Cảm giác vô lực, mệt mỏi truyền đến toàn thân.Hàng mi dày cong vút nhẹ run trong chốc lát chầm chậm mở ra.Nhãn thần phủ kín một tầng hơi nước mông lung, vô tiêu cự.Ngơ ngác quét nhìn xung quanh.Phải mất một lúc sau, mới dần dần thanh tỉnh.
Bạch Ngưng Lam động tác chậm chạp cử động từ dưới đất đứng lên, khôi phục bộ dáng vô cảm thường ngày.Nhìn từ bên ngoài vào liền không có điểm gì đặc biệt
nhưng thực chất bên trong không khác nào có một ngàn con thảo nê mã chạy qua
ầm ầm.
”Ni mã” Không nhịn được một từ văng tục không hợp lẽ phát ra từ đôi môi anh đào xinh xắn của tiểu thiên sứ.
Thật sự đủ xui xẻo a!Khi không, không có chuyện gì đi nghịch túi dự phòng của Doremi làm cái quái gì không biết? Giờ thì hay rồi, cỗ máy thần kì bị hư đến không nhìn ra hình dáng ban đầu.Cũng không biết đến ngày, tháng, năm nào mới sửa xong.
Cánh cửa thần kì thì bị Doremi đem đi bảo dưỡng, ngay cả bốt điện thoại yêu cầu cũng không có.Gương mặt nhỏ nhắn phiền chán nhíu thành một đoàn, nhìn hai vị tang thi huynh đang kêu gào cực kì nhiệt tình hướng về phía cô “chào hỏi“.Không khỏi thở dài.
Bạch Ngưng Lam đến từ thế kỉ 21 nhưng là ở tương lai, họ hàng xa nhà Nobi.Do là con lai, không thuần Nhật chính gốc nên vẻ ngoài của cô cũng có xu hướng khác biệt với người Phương Đông.
Bạch Ngưng Lam tuy hiện tại đã tận hai mươi sáu tuổi nhưng dáng vẻ bên ngoài nếu nói thành học sinh trung học còn tạm chấp nhận được, chiều cao khiêm tốn đến mức học sinhcao trung cũng phải chào thua.
Làn da non mịn như sữa, mái tóc dài màu bạch kim óng ánh trơn thẳng như thác đổ.Làm nổi bật lên đôi mắt to tròn trong suốt màu lam ngọc.Ngũ quan tinh xảo mà mềm mại, dưới chiếc mũi thanh tú khéo léo là đôi môi đỏ hồng mọng nước.
Thêm chương kia vòng một nhỏ xinh hầu như không thấy hoàn toàn một tiểu la lỵ đúng chuẩn.Quanh thân lúc nào cũng không tự chủ tản ra khí lạnh nhàn nhạt phối hợp cùng dung mạo như được họa tỉ mỉ kia dù có người nhận lầm làm búp bê sữa cũng không quá đáng.
Nhưng Bạch Ngưng Lam là người sinh không hợp thời. Ở thế kỉ 21, công nghệ hiện đại phát triển tân tiến thời đại hầu như không có kẻ có bề ngoài được đánh giá là ”xấu“.Đem ngoại hình của Bạch Ngưng Lam quăng vào đám đông cũng không thể nhận ra được, thêm vào chiều cao không thể khiêm tốn hơn lại hoàn toàn chìm nghỉm.
Ở thời đại tiên tiến như vậy, thì với chỉ số thông minh một trăm bốn mươi hai ít ỏi đến đáng thương kia.Việc tìm được việc làm phù hợp đã là may mắn lắm rồi.Dùng vài từ để đánh giá Bạch Ngưng Lam? Bình thường! Hoàn toàn bình thường!Không thể bình thường hơn.
Bạch Ngưng Lam không là sát thủ, cũng chẳng phải bác sĩ thiên tài.Trong gia đình cũng không giàu nứt vách đến độ có thể xảy ra việc tranh giành tài sản hay quyền thừa kế gì.Với túi gia hạng trung kia thì cũng không thể làmsiêu sao gì rồi.
Bạch Ngưng Lam là họa sĩ truyện tranh, tuy không quá nổi tiếng nhưng cũng không đến độ là tiểu trong suốt trong giới.Ít ra cũng được chútdanh tiếng cùng một đám fan.Cô vẽ là truyện tranh kinh dị nhưng không có lấy một con zombie.
Vì chính bản thân Bạch Băng Lam bị bệnh khích phiến nhẹ, không chịu nổi độ “ở sạch” của các vị tang thi huynh ngoài kia.
Sống đến hai mươi sáu tuổi vẫn còn là FA, không có lấy một mảnh tình vắt vai.Thì càng không nói chi đến việc bị phản bội rồi, tuy có vài thằng để ý nhưng còn chưa kịp mở lời đều trực tiếp bị khí lạnh của Bạch Ngưng Lam dọa cho chạy mất dép.
Tuy thích những thứ dễ thương nhưng Bạch Ngưng Lam là một trạch nữ, xác suất đi ra ngoài hầu như bằng không.Nên đừng nghĩ đến chuyện cứu chó, mèo hay đứa bé nào rồi bị xe tông cho hồn về Tây Thiên.
Tốc độ đi đường còn chậm hơn cả những bà cụ đi tập dưỡng sinh thì đừng nói gì đến việc bị trượt vỏ chuối, vỏ dừa hay quần sịp mà chết.
Cuối cùng, dù đã trừ hết mọi khả năng nhưng là sao cô vẫn bị xuyên qua nga? Tuy là nói cổ máy thời gian có nhiều lúc bị trục trặc nhỏ nhưng cũng không phải vận khí quá may đến như vậy đi?
Cho nên nói thân là người, ở đời phải xem lại cách ăn ở của mình!