Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài

Chương 228




Chương 228: Người ra tay ở ngay gần đó

Tô Cẩm Tú tỉnh lại tinh thần thác loạn. Phải chăng Tô Cẩm Tú bị bệnh tâm thần. Thời Ngọc Diệp đánh Tô Cẩm Tú

Bóc trần giới giải trí: Sau khi Tô Cẩm Tú hôn mê tỉnh lại tinh thần thất thường! Có người chứng kiến tại hiện trường tiết lộ, Tô Cẩm Tú hôn

mê khoảng nửa tiếng, vừa tỉnh lại liền ra trước mặt mọi người chỉ chứng Thời Ngọc Diệp là hung phạm giết người, cảm xúc hoàn toàn mất khống chế, gào rống liên tục. Thời Ngọc Diệp đường trường cho Tô Cẩm Tú một tát, tuyên bố muốn kiện cô ta vụ bạn và phỉ báng.

Tô Cẩm Tú thật là một ả đàn bà chanh chua! Bây giờ có không ít người trên mạng khen ngợi, nói khí chất, trạng thái của cô ta đã quay lại như xưa. Tôi lại thấy dáng vẻ đanh đá điên rồ này mới là dáng vẻ vốn có của cô ta đi!”

Chẳng lẽ không có người nghi ngờ Thời Ngọc Diệp có vấn đề gì không à? Nếu cô ta không làm việc này thì sao có thể bị chỉ chứng trước mặt mọi người được?

Người anh em bên trên, nick của anh đã bay màu. Không thấy tinh thần Tô Cẩm Tú có vấn đề rồi à? Thế mà còn muốn dẫn dắt ngôn luận nói xấu Thời Ngọc Diệp, tôi ghét nhất loại u ác tính xã hội như anh

Tôi chỉ muốn xem còn ai dám khoác lác Tô Cẩm Tú là nữ thần nữa ha. ha ha!

“Bịa đặt sự thật, vu cáo hãm hại người khác phạt dưới ba năm tù có thời hạn, giam ngắn hạn hoặc là quản chế. @ Tô Cẩm Tú nhớ tìm luật sư tốt biện hộ cho nha!

Đây là trường hợp điển hình cho cái gọi là “không ăn được liền đạp đổ” đúng không? Tô Cẩm Tú, sao cô không chết đi?

Tuy rằng hoạt động biểu diễn quyên góp từ thiện thành công viên mãn, nhưng chỉ vì mọi trang nhất trên báo đều bị Tô Cẩm Tú chiêm mất, hotsearch cũng là Tô Cẩm Tú, cho nên rất nhiều người khó chịu, bất mãn, nhớ kỹ người này.

Chờ tới buổi biểu diễn kết thúc rồi, toàn mạng xã hội cũng đã sôi trào vì Tô Cẩm Tú.

Dân cư mạng đứng ở cao điểm của đạo đức không ngừng bình luận chia sẻ, làm facebook cũng tê liệt mấy lần.

Một tối này, Tô Cẩm Tú lại thể nghiệm cái gì gọi là tử vong trên mạng xã hội, thậm chí so lần đầu còn nghiêm trọng hơn nhiều.

Lượt follow tăng theo từng chục nghìn một. Bình luận chửi rủa và bài viết ầm ầm trồi lên không dứt.

Chị Văn vận dụng mọi quan hệ khống chế bình luận, lại vẫn không có tác dụng gì. .

Ba mẹ Tô chỉ ở nhà xem TV phát trực, bình thường ông bà cũng không lên mạng nên còn cho rằng hôm nay Tô Cẩm Tú biểu diễn rất tốt, hoàn toàn không dự đoán được cô ta tỉnh lại liền khiến bản thân rơi vào thế khó.

Mãi tới khi chị Văn gọi tới nói với hai người tối nay Tô Cẩm Tú tạm thời không về thì bọn họ mới nghe ra không thích hợp.

“Sao vậy? Không phải đêm nay Cẩm Tú lên sân khấu biểu diễn rất xuất sắc sao?”

“Chuyện đó… Cẩm Tú vừa gặp rắc rối, bây giờ chúng tôi phải bàn với luật sư do công ty bố trí cho nên giải quyết thế nào” .

Ba Tô nghe được cần dùng tới luật sư thì cau chặt mày.

“Cẩm Tú trêu phải ai ?”

“Phong Thần Nam và Thời Ngọc Diệp”

Hai cái tên quen thuộc từ đầu kia điện thoại rơi vào tai ba Tô, ông ta vô thức mềm nhũn cả chân, thiếu chút đứng không vững.

Chờ ông ta ổn định lại mới tức đỏ cả mặt, nghiến răng nói: “Sao lại là bọn họ nữa! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!” . Chị Văn ấp úng kể lại mọi chuyện, sau đó vội vàng cúp điện thoại.

Mẹ Tô thấy chồng tức giận thì đáy lòng thấp thỏm, bước tới trước quan tâm hỏi: “Chuyện gì vậy? Sao tối nay con gái không về?”

“Còn sao nữa? Đều do Phong Thần Nam và Thời Ngọc Diệp gây chuyện” “Cái gì? Sao lại là hai người bọn họ nữa?”.

“Hai người kia đúng là âm hồn không tán, dây dưa không thôi với con gái mình! Chúng ta tha bọn họ mấy lần, kết quả chỉ đổi lại bọn họ lần lượt thương tổn Cẩm Tú thêm nữa!”

Mẹ Tô vội cầm di động lên mạng, xem rõ ràng mọi chuyện xảy ra, mà càng xem mặt lại càng trắng bệch. Một hàng bình luận đều mắng chửi Cẩm Tú.

