Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài

Chương 258




Chương 258: Bị phán ngồi tù

Thời Ngọc Diệp nhìn máy tính, tâm trạng có chút nặng nề.

“Những việc cô ta làm đều do Cơ Tưởng Thừa âm thầm dẫn dắt đúng không?”

“Dù là vô tình hay cố ý thì cũng đã làm rồi, đây là sự thật khách quan” Phong Thần Nam không có chút thông cảm nào cho Tô Cẩm Tú: “Nếu đã có chứng cứ dâng tới tận cửa thì giao cho cảnh sát xử lý đi”

“Ngộ nhố cô ta bị ám sát ở trong tù thì sao?”

Cũng tốt, vậy thì cũng không khác gì cô ta bị phán tử hình. Nếu đã như vậy, càng khẳng định tội danh của cô ta đáng chết.

Suy nghĩ của Phong Thần Nam vô cùng kiên định.

Từ khi xác nhận Tô Cẩm Tú là người giết chết Vinh Sở Triết, còn liên tiếp có ý đô mưu sát Thời Ngọc Diệp, Phong Thần Nam đã coi cô ta như người chết rồi Nếu như tha cho cô ta, sợ là ngay cả bản thân mình anh cũng không thể tha thứ được.

Cuối cùng Thời Ngọc Diệp cũng đồng ý với quyết định của Phong Thần Nam, vì vậy họ lập tức giao chứng cứ cho cảnh sát Mấy ngày sau, cuối cùng ông Tô cũng được nộp tiền bảo lãnh ra ngoài.

Cho dù Tô Cẩm Tú có điên điên dại dại, nhưng vì có chứng cứ xác thực, cùng với sự chủ động tự thú của ông Tô, cảnh sát lập tức tiền hành tố cáo tội danh của Tô Cẩm Tú Trước khi khai thẩm, Tô Cẩm Tú có thể gặp mặt ông Tô một lần.

Thấy dáng vẻ giả ngây giả dại của con gái, ông ta vô cùng đau xót.

“Con gái, nghe lời ba, nói cho rõ ràng với thẩm phán, được không?”

Tô Cẩm Tú vẫn giữ dáng vẻ điên điên khùng khùng, tự lẩm bẩm một mình, lúc thì khóc, lúc thì cười.

“Ba biết là con không cam tâm… nhưng con không thể tiếp tục sai lâm nữa.”

“Ba biết vì sao con lại có dáng vẻ điên điên khùng khùng như bây giờ… con muốn ra ngoài để sống chết một trận với Thời Ngọc Diệp. Nhưng con có từng nghĩ tới cảm nhận của ba và mẹ không?”

Ông Tô tận tình khuyên bảo cô ta ‘Vừa nghe nhắc tới mẹ, Tô Cẩm Tú đang thấp giọng lẩm bẩm một mình đột nhiên lại yên lặng, Ông Tô thấy con gái đột nhiên bình tính trở lại, mới nắm chặt cơ hội tiếp tục nói.

“Ba mẹ không mong con phải hoàn hảo, ba mẹ chỉ mong con được sống khỏe mạnh, vui vẻ, càng hy vọng con có thể học được cách gánh vác tất cả những việc mình đã làm..”

“Cẩm Tú, đừng cố chấp không chịu tỉnh lại nữa, nghe lời ba, tự thú Ông Tô càng nói càng nức nở.

Đột nhiên, Tô Cẩm Tú đang yên lặng hồi lâu lại cất giọng khàn khàn nói “Có phải ba nói hết với cảnh sát rồi không?”

Miệng lưỡi vô cùng bình tĩnh, không hề giống với dáng vẻ điên cuồng ban nấy.

