Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày Full

Chương 290




Nhưng vì hắn muốn làm cô đau, thấy thân thể cô vì đau mà co rúm lại, hắn càng mạnh bạo hơn, giống như đáng lý ra ngay từ đầu đáng lý ra hắn phải làm như vậy với cô.

Đêm đó, Cố Dư Sinh dằn vặt Tần Chỉ Ái đến khi cô giống như đã mất đi nửa cái mạng.

Sau khi kết thúc, hắn vì say rượu nên cũng không đi tắm, nằm trên giường mơ màng ngủ.

Lúc hắn và cô thân mật, nhiều mùi nước hoa hỗn tạp trên người hắn đều nhiễm lên người cô, lan đến trên giường, thậm chí là toàn bộ phòng ngủ.

Tần Chỉ Ái biết mình đã mệt đến bở hơi tai, thân thể xụi lơ không nhúc nhích nổi nhưng vì mùi nước hoa kia cứ quanh quẩn khiến cô không thể nào ngủ được. cô nằm một lúc lâu mới cảm thấy đỡ mệt, vén chăn xuống giường, bởi vì chân cẳng rã rời, xém chút nữa ngã xuống đất, cô đỡ giường một lát từ từ mới có thể đứng thẳng, từ từ bước đi, nhặt quần áo lúc hắn điên cuồng đã ném xuống đất.

Cũng như mấy ngày trước, quần áo trắng như tuyết của hắn cũng có một vài vết son môi nhàn nhạt.

Đêm đó Tần Chỉ Ái thức trắng đêm, trước khi Cố Dư Sinh tỉnh lại, cô lấy cớ đi ra nhà kính, đợi sau khi Tiểu Vương lái xe đến đón Cố Dư Sinh, cô mới quay trở về phòng.

Ngày hôm đó đúng lúc Lương Đậu Khấu cũng không có lịch trình hay họp báo gì, Tần Chỉ Ái tối qua không được ngủ nên cả ngày hôm nay cô cũng ở nhà nghỉ ngơi.

Buổi sáng ngủ bù, buổi trưa ăn một tô mì lót dạ, sau đó trở lên phòng, cô lôi thùng đựng hành lý ra, bắt đầu thu dọn đồ đạc của chính mình.

Lúc trước cô đóng giả làm Lương Đậu Khấu, để tránh lộ sơ hở, cô chỉ mang đến một vài bộ quần áo của Lương Đậu Khấu, thu dọn cũng rất nhẹ nhàng, hai cái quần jeans, ba cái áo thun, một đôi giày trắng, mấy bức thư của S Quân gửi cho cô, dây chuyền của Tần Gia Ngôn tặng,… Còn mấy bộ đồ lót.

Những thứ này chỉ cần thu dọn mười phút là xong, nhưng Tần Chỉ Ái chịu không nổi, cô vừa thu dọn xong, ngực lại khó chịu đến không thể thở nổi.

Sớm muộn gì cũng phải rời đi, Cố Dư Sinh lại đối xử với cô không tốt, có gì phải khổ sở như vậy chứ… Thế nhưng khi cô bỏ từng thứ vật dụng vào hành lý, kéo dây kéo, viền mắt lại không nhịn được đỏ lên…

Cô biết rằng, hắn và cô như vậy là kết thúc rồi.

Tần Chỉ Ái cố gắng gượng cười, gạt đi nước mắt, giấu vali trên nóc tủ quần áo, đi đến nhà vệ sinh rửa mặt, sau đó ra ngoài cầm điện thoại di động xem giờ, thấy màn hình điện thoại báo còn năm ngày.

Tần Chỉ Ái để điện thoại di động xuống, đi một vòng biệt thự trống rỗng, cô không biết nên làm gì, cũng không có tâm trạng làm bất cứ chuyện gì, vì vậy lại đi vào phòng ngủ mở tivi, cũng không tập trung xem.

Lúc chạng vạng, cô nhận được điện thoại của Cố Dư Sinh, hắn cũng không nghe xem là ai bắt máy, chỉ mỏng lạnh nói câu: “Tối nay có việc không về nhà”, liền cúp máy.

Thật giống như những ngày tháng cô vừa bước vào đây, hắn và cô vừa mới thân mật một chút lại một lần nữa xa cách lạnh lùng như lúc xưa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.