Chương 25
Cô mặc cho cái chân đang đau cô đá mạnh vào cửa.
- Ausss....
Do mạnh quá làm chân đau hơn cô đi khó khăn về giường miệng không ngừng chửi rủa anh.
- Tên họ Âu kia làm bà đây tức chết mà...Có giỏi thì giận bà đây lâu vào... đừng để tôi nhìn thấy anh không bà đây chọi chết anh...
' Cạch ' tiếng cửa mở, một người đàn ông bước vào, không ai khác là anh. Vừa vào anh đã ăn ngay cái gối.
Thấy anh vào cô liếc nhìn rồi nằm xuống trùm chăn lại làm ra vẻ hờn dỗi. Anh thở dài thật sự không biết ai đang giận ai. Anh đưa tay kéo chăn ra thì cô nắm chặt không buông chỉ biết lắc đầu với hành động trẻ con của cô.
- Được rồi lú đầu ra đây anh sức thuốc.
Cô vẫn không nói gì.
- Được rồi vợ à, anh biết lỗi rồi ra đây đi.....
Cô vẫn không nhúc nhích.
- ...hzzzz, vậy anh đi ra đây.
Anh đứng lên mở cửa rồi lại đóng lại không đi. Xoay người dựa vào cửa hướng mắt về phía cô.
- Tên chết bầm nhà anh đi luôn đi....bà đây không cần anh nữa
Cô tung chăn ra ngóc đầu dậy, thì nhìn thấy anh đang đứng dựa vào cửa. Định trùm lại tiếp thì bị bàn tay lớn nắm chặt lại.
- Được rồi anh biết sai rồi đưa chân đây anh bôi thuốc... Cô gái bướng bỉnh này.
Cô không nói gì hậm hực đưa chân ra. Trời ạ không biết là nó sưng to thế này. Anh nhẹ nhàng thoa thuốc cho cô, cô suýt xoa. Anh nắm nhẹ vào nơi sưng tấy.
- Aaaaaaa..... đau
- Cô gái bướng như em còn biết đau.
Cô chu chu mỏ nhìn chân đang sưng to của mình, thật không ngờ thân là tổng giám đốc Công ty lớn mà đích thân sức thuốc cho cô nếu tin này mà truyền ra ngoài chắc lên hot search. Cô cười mỉm rồi nhìn anh, giờ cô mới nhìn kĩ ông trời ưu ái cho anh quá môi bạc mỏng, mài rậm mũi cao, kể cả mi mắt rất dài nữa.
- Em không cần nhìn anh rồi cười nham hiểm vậy đâu...anh biết anh đẹp trai rồi.
Ai đó như bị nói trúng tim đen vô thức quay mặt đi.
- Ai thèm dòm anh chứ người gì đâu xấu chết đi được.
Anh ngước nhìn cô rồi nhếch môi cười nhẹ. Chợt nhớ ra điều gì đó, anh chao mài tức giận. Cô nhìn thấy biểu tình của anh cũng biết anh không vui chuyện gì.
- Thần à! đừng giận em nữa....
Anh vẫn không nói gì.
- Ông xã à em biết sai rồi... tại Mỹ Kỳ có chuyện không vui nên mới tới đó thôi với... với em cũng không biết ra như vậy.
Anh lại làm lơ không nhìn cô
- Hức... hức... anh không yêu em nữa.
Anh nghe tiếng cô khóc, sốt sắng ôm cô. Hzzz, anh thật hết cách với cô gái này.
- Được rồi... được rồi anh không giận nữa. Nhưng em phải hứa với anh không tới đó nữa nếu muốn tới thì phải đặt anh theo.
Cô ôm chầm lấy anh dụi dụi mặt vào lòng ngực rắn chắc của anh gật gật đầu.
- Anh ôm em ngủ được không... không có anh em...em không ngủ được.
Cô e dè nói. Anh nhìn cô thở nhẹ ra, anh thật hết cách với cô vợ nhỏ này. Sao cô lại đáng yêu vậy chứ.
- Được rồi... được rồi chiều ý em. Mau nằm xuống đi anh ở đây ngủ với em không đi đâu nữa.
Anh ôm cô vào lòng, vuốt nhẹ tóc cô. Dường như không thể không phủ nhận từ khi có cô anh mới biết quan tâm một người, biết sốt sắng khi nghe cô đi bar. Nếu ông trời muốn lấy của anh tất cả anh chỉ muốn xin lấy một mình cô. Vì trên đời này cô là vô giá. Tình yêu anh dành cho cô là vô tận.
- Ngủ ngon vợ anh!!!
Anh hôn nhẹ tóc cô rồi nhanh chóng chiềm vào giấc ngủ.
_______________________
Mọi người nhớ like ủng hộ em với ạ.
Đây là lần đầu viết truyện.
Có sai sót mong mọi người bỏ qua.
Cảm ơn mọi người rất nhiều.