Married By Morning

Chương 18




Đau đớn và bị tổn thương sâu sắc, Catherine mãnh liệt đấu tranh chống lại sức ép nơi anh để thoát khỏi vòng tay ấy. " Em đã chịu đủ những điều khiếm nhã và trò đùa vô tình của anh rồi," cô khóc và đứng dậy

" Mẹ kiếp, anh không nói đùa!" Leo đứng dậy và tiến về phía cô. Cô lùi lại phía sau, anh lại tiến tới mà vồ lấy cô, và cô vụt đi. Cứ như thế cho tới khi Catherine phát hiện bản thân đã ngã xuống giường từ bao giờ.

Leo nhẹ nhàng kiểm soát bản thân mà ngã nhào xuống với cô, đó thực sự là một cuộc tấn công đầy bất ngờ dành cho Catherine. Cô cảm nhận được sức mạnh nam tính nơi anh đang uy hiếp nơi váy cô, thúc giục cô khẽ mở chân mình, anh, với những khối cơ bắp mạnh mẽ của thân mình đang ghim cô xuống. Cô quằn quại trong đau đớn khi mà sự kích thích nhanh chóng xâm chiếm và mơn trớn cơ thể cô. Cô càng cố gắng xoay sở thì mọi chuyện lại càng trở nên tồi tệ hơn. Cô đang nằm dưới thân anh trong khi đôi bàn tay cô cứ không thôi nắm lại rồi lại buông ra trong vô vọng.

Leo nhìn sâu vào đôi mắt cô, giờ đây bên ngoài vẻ tinh quái trong đôi mắt anh thì không khó nhận ra một biểu hiện khác. Đó là vẻ quyết tâm chưa từng thấy, và cũng chính điều này đã làm Catherine không khỏi bối rối.

" Hãy cân nhắc điều đó Marks à. Lấy anh sẽ giải quyết cả hai vấn đề của chúng ta. Em sẽ được bảo vệ dưới tên anh. Em cũng sẽ không phải rời khỏi gia đình mà em yêu quý. Và họ sẽ không còn thúc giục anh kết hôn nữa."

" Em là một đứa con hoang," cô nói rõ ràng như thế anh là người nước ngoài đang bập bẹ học tiếng anh. " Anh là một tử tước. Anh không thể cưới một người có xuất thân thấp kém như em được."

" Thế công tước Clarence thì sao? Ông ta có đến mười đứa con ngoài giá thú cùng nữ diễn viên...Tên bà ta là gì nhỉ...?"

" Bà Jordan."

" Đúng rồi. Là bà ta. Con của họ tất cả chẳng phải là những đứa con hoang hay sao, nhưng một vài trong số đó vẫn kết hôn cùng những nhà quý tộc đó."

" Anh không phải là công tước Clarence."

" Đúng rồi, anh không phải. Anh không hơn gì em cả, anh không mang trong mình dòng máu quý tộc. Anh kế thừa tước vị này hoàn toàn là ngẫu nhiên, là may mắn."

"Hai chuyện này không liên quan gì đến nhau cả). Nếu anh kết hôn cùng em, mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ, và không thích hợp và nhiều tai tiếng kéo theo sau đó, sẽ khiến mọi cánh cửa sẽ đóng trước mặt anh."

" Lạy chúa tôi. Anh đã để cho hai cô em gái của mình lấy những người Gypsies. Những cánh cửa đó đã đóng sẵn rồi, không những thế chúng còn được chốt và đóng đinh lại."

Catherine không thể suy nghĩ thông suốt được, cô gần như không thể nghe thấy giọng anh nói nữa, có những tiếng phản đối đang dữ dội bên tai cô. Quay mặt đi khi môi anh tiến đến gần, Catherine nói trong tuyệt vọng. " Cách duy nhất để chắc chắn giữ được tòa nhà Ramsay cho cả gia đình anh là anh phải cưới quý cô Darvin."

