừa rồi bị hắn đỡ được nhìn như nhẹ nhàng nhưng cũng tiêu hao khá nhiều nguyên năng trong cơ thể,tin rằng nếu lại đến vài lượt thì hắn cũng ăn đủ.
Đám lang nhân còn lại giờ chỉ còn rải rác hai mươi mấy con,thấy Tần Mộ ý đồ đánh giết tế sư lại gầm rú lao đến ngăn cản,có vẻ đám lang nhân chiến sĩ này ý đồ định dùng tính mạng tranh thủ thời gian cho lang nhân tế sư.Tuy không thông minh lắm nhưng đây cũng chính là lý do đám lang nhân có thể đoàn kết,dũng cảm hơn nhân loại.Tần Mộ cũng nghĩa chẳng từ nan hoàn thành tâm nguyện cho chúng.Miêu đao đeo trên lưng đã cầm ở trên tay,ánh đao để lại từng đạo tàn ảnh xen lẫn trong đám lang nhân,thủ cấp tàn chi cùng với máu tung tóe khắp nơi.Chớp mắt đã có hơn chục tên lang nhân ngã xuống,còn đang đứng chỉ còn Bạch ngân lang nhân,lang nhân tế sư cùng với 3 tên lang nhân chiến sĩ.Thấy đồng bạn lần lượt ngã xuống,3 tên lang nhân chiến sĩ kia cùng nhau lao lên bổ nhào vào người Tần Mộ.Ánh đao như loan nguyệt xoẹt ngang người 3 tên lang nhân,nửa thân dưới của bọn chúng đứt lìa rơi xuống nhưng nửa thân trên vẫn theo đà lao đến.Có hai tên lang nhân dùng nửa thân trên còn lại ôm được vào người Tần Mộ,chúng cố hết sức cào cắn nhưng đối với Tần Mộ chỉ giống gãi ngứa,chỉ có máu và nước rãi từ mồm miệng chúng vương trên người làm hắn khó chịu.Ánh sáng trong mắt chúng từ từ mờ đi nhưng đôi tay như càng cua dù chết vẫn bám chặt.
“Keng”
Lúc này bất ngờ một đạo móng vuốt công kích từ sau đánh đến đầu Tần Mộ,nhưng hắn như có mắt sau gáy,nhanh như chớp đưa đao đón đỡ được.Móng vuốt của bạch ngân lang nhân sắc bén cứng cỏi dị thường,đối đầu với miêu đao cũng chỉ bị chém ra 1 vết mờ,tin rằng nếu bị đánh trúng thì Tần Mộ cũng khó tránh khỏi kết cục đầu rơi máu chảy.
Nhất thời hắn cũng chẳng lo được 2 mảnh tàn thi di động trên người,tiện thể xoay đao chém ra một đao,nhưng bạch ngân lang nhân lại như một con gió,thổi đến rồi biến mất không còn tăm hơi,dù là giác quan quỷ tộc cũng chẳng thấy gì…