“Với tình huống bây giờ muốn tìm người tẩy trắng cho Cẩm Tú cũng khó”.

“Chắc chắn Phong Thần Nam đã cho người khống chế, bằng không sao hướng gió dư luận có thể quay ngoắt như vậy được?” Ba Tô tức run cả người. Mà mẹ Tô lại chỉ thấy mệt mỏi bất lực.

Lúc trước bà ta đã kiến thức được thủ đoạn của Phong Thần Nam và nhà họ Thời rồi.

Ngay cả phương pháp ứng đối bọn họ cũng không có, lúc này có thể vì con gái làm cái gì chứ?

Cứ tiếp tục như vậy, toàn bộ sự nghiệp và cuộc sống của con gái sẽ bị

hủy hoại rồi.

Bỗng, mẹ Tô như nhớ ra cái gì, ngước nhìn ba Tô: “Ông nó, dạo này mình có còn liên hệ với người nhà họ Phong bên kia không?”

“Đã đoạn tuyệt quan hệ rồi, tôi còn liên hệ người ta làm gì?”

“Nếu Phong Thần Nam cố ý muốn truy cứu chuyện này thì e là chúng ta không làm gì được, không bằng tìm nhà họ Phong giúp một chút?”

Đề nghị của mẹ Tô làm ba Tô rất không vui.

“Đã tuyệt giao rồi còn tìm người ta giúp đỡ à? Mặt tôi phải gác đi đâu? Huống chi lần này có phải toàn bộ đều là lỗi của con gái chúng ta đâu.”

“Lúc nào rồi mà ông còn lo mặt mũi? Vậy ông nói xem nào? Bây giờ làm thế nào mới được đây?”.

“Mời luật sư đi, lần này tôi không chỉ muốn thắng kiện, còn muốn kiện. ngược lại bọn họ”.

Ba Tô siết chặt nắm tay, ánh mắt sắc bén.

“Nếu luật pháp không làm gì được cậu ta vậy chúng ta lén trong tối! Tôi không tin đến mức này rồi tôi còn không làm gì được chúng nó. Phong Thần Nam, Thời Ngọc Diệp đúng không… được lắm. Tôi sẽ không bỏ qua cho bất cứ người nào bắt nạt con gái của tôi.”

Trên đường về khu biệt thự Hải Lâm, chuyện đầu tiên Phong Thần Nam làm khi lên xe là lấy hòm thuốc lấy ra, tiêu độc cho tay của Thời Ngọc Diệp.

Thấy anh cầm bông gòn, nghiêm túc tỉ mỉ lau cả kẽ móng tay cho cô thì Thời Ngọc Diệp chỉ cảm thấy buồn cười vô cùng. “Phong Thần Nam, em không bị thương, không cần tiêu độc nghiêm túc như thế.”

“Cô ta có độc, em còn chạm vào cô ta, anh sợ cô ta lây cho em”

“Cô ta có thể có độc gì chứ?”

“Độc tâm thần” Thời Ngọc Diệp bật cười.

“Vừa rồi cô ta nói em là hung thủ giết người! Anh cảm thấy sao?”

Động tác của Phong Thần Nam cũng không dừng lại, trầm giọng đáp: “Lời người tâm thần nói mà thôi, một chữ anh cũng không tin”

“Chẳng may cô ta nói thật thì sao, em tâm địa rắn rết, còn đẩy bạn tốt nhất của anh xuống vách núi chịu chết thì anh định làm gì?”

“Nếu vợ anh thật sự độc ác như thế thì anh đã chết không biết bao nhiêu lần rồi”

Lập trường của anh kiên định cực kỳ.

Chưa từng có bất cứ lời đồn đãi nào có thể khiến anh dao động, huống chi sự tín nhiệm anh dành cho Thời Ngọc Diệp đích là không thể phá vở.

Thời Ngọc Diệp lại bị Phong Thần Nam làm buồn cười. Cô chợt nhớ tới cái gì, thái độ lại nghiêm túc lên.

“Thật ra vừa rồi em vẫn luôn tự hỏi, có phải sau khi Cơ Tưởng Thừa lấy chip ký ức ra còn có thủ đoạn gì có thể khống chế tư tưởng của Tô Cẩm Tú từ xa không?”

Phong Thần Nam khựng tay lại, kinh ngạc ngước lên nhìn cô.

“Ý em là vừa rồi cô ta có vẻ khôi phục trí nhớ nhưng thực chất là bị người tẩy não từ xa à?”

“Em không xác định, còn phải hỏi Diễn Mạnh Tùng xem.”

“Vậy giờ đi tìm anh ấy luôn đi.”

“Không, hẹn anh ấy ra ngoài lại nói”.

Có vẻ Thời Ngọc Diệp cố kỵ cái gì, Phong Thần Nam cũng không hỏi nhiều, hẹn Diên Mạnh Tùng một mình về nhà gặp mặt.

Diễn Mạnh Tùng nghe hai vợ chồng họ miêu tả xong thì trở nên trầm ngâm, vẻ mặt nghiêm trọng.

“Nếu tình huống thật như hai người nói thì có thể ký ức của Tô Cẩm Tú bị bóp méo, cấy vào một phần ký ức giả, khiến cô ta tin là thật, cho nên mới dẫn tới tinh thần thất thường”

“Sau khi lấy chip ký ức ra, bọn họ còn có thể dùng thủ đoạn khác khống chế cô ta từ xa sao?”

“Không, lần này không phải khống chế từ xa”

Diện Mạnh Tùng ngẩng đầu nhìn Thời Ngọc Diệp và Phong Thần Nam, trong mắt hiện lên sự khiếp sợ chưa từng có.

“Người ra tay với cô ta lúc ấy chắc chắn ở rất gần.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.