Anh cười to đầy chế nhạo. " Đó cũng là cách duy nhất chắc chắn khiến anh giết em gái mình." ( nolycat: từ này nguyên bản là sororicide. Và ý của Leo của chúng ta là giết quý cô Darvin đó, hic mà quý cô gì không biết, trơ trẽn không chịu được à ^^)

" Chắc chắn gì cơ?" cô hỏi anh trong hoang mang.

" Giết em gái."

" Không, anh định nói là giết vợ phải không?" ( nolycat: còn từ này nguyên bản là uxoricide)

" Em chắc chứ?"

" Tất nhiên rồi. Uxor là tiếng Latinh của từ " vợ"..."

" Vậy sororicide là gì?"

" Là giết chị hay em của một ai đó."

" Ồ vậy à, vậy thì nếu anh phải cưới quý cô Darvin, anh cuối cùng sẽ phải làm như vậy thôi." Anh nhìn cô cười. " Vấn đề là, anh không bao giờ có thể trò chuyện cùng cô ta được."

Có thể anh đã đúng. Catherine đã sống cùng gia đình Hathaways đủ lâu để quen với cách nói đùa của họ, họ thường nói vòng vo, có thể là bắt đầu từ vấn đề ô nhiễm ngày càng tăng của sông Thames, và kết thúc tranh luận về việc có hay không Bá tước Sandwich đã thực sự phát minh ra bánh mì. Catherine cố nín một nụ cười đầy chua xót khi cô nhận ra rằng mặc dù cô có thể đã mang được chút hơi thở của cuộc sống văn minh cho cả gia đình Hathaway nhưng dường như ảnh hưởng của họ hướng tới cô còn đáng kể hơn nhiều lần.

Leo bắt đầu cúi thấp đầu, và anh hôn lên cổ cô với một nhịp điệu nhẹ nhàng mà uyển chuyển, chừng đó thôi cũng đủ khiến cô lúng túng đến phát run. Rõ ràng là anh đã quên câu chuyện về quý cô Darvin. " Đồng ý đi Cat. Hãy nói em sẽ lấy anh đi

" Sẽ ra sao nếu em không thể cho anh một người thừa kế hợp pháp?"

" Không có gì được đảm bảo mãi mãi cả." Leo ngẩng đầu lên và nhìn cô cười. " Nhưng em hãy nghĩ về những nỗ lực sắp tới của chúng ta cho chuyện đó, nó sẽ rất vui, rất đáng để chờ đợi cho mà xem."

" Em không muốn phải chịu trách nhiệm về việc mất đi tòa nhà Ramsay."

Vẻ nghiêm túc bỗng hiển hiện trên gương mặt anh. " Sẽ không ai bắt em phải chịu trách nhiệm về chuyện đó cả. Nó chỉ là một ngôi nhà. Không hơn không kém. Trên trái đất này, không có công trình kiến trúc nào tồn tại mãi mãi cả. Nhưng một gia đình, một tổ ấm thì có thể, nó luôn vĩnh hằng."

Vạt trước áo của cô đã được nới lỏng. Cô nhận ra rằng anh đã từ từ cởi bỏ quần áo cô trong khi hai người đang nói chuyện. Cô chuyển động để ngăn anh lại, nhưng anh vẫn " nỗ lực hết mình" để phơi bày vẻ đẹp tự nhiên của cô, nỗ lực ấy cuối cùng cũng để lộ ra chiếc áo nịt ngực đầy mê hoặc.

" Bởi vậy điều duy nhất em phải có trách nhiệm," những ham muốn nguyên thủy đã khiến giọng nói anh trở nên khàn khàn, " là lên giường cùng anh bất kì lúc nào anh muốn, là tham gia vào những nỗ lực tạo ra người thừa kế hợp pháp cho anh." Ngay khi Catherine quay mặt đi và thở hổn hển, anh đã thì thầm vào đôi tai nhạy cảm của cô. " Anh sẽ lấp đầy tâm hồn em, cùng em đi đến đỉnh cực lạc. Anh sẽ quyến rũ toàn bộ con người em, cả thể xác lẫn tâm hồn. Và em chắc chắn sẽ thích điều đó."

