Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài

Chương 166




Chương 166: Cô hại tôi thảm như vậy

Mạc Minh Anh chưa bao giờ tức giận với Lý Mạn Như như vậy. Ngay từ lúc mới bắt đầu, cô ta liền tìm mọi cách lấy lòng vị trưởng phòng thiết kế này, sau đó Lý Mạn Như vì muốn lợi dụng cô ta, cho nên không ngừng gọi chị xưng em thân thiết với cô ta, kết quả đến bây giờ lại nhận lấy kết cục như thế này… Hiện tại cô ta vô cùng hối hận.

Nếu như biết bản thân nhất định phải hối hận như vậy thì lúc trước cô ta cũng sẽ giống như Phó Uyển Hận đặt lựa chọn lên một đại nhân vật như Thời Ngọc Diệp!

Đáng tiếc, tất cả đều đã quá muộn.

Mạc Minh Anh cúi đầu nhìn xuống nửa thân thể tàn phế của mình, đau khổ đến nỗi không kìm được nước mắt.

“Lý Mạn Như, tôi đúng là đã bị cô hại cho thê thảm. Nếu lúc trước tôi chọn ở lại với Thời Ngọc Diệp ngay từ đầu, hiện tại cũng đã ở sau hậu trường của cuộc thi chờ để lên sân khấu.” Mạc Minh Anh nghẹn ngào nói.

“Những gì tôi phải hy sinh, tất cả đều là vì những ham muốn cá nhân không cam lòng của cô. Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà hiện tại cô có thể đứng ở hiện trường trận đấu, còn tôi chỉ có thể ngồi trên xe lăn xem TV!”

Cuộc điện thoại này khiến cảm xúc của cô ta càng ngày càng kích động.

Đã sớm nên hiểu rõ, Thời Ngọc Diệp không phải nhân vật mà bọn họ có thể hãm hại được.

Vì sao lại cố ý không nghe những lời khuyên? Vì sao lúc đó lại càng cố chấp muốn tin vào những lời ngon ngọt của Lý Mạn Như?

Mà Lý Mạn Như này, người luôn chơi xỏ những người xung quanh, bây giờ vẫn còn ý đồ lợi dụng những người khác để báo thù chính mình lại vẫn có thể ung dung đến như vậy!

Đến tột cùng là do bản thân ngốc hay từ trước đến giờ cô ta vẫn luôn xem mọi người là một lũ ngốc?

Đối mặt với những lời chỉ trích của Mạc Minh Anh, Lý Mạn Như nửa phần áy náy cũng không có, thậm chí ngay cả cảm giác mất mặt hay xấu hổ cũng hoàn toàn biến mất.

Dù cô ta có thua cuộc khó coi như thế nào thì bên dưới không phải vẫn còn một Mạc Minh Anh sao?

“Cô đừng đem chính thất bại của bản thân mình đều đổ hết lên đầu tôi, là do kỹ năng của bản thân mình không bằng người khác, lúc trước không phải cô rất ghét Thời Ngọc Diệp nên mới đồng ý hợp tác với tôi đấy. sao. Sớm biết cô sẽ trở thành kẻ thảm bại không thể đứng dậy nổi như vậy, tôi cũng sẽ không ngỏ lời hợp tác với cô” .

Lý Mạn Như không ngần ngại mà chỉ trích ngược lại cô ta, còn không ngừng chém từng nhát về phía Mạc Minh Anh. “Còn bản vẽ thiết kế dự thi của cô, thực lực cũng ở mức trung bình, ai nhìn cũng không cảm thấy hứng thú, nếu như không có tội âm thầm đứng đằng sau tác động, có thể cũng chẳng có lấy một người ấn tượng với tác phẩm của cô. Cô còn phải cảm kích tôi vì đã giúp cô nổi tiếng được một chút!”

Người ở đầu bên kia điện thoại bỗng dưng trầm mặc một lát, bỗng nhiên ý thức được điều gì, nhanh chóng hô lên: “Là cô! Chuyện bản thiết kế của tôi bị đánh cắp khi đó, cư nhiên là cô âm thầm động thủ?”

