Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài

Chương 361




Chương 361

Sau khi tiếp đất, phát hiện bọn họ đang ở trong một phòng nghỉ không có một bóng người.

Có một cái ghế sofa, tủ rượu vang, còn có cái phòng để quần áo cùng phòng tắm, trang trí rất sang trọng, không giống như một nơi mà nhân viên bình thường có thể bước vào.

“Đây là văn phòng của Cơ Tưởng Thừa?”

“Đây chắc hẳn là phòng nghỉ của ông ta.”

Phong Thần Nam quan sát xung quanh, trên tường có mấy cánh cửa, anh nghiêng người cẩn thận lắng nghe.

Mỗi cánh cửa ở đây là một cánh cửa cảm ứng, chỉ có thể mở sau khi thông qua xác minh vân tay.”

“ông ta ở phía sau cánh cửa hả?”

“Không nghe được gì.”

“Vậy chúng ta hãy ngồi ở chỗ này đợi ông ta đi.”

Phong Thần Nam thực sự đã có ý định này, nhưng thay vì ngồi xổm một cách công khai trong phòng khách, anh lại tìm đầu kia của lỗ thông hơi rồi lại leo lên.

Làm như vậy, giống như việc vòng qua thiết bị hồng ngoại trong lỗ thông gió.

Sự lanh trí của Phong Thần Nam lại làm cho Thời Ngọc Diệp cảm thán.

Có anh ở bên cạnh, mọi chuyện luôn có thể được giải quyết dễ dàng, cảm giác này thực sự càng ngày càng an tâm.

Hai vợ chồng kiên nhẫn, cuối cùng cũng ngồi xổm đợi Cơ Tưởng Thừa ở đó.

Cũng không biết qua bao lâu, chỉ thấy một trong những cánh cửa mở ra.

Cơ Tưởng Thừa và trợ lý cùng nhau bước vào phòng nghỉ.

Gương mặt ông ta có một chút nghiêm túc.

“Ông chủ, mọi người bên cạnh đều nói họ không biết Phong Thần Nam và Thời Ngọc Diệp ở đâu.”

“Nếu không hỏi được, chỉ cần dùng hình thức tra tấn để thú tội. Tôi không tin bọn họ thật sự không biết câu trả lời.”

“Vâng.”

Trợ lý dừng một chút, lại cảm thấy có sự kì lạ.

“Ông chủ, ông nói rằng hai vợ chồng bọn họ, có giống như vợ chồng họ Đường, đã chuồn ra khỏi căn cứ từ lâu rồi?”

“Không thể nào, cơ hội tốt như vậy, Phong Thần Nam sao có thể buông bỏ? Tôi dám khẳng định bọn họ nhất định còn ở trong căn cứ.

Cơ Tưởng Thừa dừng lại một chút, sau đó đưa ra quyết định.

“Nếu không thể tìm thấy ai, hãy đóng tất cả các lối đi, mở cống A ra.”

Trợ lý nghe thấy lời nói đó, anh ta giật nảy người.

“Cống A? Đó là một loại khí độc … Nếu nó được kích hoạt, các nhà nghiên cứu trong toàn bộ căn cứ thí nghiệm cũng sẽ bị trúng độc chết …”

Cơ Tưởng Thừa đôi mắt hơi nheo lại.

“Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.”

Đối với Cơ Tưởng Thừa mà nói thì tính mạng của nhân viên nghiên cứu khoa học ở trong phòng thí nghiệm này không hề quan trọng chút nào.

Nhà họ Phong và nhà họ Thời mới là địch nhân lớn nhất của ông ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.