" Anh là người đàn ông ngớ ngẩn và kiêu ngạo nhất mà em từng gặp- ôi không, làm ơn đừng làm như vậy." Anh đang lướt trên đôi tai nhạy cảm của cô bằng đầu lưỡi mình,- một sự mơn trớn mượt mà ẩm ướt. Mặc kệ những phản đối của Catherine, Leo hôn và liếm nhẹ đường cong nơi cổ cô theo cách của riêng anh. " Đừng," cô kêu lên, nhưng tiếng hét của cô nhanh chóng bị anh nuốt xuống, anh không đợi được lâu hơn nữa để chiếm lấy môi cô trong sự hổn hển lan tỏa toàn bộ bầu không khí, anh để lưỡi của mình chơi đùa trong khuôn miệng nhỏ nhắn, đáng yêu mà đầy mê hoặc kia. Những cảm giác, vị giác và khướu giác anh dành cho cô khiến cô say sưa đến mê mẩn. Cô đã để vòng tay mình được thỏa lòng mong ước mà ôm lấy cổ anh và cô đã đầu hàng anh cùng một tiếng rên lên yếu ớt.

Ngay sau khi khuôn miêng cô được anh kiếm tìm, khám phá và làm cho mê mẩn, Leo đã ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào đôi mắt vẫn còn đang sững sờ của cô. " Em có muốn nghe phần thú vị nhất trong kế hoạch của anh không?" anh khó nhọc hỏi cô.

" Để có thể "cùng" một quý cô thành thật như em thì trước tiên anh sẽ phải làm em hư hỏng đã."

Catherine mơ hồ nghe thấy bản thân cười khúc khích trong sự ngạc nhiên đến thảng thốt. " Không nghi ngờ gì là anh giỏi và thành thạo việc đó."

" Đó là năng khiếu," anh cam đoan với cô. " Bí quyết của anh là sẽ tìm hiểu điều em thích nhất, sau đó anh sẽ chỉ cho em hưởng thụ" điều đó đôi chút. Anh sẽ chòng ghẹo em cho tới khi em hoàn toàn không chịu đựng được nữa."

" Nghe điều đó chẳng dễ chịu một chút nào."

" Em nghĩ là không ư? Sau đó em sẽ ngạc nhiên với chính bản thân mình khi van xin anh được làm lại điều đó."

Catherine không thể kiềm chế được tiếng cười rúc rích của bản thân. Ngay sau đó, cả hai người họ đều bất động, đỏ mặt và nhìn chằm chằm vào nhau không chớp mắt.

Cô nghe thấy bản thân thầm thì, " Em sợ."

" Tình yêu của anh, anh biết," Leo nhẹ nhàng nói. " Nhưng em phải tin anh."

" Tại sao?"

" Vì em có thể."

Họ tiếp tục ghim chặt ánh mắt vào đối phương. Catherine trở nên tê liệt. Nhưng gì anh yêu cầu cô là điều không thể. Phải trao mình cho ai đó và đặc biệt người đó là anh là một điều đáng nguyền rủa. Bởi vậy lẽ ra cô nên phải cảm thấy dễ dàng khi từ chối anh. Nhưng khi cô cố gắng ép bản thân nói một tiếng " không" thì cô lại phát hiện bản thân bất lực trong việc thốt lên bất kì âm thanh nào.