“Ha, tôi nói là tôi khi nào? Nếu không phải do cô bất cẩn, thì làm sao nó có thể rơi vào trong tay của người khác, bây giờ cô lại còn đổ lỗi cho người khác được nữa?”.

“Là cô, nhất định là cô! Hóa ra toàn bộ mọi chuyện là cô lợi dụng tôi, đem tôi biến thành một quân cờ trong tay cô!”

“Cô nghĩ như thế nào thì tùy cố. Dù sao chuyện này cũng đã xảy ra, hơn nữa cho dù lúc ấy cô không bị hủy bỏ tư cách dự thi cũng không thể

giống như tôi có thể tiến vào trận chung kết. Đừng nghĩ mình giỏi giang , hơn người khác, năng lực thiết kế của cô cũng giống như bản thân của cô, vừa xấu vừa keo kiệt” . “Lý Mạn Như, cô thật quá đáng!!”

Lý Mạn Như biết sự việc đã đến nước này, không cần phải… Giả vời nữa, nhìn thời gian có lẽ thí sinh dự thi cũng đã lên sân khấu, cũng không muốn cùng cô ta giằng co,

“Vậy đó, sau này đừng liên lạc với tôi, tôi không muốn người khác biết tôi có một người bạn có chỉ số thông minh thấp như vậy”.

Nói xong Lý Mạn Như cúp điện thoại, đi tới phòng chuẩn bị thí sinh. Bên kia điện thoại, Mạc Minh Anh hoàn toàn suy sụp.

Cô ta luôn cho rằng sự việc là do Thời Ngọc Diệp hạ thủ mình, cũng bởi vậy mà vẫn luôn ghi hận trong lòng, nhưng kết quả lại không ngờ tới, chính mình lại bị Lý Mạn Như hãm hại sau lưng!

Hiện tại Mạc Minh Anh chính là vạn phần hối hận.

Ngày đó cô ta không nên tin những lời mà Lý Mạn Như nói, để cho đối phương có cơ hội lợi dụng mình. Từ đầu đến cuối, cô ta hoàn toàn chỉ là một kẻ ngốc!

Nghĩ đến đây, Mạc Minh Anh nhìn về phía đôi chân đã hoàn toàn mất đi cảm giác của mình, ngửa cổ hét lên: “Aaaaaa…”

“Lý Mạn Như, sau này tôi với cô không đội trời chung, đời này tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô!”

Hiện trường trận đấu.

Sau khi giới thiệu giám khảo, chương trình đã chuẩn bị không ít những tiết mục biểu diễn, mời một số ban nhạc cùng đoàn múa, chủ yếu là để giảm bớt không khí cho khán giả, các thí sinh ở hậu trường cũng có thời gian chuẩn bị trước khi xuất hiện trên sân khấu.

Trên hàng ghế ban giám khảo, trong đó có ba vị giám khảo, từ vòng bán kết lần trước nhìn thấy Thời Ngọc Diệp có một phòng nghỉ độc lập, còn có chút phản cảm,

Vốn dĩ mọi người chỉ nghĩ thôi, chịu đựng được thì cứ chịu đựng đi, chờ sau khi trận đấu này kết thúc, sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa.

Tuy nhiên, thứ tự và sự khác biệt trong các lần xuất hiện trên sân khấu, lại làm cho bọn họ có chút không kịp thích ứng.

“Cũng là giám khảo, nhưng sao lại giống như buổi biểu diễn của một mình cô ta vậy chứ?”

“Tuy rằng phương thức lên sân khấu của tất cả mọi người giống nhau, nhưng chúng ta lên sân khấu cũng chưa từng được như vậy đến khi cô ấy. xuất hiện mọi thứ trở nên náo nhiệt hẳn lên” . “Những khán giả ở hiện trường đều được hội nghị mời làm người trì hoãn, đúng không?”