Ông Tô nghe vậy, ngừng khóc thút thít, do dự.

vài giây mới trả lời: “Đúng vậy, ba đã nói hết với cảnh sát rồi. Ba làm vậy vì muốn tốt cho con. Bọn họ nói, cho dù con có thể thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật thì người ở bên ngoài cũng sẽ lấy mạng con. Cẩm Tú, chỉ cần con thành tâm nhận tội, ba nhất định sẽ tìm cho con một luật sư tốt nhất biện hộ cho con, đẩy tội danh của con xuống mức thấp nhất, để con không phải chịu quá nhiều tội…”

“Hạ”

Tô Cẩm Tú bật cười thành tiếng “Người ba tốt của con, cuối cùng đến cả ba cũng phản bội con”

“Cẩm Tú “Nói cái gì mà muốn tốt cho con chứ? Ba có từng nghĩ tới cảm xúc của con không? Mấy chuyện ba hứa hẹn có bao giờ thực hiện không?

Nếu như ngày hôm đó ba giết chết Thời Ngọc Diệp, hai chúng ta bị phán tử hình thì con cũng cam tâm tình nguyện! Nhưng bây giờ thì sao? Bây giờ không có cơ hội nữa, con phải ngồi tù, còn người phụ nữ đó thì ở bên ngoài tự do tự tại!”

Tô Cẩm Tú xoay người, đôi mắt tràn đầy căm hận, giống như là bị ma quỷ ám vào, trông hung dữ khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Ông Tô há miệng thở giống, muốn tiếp tục giải thích nhưng nước mắt cứ không ngừng chảy.

ra Cô ta lại nói tiếp.

“Con biết là bây giờ thua rồi, thua thảm hại rồi, những chuyện này con đều biết.. những con không thể nào buông bỏ thù hận, đời này của Tô Cẩm Tú Con, người con hận nhất chính là Thời Ngọc Diệp!”

Khi một người bị thù hận che mù hai mắt, khi nhìn thế giới sẽ chủ tràn ngập màu sắc hận thù.

Ông Tô cuối cùng hoàn toàn hiểu ra.

Con gái ông ta đã thật sự bị ma quỷ nhập rồi, không thể quay trở lại như trước nữa Hiện giờ, ngay cả người ba này, Tô Cẩm Tú cũng căm hận không thôi.

“Ông đi đi, từ giờ trở đi tôi sẽ không có người ba như ông nữa”

Tô Cẩm Tú quay đầu đi, không hề nhìn ông Tô.

“Ông phải tới, từ giờ cho tới chết tôi cũng sẽ không tha thứ cho ông”

“Cẩm Tú.”

“Cú”

Ông Tô rất muốn cãi chày cãi cối với cô ta một trận, nhưng lại được thông báo đã hết giờ thăm hỏi, sau đó bị kéo mạnh mẽ ra ngoài.

Nhìn bóng dáng ba mình rời đi, đôi mắt Tô Cẩm Tú càng trở nên hung ác nham hiểm hơn.

Ngày khai thẩm.

Khi Phong Thần Nam và Thời Ngọc Diệp nhìn thấy Tô Cẩm Tú ở tòa án, đầu tóc cô ta rối tỉnh rối mù, không biết đã bao lâu không để ý tới cơ thể mình rồi.

Nữ minh tỉnh từ trước đến nay luôn ăn diện tươm tất, lúc này lại trở thành dáng vẻ như một bà điên, quả thật khiến người ta thốn thức.

Tô Cẩm Tú bị phán tù chung thân Khi có kết quả, dáng vẻ cô ta vô cùng suy sụp, như thể rơi từ trên trời rơi xuống, trong nháy mắt mất đi hy vọng sống.

Rời khỏi tòa án, phóng viên truyền thông đã đứng đầy bên ngoài Rắc rắc, tanh tách…

“Tô Cẩm Tú, nhìn về phía này đi! Xin hỏi cô có suy nghĩ thế nào đối với phán quyết của tòa án?”

“Xin hỏi khi giết người cô cảm thấy thế nào?

Bây giờ cô có hối hận không?”