Leo bắt đầu cởi váy áo của cô, anh kéo giật áo choàng của cô ra trong sự gấp gáp. Và Catherine đã để anh làm vậy. Thực tế thì cô còn giúp anh nữa, cô nới lỏng dải dây buộc với đôi bàn tay run rẩy, cô nâng hông mình lên và để cho cánh tay của mình được tự do. Anh nhẹ nhàng cởi khuy áo lót của cô, trái ngược với những hành xử quen thuộc và dễ dãi của anh đối với quần áo lót của những phụ nữ trước đó. Tuy nhiên với cô thì anh không vội. Anh thật chậm rãi và thong thả khi lột bỏ từng lớp vật cản một.

Cuối cùng thì Catherine cũng trở nên trần truồng trước mặt anh, không gì ngoài làn da ửng đỏ cùng những vết hằn tạm thời của viền chiếc áo lót cùng những đường nối của váy áo. Tay Leo bắt đầu đi xuống cơ hoành của cô, đầu những ngón tay anh chuyển động nhạy cảm trên những đường cong yếu ớt của cơ thể cô như một nhà du hành đang thám hiểm những vùng lãnh thổ chưa được khám phá vậy. Biểu hiện của anh thật nhẹ nhàng và say mê, đặc biệt là khi bàn tay anh lướt trên bụng cô...thấp hơn nữa...anh nhẹ nhàng mơn trớn đám cỏ xoăn thân mật mịn màng như lông tơ.

" Em vàng hoe ở khắp nơi," anh thì thầm.

" Nó có...làm anh hài lòng không?" cô e thẹn hỏi anh, rồi ngay lập tức cô thở hổn hển khi anh chuyển tay mình lên phần căng tròn kia.

Có một tia cười trong giọng nói của anh. " Cat, mọi thứ thuộc về em đều rất đáng yêu, anh không thể kiềm chế bản thân được." Những ngón tay anh bắt đầu vuốt ve đôi gò bồng đảo cao, tròn và săn chắc của cô, anh trêu đùa đỉnh hoa trên đó cho tới khi nó săn lại và ửng hồng. Anh cúi xuống và thu toàn bộ nơi đẫy đà ấy vào miệng mình mà hút lấy mật ngọt.

Trái tim cô bỗng lỗi nhịp khi cô nghe thấy một tiếng động ở dưới nhà, một tiếng vang của chiếc đĩa bị rơi vỡ trong quán rượu và một giọng hét to. Không thể tưởng tượng được rằng cuộc sống vẫn đang trong vòng quay của nó, mọi người vẫn làm việc như thường nhật còn cô thì... đang khỏa thân trong vòng tay của Leo

Một tay anh đẩy nhẹ hông cô lên, áp cô vào chiều dài cứng rắn của cơ thể mình. Cô rên rỉ trên đôi môi anh, cô chợt thấy chấn động bởi những cảm xúc mãnh liệt của bản thân, cô muốn mãi mãi được ở trong anh như thế này. Anh hôn cô cuồng nhiệt, anh với lấy tay cô mà áp chặt, hai đôi tay cứ thế mà gắn bó mật thiết trong một nhịp điệu tương ứng. Những bước di chuyển tràn ngập khoái cảm anh mang lại đã đưa cô lên những nấc thang cảm xúc mới lạ. Gần hơn, gần hơn nữa, những làn sóng vuốt ve đã thôi thúc cô tiến lên phía trước... nhưng ngay sau đó anh đã từ từ rời khỏi cơ thể cô.

Cô kêu lên một âm thanh đầy kích động, cơ thể cô đang đau nhức với cảm xúc khó tả- tựa như chưa thỏa mãn điều gì đó

Leo đứng dậy và cởi quần áo của mình, để lộ ra một cơ thể nam tính mạnh mẽ với những múi cơ rắn chắc đầy hấp dẫn. Trên ngực anh là đám lông đen mê hoặc, và còn nhiều hơn nữa ở phía dưới cơ thể. Cô có thể nhìn thấy rõ là cơ thể anh đang rất sẵn sàng để phối hợp cùng cô. Bụng cô quặn lại trong cảm giác lo lắng đề phòng. Anh trở lại với cô, mang cô lại gần anh hơn để hai cơ thể tìm được đến với nhau trong một cảm xúc cấp bách.