“Tôi không thích tạo ra những mánh lới quảng cáo như thế này, sử dụng chúng ta làm phông nền như vậy”. Vài giám khảo đang khe khẽ bày tỏ những bất mãn trong lòng mình, xui xẻo lại bị Tiêu Xiển bên cạnh nghe thấy.

Cho tới nay anh ta luôn có ý kiến với Thời Ngọc Diệp, mấy vị giám khảo vừa mới lên sân khấu lại nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng anh ta không khỏi tràn đầy khinh thường.

Sau khi nghe thấy những lời bất mãn của những vị giám khảo khác, Tiêu Xiển liền khéo khăn quàng cổ màu tím trên cổ mình, để lộ bộ dáng hèn mọn, cùng gia nhập đề tài thảo luận của bọn họ: “Mọi người cũng biết đấy, người Châu Á rất thích tạo những mánh lới quảng cáo, khiến cho chính mình thoạt nhìn trông rất lợi hại. Nhưng với cuộc thi thiết kế vàng lần này tôi vô cùng thất vọng, về sau sẽ không bao giờ… Làm giám khảo của cuộc thi này nữa.”

Những người khác gật đầu, cũng tỏ vẻ tán thành.

Do thân phận và sĩ diện, bọn họ không dám phản ứng rõ ràng như vậy. hơn nữa cũng không muốn vì chuyện này mà làm tổn thương hòa khí giữa hai bên.

Nhưng bây giờ đã khác.

Khi họ nhìn thấy Thời Ngọc Diệp ở hiện trường có được sự ủng hộ của nhiều người như vậy, trong tiềm thức sinh ra những cảm xúc không vui, vì thể mới quyết định đứng về phe đối lập với cô.

Hành động nhỏ này cũng không bị những vị giám khảo khác nghe thấy.

Mọi người đều chú ý đến màn trình diễn trên sân khấu.

Cho đến khi kết thúc phần trình diễn ca hát, người dẫn chương trình cuối cùng cũng tuyên bố chính thức bắt đầu vòng chung kết, cho phép hai mươi thí sinh xuất hiện trên sân khấu cùng với các người mẫu.

“Xin mời hai mươi thí sinh của chúng ta bước lên sân khấu” Bốn phía hiện trường không ngừng nổi lên những tràng vỗ tay.

Phó Uyển Hân đứng thứ mười một, trong khi Lý Mạn Như đứng thứ mười lăm.

Khi mọi người nhìn thấy người mẫu của thí sinh số 11 là Thời Ngôn Mặc, người xem trong toàn hội trường đều nhất thời kinh ngạc.

“Là thật sao? Đó là ảnh đế Hollywood đó hả?”

“Mấy ngày trước có tin anh ấy sẽ tới thành phố Hải Phòng, chẳng lẽ đặc biệt đến vì trận đấu lần này sao?”

“Tại sao không có thông báo chính thức? Tôi hoàn toàn không nhận được bất kỳ tin tức nào về sự tham gia của anh ấy

Mọi người đều cảm thấy đặc biệt ngạc nhiên.

Chưa kể khán giả, ngay cả nhân viên phụ trách quảng bá của ban tổ chức cũng kinh ngạc không thôi, sau khi phục hồi tinh thần, liền cho người đăng tải những bức ảnh do các nhiếp ảnh gia chụp tại chỗ lên.

mạng. Ngay sau đó, dù là trong phòng phát sóng trực tiếp hay trên trang web của nhà sản xuất, tất cả đều đồng loạt nóng lên.

“Đẹp trai quá! Tôi ngàn lần cũng không nghĩ tới, chỉ xem ngẫu nhiên xem trực tiếp lại có thể nhìn thấy siêu cấp ngôi sao! Vô cùng vui mừng quả thật quá ngạc nhiên!”

“Người tổ chức cuộc thi thiết kế vàng quả thật là lợi hại!”

“Một buổi tối còn có nhiều kinh ngạc như vậy, tôi rất thích cuộc thi lần. này!”

“Đây là trận đấu thú vị nhất tôi từng xem!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.