“Tại sao thẩm phán không phán cô tội tử hình?”

“Cô có cảm thấy có lỗi với những fan hâm mộ từng yêu thích cô không?”

Những câu hỏi sắc bén liên tiếp được đặt ra, không ngừng vang lên bên tai Lời nói của những phóng viên này quả thật như đang xát muối vào miệng vết thương của cô 1a.

Nhưng đối với loại tội phạm giết người như Tô Cẩm Tú, họ căn bản không cảm thấy việc mình làm có gì sai Ông Tô vô cùng tức giận, cố gắng bảo vệ cô †a, không ngừng mắng mỏ mấy phóng viên truyền thông, Tô Cẩm Tú cuối cùng cũng nhịn không được mà sụp đố.

“Tránh ra! Các người đều tránh ra! Tô Cẩm Tú tôi tuyệt đối sẽ không tha cho các người! Tuyệt đối sẽ không!

Tanh tách, răng rắc.

“Tô Cẩm Tú tôi không làm sai! Tất cả đều do.

Thời Ngọc Diệp hại tôi! Cả đời này của tôi sẽ không tha thứ cho cô ta! Tất cả các người nghe cho rõ đây, Tô Cẩm Tú tôi nguyên rủa Thời Ngọc.

Diệp không được chết tử tết”

“Còn có đám các người, chết hết đi, đi chết hết đi!”

Tanh tách răng rắc…

Cuối cùng, cô ta bị lôi đi nhưng vẫn vừa nức nở vừa nói những lời sắc bén.

Phản ứng của cư dân mạng với kết quả này của Tô Cẩm Tú hoàn toàn vô cùng tức giận.

‘Giết người cũng đã giết giết mà còn không bị phán tử hình? Ông trời rốt cuộc còn có mắt không vậy?

“Còn có mặt mũi không vậy? Không ngờ còn nói là cô ta bị hại? Tự mình ra tay giết người, lẽ nào là người khác chủ động đưa dao cho cô ta ra tay sao?”

“Tô Cẩm Tú đi chết đi! Gửi di ảnh tới!

“Cút đi! Cặn bã xã hội, không có nhân tính! Cô mới là người không được chết tử tết”

Khắp nơi đều mắng chửi cô ta.

Lúc trước có lẽ còn có vài fan trung thành cố gắng bảo vệ cô ta, nhưng hiện giờ hoàn toàn không còn ai làm vậy nữa rồi Tài khoản Facebook của cô ta cũng đã bị khóa.

Tất cả câu lạc bộ fan hâm mộ đều đồng loạt giải tán.

Chị Văn dân dắt công ty tỏ thái độ, vạch rõ giới hạn giới hạn với Tô Cẩm Tú Toàn thế giới đều mảng chửi, phi nhổ Tô Cẩm Tú, người phụ nữ này, không bao giờ có cơ hội xoay người tìm đường sống nữa Chuyện của Tô Cẩm Tú tạm thời kết thúc, nhưng bên phía Cơ Tưởng Thừa vẫn không có tin tức gì Thời Ngọc Diệp vẫn luôn cảm thấy chuyện này tiến triển quá thật lợi, giống như là sóng yên biển lặng trước cơn bão vậy.

Như thể bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện.

Phong Thần Nam còn tưởng rằng Thời Ngọc Diệp lo lắng Tô Cẩm Tú sẽ vượt ngục ra báo thù.

“Đừng lo lắng nhiều quá, anh đã cho người theo dõi bên phía trại giam rồi. Tô Cẩm Tú không thể nào dễ dàng thoát ra đâu.”

“Em không phải lo bị cô ta báo thù, chỉ là cảm có lẽ Cơ Tưởng Thừa sắp có hành động mới “Ví dụ như?”

Thời Ngọc Diệp đang định lên tiếng thì đúng lúc này điện thoại di động vang lên, cắt đứt sự yên lặng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.