Cô ngập ngừng trong nỗ lực khám phá anh, những ngón tay cô đang di chuyển trên ngực anh rồi chạy dọc bên cạnh sườn, sự đụng chạm mượt mà ấy đã gây cho anh sự chấn động đáng để chờ đợi. Tìm thấy những vết sẹo nhỏ là di tích của vụ tai nạn gần đây, cô đặt đôi môi mình lên đó. Cô có thể nghe được hơi thở khó nhọc của anh. Nhận được sự khuyến khích từ phía anh, cô chầm chậm hạ mình xuống giường, cô bắt đầu cọ xát mũi và miệng mình lên khuôn ngực rắn chắc đang muốn phát hỏa của anh. Mỗi nơi hai cơ thể được giao hòa đều cho cô cảm giác choáng váng, cô cảm nhận được những múi cơ như thắt chặt lại trước sự đáp lại anh của bản thân

Cố nhớ về những chỉ dẫn của dì Althea nhiều năm trước, cô cúi xuống cơ thể đang căng lên đầy khêu gợi của anh. Làn da anh là điều gì đó mà cô chưa từng được cảm nhận, mỏng và trơn mượt. Đầy rụt rè, cô tiếp tục cúi xuống hôn lên phần nam tính đầy ngạo nghễ của anh, đôi môi cô lướt qua những mạch máu đang phập phồng. Cô nhìn lên để phán đoán phản ứng của anh, cô nhìn anh dò hỏi.

Leo gần như không thể thở bình thường được. " Em là người phụ nữ đáng yêu nhất, ngọt ngào nhất..." Anh thở hổn hển khi anh tiếp tục chiếm lấy miệng cô và cười một cách phóng đãng. " Không, tình yêu của anh...nó sẽ ổn cả thôi." Cúi xuống với cô, anh kéo cô lên bên cạnh mình.

Bây giờ đây, anh còn mong muốn nhiều hơn nữa, anh muốn đặc quyền hơn nữa trong cái cách anh để cho cô được chạm tới đỉnh cực lạc. Thật kì lạ, khi làm thế nào mà cô có thể dễ dàng kiểm soát anh như vậy, khi mà họ đã từng là những đối thủ vô cùng ác liệt của nhau. Anh nhẹ nhàng tách đùi cô ra, cho cô cảm nhận được bản thân trở nên ẩm ướt khi anh chạm vào cô tại nơi kín đáo ấy. Anh trêu chọc đám cỏ xoăn mềm mại đầy thân mật, tinh tế tìm kiếm nơi êm ái kia.

Cô nghiêng đầu dựa vào cánh tay anh, cô nhắm mắt và thở hắt khi ngón tay anh bắt đầu trượt vào bên trong cô.

Sự khoái lạc dường như đã lan tỏa trong Leo trước sự đáp lại của cô. Anh cúi đầu xuống bầu ngực cô. Anh dùng răng mình nhẹ nhàng " gặm nhấm" nơi đẫy đà ấy cùng sự phối hợp chậm rãi của đôi tay mình. Có vẻ như toàn bộ cơ thể cô đã phản ứng thành thật lại nhịp điệu đầy thuyết phục và ngọt ngào ấy, mỗi rung động, mỗi nhịp đập, mỗi suy nghĩ mọi thứ đều dâng trào và cứ hết lần này tới lần khác cho tới khi tất cả tích lụy lại đem đến những khoái lạc mê mẩn lòng người. Cô nức nở, cơ thể trở nên căng phồng, cô muốn để cho dòng cảm xúc ấy cuốn bản thân đi mãi

