Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài

Chương 163




Chương 163: Tôi đến đây để gặp bà xã của tôi

Sau khi giải thích cho Tô Cẩm Tú nghe về những câu chuyện truyền kỳ liên quan tới nhà thiết kế Wy, chị Văn lại động viên Tổ Cẩm Tú cố lên: “Cẩm Tú à, đợi lát nữa em nhất định phải nắm chắc cơ hội này cho tốt, chị đã cố ý mất công sức để tìm cho em vị trí gần hàng ghế của ban giám khảo nhất luôn đấy. Nhiệm vụ duy nhất của em trong tối hôm nay là kết bạn với Wy, không quan tâm đến bất cứ điều gì khác. Chỉ cần chúng ta có thể làm bạn tốt với cô ấy, chúng ta sẽ không phải lo lắng về tiền đồ trong tương lai nữa”

Tô Cẩm Tú gật đầu, khóe miệng nở nụ cười tràn ngập tự tin. “Chị cứ yên tâm đi, em đã từng làm quen với rất nhiều người có tên tuổi lớn trong ngành giải trí, chưa bao giờ gặp phải trường hợp nào thất bai hết. Lần này chỉ cần kết bạn với một nhà thiết kế mà thôi, em nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ”.

Lúc này chị Văn mới cảm thấy yên lòng. Còn mười lăm phút trước khi trận đấu bắt đầu.

Ngay khi các khách quý đã ngồi xuống vị trí của mình, một nhân vật khiến mọi người vô cùng bất ngờ đột nhiên xuất hiện trên thảm đỏ.

“A, không phải đây là tổng giám đốc của tập đoàn Phong thị sao?”

“Sao tổng giám đốc Phong lại xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ là bởi vì thấy Tô Cẩm Tú nên mới tới sao?”

“Không phải đâu, tôi nhớ phía dưới tập đoàn Phong thì cũng có một xí. nghiệp nhãn hiệu thời trang, hình như còn từng hợp tác với Bảo Thắng nữa mà. Chẳng lẽ là đến để ủng hộ cho người nào đó trong công ty lọt vào trận chung kết?”

Lúc Phong Thần Nam bước trên thảm đỏ cùng Đằng Dạ Hiên, các phóng viên vội vàng chạy tới gần, liên tiếp đặt ra câu hỏi.

“Tổng giám đốc Phong, vì sao hôm nay anh lại xuất hiện ở đây? Anh cũng là khách quý được bên tổ chức sự kiện mời tới sao?”

“Vừa rồi Tô Cẩm Tú cũng tới đây, xin hỏi ngài đến đây là vì cô ta sao?”

Phong Thần Nam vốn dĩ không có ý định trả lời phỏng vấn, bỗng dưng nghe thấy câu hỏi này của đối phương, lập tức nhíu mày. Anh dừng bước chân, xoay người đáp lại câu hỏi của vị phóng viên vừa phát biểu kia.

“Nếu anh tiếp tục nói lung tung khiến bà xã của tôi nổi cơn ghen, ngày mai công ty của anh sẽ phá sản.”

Giọng điệu tràn ngập ý tứ uy hiếp vang lên, khiến toàn bộ các phóng viên sợ hãi đến mức sững sờ đứng nguyên tại chỗ. Phong Thần Nam lại lạnh lùng nói thêm một câu “Tôi đến đây để gặp bà xã của tôi”, sau đó mới quay người rời đi.

Toàn bộ phóng viên không dám lên tiếng.

Các phóng viên được công ty phái tới đây đều là những người có kinh nghiệm, mọi người đều biết tác phong hành động của Phong Thần Nam mạnh mẽ vang dội như thế nào. Ai cũng biết nếu anh nói được thì anh nhất định sẽ làm được, cho nên tất cả mọi người đều rất sợ bản thân nói sại chọc giận Phong Thần Nam, dẫn đến việc hôm sau công ty của mình sẽ không còn nữa. . Phong Thần Nam không biết khung bình luận trên kênh phát sóng trực tiếp đã trở nên điên cuồng như thế nào.