Anh trở nên rõ ràng hơn trước mặt cô, thở hổn hển anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ bừng của cô. Cô vươn người lên kéo anh lại gần mình, cô cố gắng điều chỉnh cơ thể mình để phối hợp cùng anh. Một khi đã ở đúng vị trí, anh thúc mạnh vào trong vùng kín mỏng manh của cô, một cảm giác đau buốt, như bị tách đôi cơ thể lan tỏa khắp người cô. Anh thúc vào cô sâu hơn nữa. Anh đang hoàn toàn ở trong cô, với sự xâm nhập lúc thì nhẹ nhàng chậm rãi, lúc thì mạnh mẽ dữ dội, trên tất cả đó là sự xâm nhập không ngừng nghỉ. Anh chỉ rời khỏi cô khi mà bản thân anh không thể chịu đựng được tiếp xúc xác thịt thân mật như thế này nữa, nhưng anh vẫn ở đó và làm dịu lại những cảm xúc trong cô. Miệng anh trượt nhẹ nhàng trên má và cổ họng cô

Phút giây thân mật này, cái cảm giác được giữ anh trong cơ thể mình thật sự quá tuyệt vời. Cô phát hiện ra bản thân cũng đang tiến hành xoa dịu cơ thể anh, cô lấy tay mình vuốt ve tấm lưng trơn mượt của anh. Gọi thầm tên anh, cô trượt đôi bàn tay mình qua hai bên cạnh sườn anh và thúc giục anh tiếp tục. Anh bắt đầu đẩy vào trong cô với một sự thận trọng. Tuy nó thực sự vẫn rất đau, nhưng có điều gì đó run rẩy bởi những chấn động mới của trạng thái mê ly. Và theo một bản năng nào đó cô mở rộng thân mình để kéo anh lại gần hơn nữa.

Cô yêu những âm thanh anh tạo nên, những tiếng rên rỉ dịu dàng cùng hơi thở khó nhọc. Nó trở nên dễ dàng hơn cho cô khi phối hợp cùng anh, hông cô cứ tự nhiên mà nâng lên với mỗi chuyển động về phía trước, cảm giác trơn tuột của da thịt tràn ngập cùng những hơi thở dồn dập đến hổn hển. Đầu gối cô cong lại, cô chủ động di chuyển lại gần anh hơn nữa. Cơ thể anh bỗng run lên dữ dội, có một tiếng càu nhàu như là bị đau phát ra từ cổ họng anh.

" Cat...Cat..." Leo bất ngờ rút ra khỏi cơ thể cô, và cô cảm thấy những mạch đập ẩm ướt trên làn da mình. Anh ôm cô thật chặt, rên rỉ trên khớp nối giữa vai và cổ cô.

Họ cùng nhau nằm đó, cố gắng kiểm soát nhịp thở của bản thân. Catherine thực sự kiệt sức, chân tay cô trở nên nặng trịch. Sự mãn nguyện đã tràn ngập và làm dịu cơ thể cô, giống như khi nước ngấm vào một miếng xốp khô vậy. Ít nhất thì trong khoảnh khắc cô không phải lo lắng về bất kì điều gì cả.

" Điều đó là sự thật," cô uể oải nói. " Rằng anh thật sự rất thành thạo."

Leo nặng nhọc vặn sườn, như thể sự chuyển động này đòi hỏi những nỗ lực to lớn vậy. Anh áp môi mình lên vai cô, và cô cảm nhận được hình hài của nụ cười trên môi anh in lên vai cô. " Em thật ngọt ngào," anh thì thầm. " Nó giống như là anh đã làm tình cùng một thiên thần vậy."

" Sans halo," cô thì thầm, và được anh thưởng cho một nụ cười xao động. Cô chạm vào màng ẩm ướt trên bụng mình. " Tại sao anh lại làm theo cách đó?"

" Ý em là khi anh rút khỏi cơ thể em sao? Anh không muốn làm cho em mang thai khi mà em chưa sẵn sàng cho chuyện đó."