“Xin chào quý khách, tổng giám đốc bá đạo mà ngài vừa đặt đã được đưa đến, hãy chú ý kiểm tra và nhận hàng”

“A a a ngầu quá đi mất! Tổng giám đốc Phong không hổ là người chồng quốc dân, dáng vẻ uy hiếp phóng viên thật sự quá đẹp trai!”

“Câu trước mang ý tứ uy hiếp tàn nhẫn cỡ nào, vậy mà câu tiếp theo lại đề cập tới bà xã, cả khuôn mặt đều hiện rõ sự dịu dàng. Hu hu hu, tôi cũng muốn có một người chồng như này”. “Híc, bát thức ăn cho chó này ngon quá, tôi ăn no rồi ha ha ha!

Phong Thần Nam và Đằng Da Hiên không phải là khách quý do phía tổ chức sự kiện mời đến nhưng trên tay lại có thư mời dành cho khách VIP, bởi vậy bọn họ được sắp xếp ngồi gần hàng ghế của khách quý.

Chưa ngồi được bao lâu, Tô Cẩm Tú ngồi ở vị trí cách bọn họ không xa đã nhìn thấy Phong Thần Nam, khuôn mặt đột nhiên trở nên cứng đờ.

“Chị Văn, tại sao chị không nói trước với em là anh Thần Nam cũng tới?”

“Sao có thể thế được? Phong Thần Nam hoàn toàn không có tên trong danh sách khách mời.”

Chị Văn vừa kinh ngạc vừa quay đầu nhìn theo hướng ánh mắt của Tô Cẩm Tú, quả nhiên trông thấy Phong Thần Nam.

Anh mặc một bộ vest được thiết kế riêng, dáng người cao ráo, thân hình thon dài khiến anh ngồi ở trong một đám người cũng vẫn nổi bật như cũ, giống như hạc giữa bầy gà.

Tô Cẩm Tú không thể nhớ rõ đã bao lâu rồi cô ta không được gặp người đàn ông luôn xuất hiện trong trái tim mình này.

Kể từ khi bị Phong Thần Nam phủ định mối quan hệ của hai người ở trên internet, cô ta không dám xuất hiện trước mặt Phong Thần Nam. Sau đó Lệnh Hồ Hải còn ra lệnh cấm cho cô ta, khiến cô ta càng sợ hơn. Một mặt là sợ bị nhục nhã trước mặt mọi người, một mặt khác là sợ Lệnh Hồ Hải tức giận rồi dùng mấy thủ đoạn không tốt với cô ta.

Mặc dù kể từ lúc đó không còn xuất hiện ở trước mặt Phong Thần Nam nữa, nhưng từ đầu đến cuối trong lòng cô ta vẫn cảm thấy không cam lòng.

Người ta thường nói những thứ không thể có được luôn là tốt nhất.

ở trong lòng của Tô Cẩm Tú, Phong Thần Nam luôn là người đàn ông hoàn mỹ duy nhất mà cô ta muốn có trong đời này. Cho dù phải chờ đợi bao lâu, cho dù phải tiêu tốn bao nhiêu thời gian, cô ta sẽ không bao giờ từ bỏ.

Có lẽ là bị ánh mắt nóng bỏng của cô ta nhìn chằm chằm quá lâu, Phong Thần Nam không muốn để ý nhưng cảm giác khó chịu lại bắt anh phải chú ý tới nó. Anh quay đầu nhìn về phía khiến anh không thoải mái kia, lập tức đối diện với ánh mắt dịu dàng như nước của Tô Cẩm Tú. Anh nhíu mày, thu hồi tầm mắt.

“Vì sao Tô Cẩm Tú cũng ở nơi này?”

Đằng Dạ Hiên nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Tô Cẩm Tú, sau đó giải thích: “Cô ta là khách quý đặc biệt do nhà tài trợ tạm thời mời đến, nghe nói là muốn tăng thêm độ chú ý cho cuộc thi”

Nói xong, anh ta còn lấy điện thoại di động ra cho Phong Thần Nam xem hot search, nhưng Phong Thần Nam lại không có chút hứng thú nào. “Đừng để cô ta có cơ hội làm mấy trò khôn vặt, tôi sợ cô ta sẽ hãm. hại Ngọc Diệp”

“Đã biết”

Đằng Dạ Hiện gật đầu, sau đó nói: “Nói mới nhớ, tổng giám đốc Phong, vừa rồi tôi xem tẩm áp phích ở bên ngoài, hình như không nhìn thấy ảnh chụp và tên của cô Thời.”