" Anh có muốn có con không? Ý em là...không phải bởi vì tòa nhà Ramsay, mà là vì lợi ích của riêng anh."

Leo cân nhắc. " Nói chung thì điều đó không có gì đặc biệt cả. Nhưng nếu với em thi anh sẽ không bao giờ phản đối cả."

" Tại sao lại là với em?"

Với lấy một đám tóc của cô, Leo khẽ lùa tay mình vào trong sự mềm mại đó mà chơi đùa.

" Anh không chắc. Có thể là bởi vì anh có thể nhìn em dưới dáng hình của một người vợ, một người mẹ."

" Anh có thể ư?" Bản thân Catherine cũng chưa bao giờ được nhìn mình như vậy.

" Ồ, tất nhiên rồi. Đó sẽ là khi em ăn củ cải của mình, là khi em mắng mỏ, gắt gỏng ai đó."

" Mẹ anh đã từng như thế sao?"

Anh duỗi thẳng người, chân anh vượt xa chân cô. " Đúng. Và Lạy chúa về điều đó. Cha của anh, chúa phù hộ cho ông ấy, là một học giả uyên bác đã thực sự bị làm cho phát điên. Ai đó cần phải biết được điều đó." Anh nâng khuỷu tay mình lên và bắt đầu quan sát cô. Anh dùng ngón tay cái của mình khẽ vuốt vùng lông mày mềm mại và thanh tú của cô.

" Đừng cử động, tình yêu của anh. Anh sẽ lấy khăn cho em."

Cô khẽ gập đầu gối lại và chờ đợi anh, cô nhìn anh khi anh rời giường và đến bồn rửa mặt. Anh lấy một mảnh khăn, nhúng nước và lau qua người mình. Lấy một mảnh khăn khác, anh giặt nó thật sạch và mang lại cho cô. Cô hiểu được anh có ý định giúp cô, nhưng cô đã với lấy chiếc khăn và e dè nói " Để em tự làm"

Leo tìm thấy quần áo bị vứt xuống đất của mình, anh mặc chúng vào và quay lại với Catherine vẫn đang ngực trần trước mặt anh. " Kính của em," anh thì thầm, rồi nhẹ nhàng đặt nó lên mũi cô. Đôi bàn tay anh thật mạnh mẽ và ấm áp trên má cô. Nhận thức được có cơn rùng mình chạy dọc cơ thể cô, anh kéo chăn lên vai cô và ngồi ghé vào tấm nệm.

" Marks," anh tỉnh táo nói. " Điều gi sẽ xảy ra nếu anh coi việc vừa rồi như là lời đồng ý của em cho lời cầu hôn của anh?"

Cô do dự rồi lắc đầu. Ngay sau đó cô gửi về phía anh một cái nhìn thận trọng nhưng kiên quyết như để chỉ ra rằng không có điều gì anh nói hay làm mà có thể thay đổi quyết định của cô.

Tay anh tìm thấy hông cô, rồi ép cô xuống tấm ga trải giường. " Anh hứa là nó sẽ trở nên tốt hơn rất nhiều đối với em cho những lần sau, lần đầu tiên bao giờ cũng đau, nhưng anh sẽ cố gắng..."

" Không, không phải như vậy. Em thích nó." Cô ngừng lại và gương mặt cô lúc này không thể đỏ hơn được nữa. " Em thực sự rất thích nó. Nhưng ngoài khi ở trên giường ra thì dường như chúng ta không hợp tính nhau một chút nào. Chúng ta luôn tranh cãi."

" Điều đó sẽ không xảy ra nữa. Mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp. Anh sẽ để cho em thắng trong mọi cuộc tranh luận, kể cả khi anh có đúng đi chăng nữa."

Anh há hốc miệng vì ngạc nhiên với chính bản thân mình. " Anh có thể nhìn thấy rằng em không dễ dàng bị thuyết phục như vậy. " Em sợ chúng ta sẽ tranh cãi cái gì?"

Catherine nhìn xuống ga trải giường. " Giới quý tộc thời thượng ngày nay, các quý ông thì luôn tìm kiếm tình nhân còn các quý bà thì kiếm tìm người tình cho mình. Và em thì không bao giờ chấp nhận điều đó." Ngay khi anh toan mở miệng tranh luận thì cô đã nhanh chóng tiếp tục. " Và anh thì không bao giờ che giấu những ác cảm của minh dành cho hôn nhân. Để anh thay đổi ý định nhanh như vậy...dường như là điều không thể tin được."

" Anh hiểu." Anh cầm chặt lấy tay cô. " Em đã đúng. Anh luôn phản đối cái ý tưởng kết hôn kể từ khi anh mất đi Laura. Và anh cũng đã tạo ra không biết bao nhiêu cái cớ để không cho bản thân phải đón nhận lại điều đó thêm lần nào nữa. Nhưng anh lại càng không thể phủ nhận sự thật rằng em đáng để anh phải mạo hiểm. Anh sẽ không cầu hôn em nếu mà anh không thấy anh có thể thỏa mãn mọi nhu cầu của anh cũng như em có thể đáo ứng anh vậy." Anh nhẹ nhàng với lấy cằm cô và hướng cô nhìn về phía mình, nụ cười trên môi anh bỗng trở nên méo mó. " Những dằn vặt lương tâm của anh là quá đủ cho những tội lỗi trong quá khứ rồi. Anh ngờ rằng mình không thể chịu đựng thêm được nữa."

" Rồi anh sẽ chán em thôi," cô nói đầy lo lắng.

Câu nói của cô đã đem nụ cười trở lại trên môi anh. " Rõ ràng là em không biết có vô số những cách có thể khiến cho một người phụ nữ và một người đàn ông có thể làm thỏa mãn lẫn nhau. Anh sẽ không thấy chán, và em cũng vậy." Anh vuốt lấy má cô với một cử chỉ dịu dàng. Anh vẫn nhìn chằm chằm vào cii. " Nếu anh mà tìm đến giường của bất kì người phụ nữ nào khác đó sẽ là một sự phản bội- phản bội lại vợ anh và chính bản thân anh và điều đó không thể tha thứ được. Anh sẽ không bao giờ làm điều đó. Anh ngừng lại. " Em có tin anh không?"

" Có," cô thừa nhận. " Em luôn biết rằng anh không bao giờ nói dối. Anh có thể khó chịu, nhưng luôn thành thật."

Có một tia ngạc nhiên trong mắt anh. " Vậy hãy cho anh câu trả lời của em."

" Trước khi em đưa ra bất kì quyết định gì. Em muốn nói chuyện với Harry."

" Tất nhiên rồi." Một nụ cười nữa lại ngự trị trên môi anh. " Anh ta đã cưới em gái anh, còn bây giờ đây anh lại muốn cưới em gái của anh ta. Nếu anh ta phản đối, anh sẽ nói với anh ta rằng đây là một cuộc thỏa hiệp công bằng."

Khi anh ngả người về phía cô, mái tóc màu nâu đen của anh đã che đi đôi lông mày, và Cat gần như không thể tin được rằng Leo Hathaway đang cố gắng thuyết phục cô lấy anh. Mặc dù cô chắc chắn hiểu được anh đã nói những gì, nhưng rất nhiều lời hứa vẫn bị phá vỡ cho dù người ta có nỗ lực giữ nó đi chăng nữa.

Đọc được biểu hiện trên mặt cô, Leo với lấy cô và áp cô vào lồng ngực rắn chắc của mình. " Anh đã bảo em là không phải sợ gì cả," anh thì thầm, " nhưng điều này không phải lúc nào cũng làm được. Mặt khác, em đã bắt đầu tin tưởng anh rồi, Marks à. Và thật là vô ích khi dừng lại."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.