“Sao có thể vậy được?”. “Có thể là do tôi bị hoa mắt”

Đằng Dạ Hiên không chắc chắn lắm. Vừa rồi anh ta không nhìn kỹ mà chỉ đảo mắt liếc thoáng qua thôi, nhưng rõ ràng là không thấy ảnh chụp và tên của Thời Ngọc Diệp được viết trong mục giám khảo trên tấm áp phích. Ngay cả người chưa bao giờ lộ mặt như Wy cũng được đề tên ở vị trí trung tâm trên tấm áp phích, tại sao Thời Ngọc Diệp là giám khảo mà lại không được viết tên trên trang bìa?

Có lẽ thật sự là do anh ta đã nhìn nhầm.

Phong Thần Nam cũng cảm thấy cái tên trợ lý hấp tấp của mình này bị hoa mắt, thế nên anh không nghĩ nhiều nữa, đặt tầm mắt lên trên sân khấu.

Còn hai phút trước khi mở màn cuộc thi.

Mặc dù Thời Ngọc Diệp không phải là thí sinh, nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy rất hồi hộp.

Dù sao bà xã của anh có thể được mời làm giám khảo cho cuộc thi thiết kế cũng đã nói lên một điều rằng cô không phải là người có năng lực tầm thường. Nó đem đến cho anh cảm giác cuối cùng thì người phụ nữ của anh cũng không thể che giấu hào quang của mình.

Ngay khi Phong Thần Nam ngóng trông thời gian trôi nhanh tới thời khắc mở màn, chỗ trống bên cạnh anh đột nhiên bị một người nào đó chiếm giữ.

Anh quay đầu, nhìn thấy người vừa ngồi xuống, trên mặt thoáng hiện lên vẻ ngạc nhiên.

“Cậu tới đây làm gì?”

“Cậu có thể đến xem bà xã của cậu, chẳng lẽ tôi không thể đến xem bạn gái của tôi sao?”

Phong Thần Nam suýt chút nữa quên mất việc Mẫn Tuyết Nguyệt là người chịu trách nhiệm chính trong cuộc thi giải vàng lần này, thật ra tất cả thư mời dành cho khách VIP đều được gửi ra ngoài từ ban giám khảo.

Anh có được thư mời, đương nhiên Vinh Sở Lâm cũng có thể tìm cách để lấy thư mời, bởi vậy việc hai người bọn họ ngồi chung một chỗ hoàn toàn không phải ngẫu nhiên.

“Nhanh như vậy đã theo đuổi người ta thành công rồi sao?”

Sắc mặt của Vinh Sở Lâm trầm xuống ngay sau khi nghe thấy Phong Thần Nam đề cập tới vấn đề này, dường như anh đã hỏi một chuyện không nên hỏi.

“Tôi vẫn đang tìm cơ hội”

“Cố lên”

Phong Thần Nam hững hờ cho anh ta một câu cổ vũ, thấy thời gian sắp đến lúc mở màn, lập tức thu hồi ánh mắt, chuyên chú nhìn lên sân khẩu. Đúng lúc này, tên bạn chết tiệt ở bên cạnh lại làm anh mất tập trung.

“Cậu nói cho tôi biết một chuyện trước đã.”

“Chuyện gì? Nói mau”. “Cậu có biện pháp nào để làm cho phụ nữ mang sáu bào thai không?”

“… Câu hỏi cái này làm gì?”

“Lần trước cậu nói nếu như muốn theo đuổi thành công một người phụ nữ, trước tiên cần phải khiến cô ấy mang sáu bào thai”

Nhìn dáng vẻ đường đường chính chính của Vinh Sở Lâm, Phong Thần Nam nhịn không được thấp giọng cười vài tiếng, Đằng Dạ Hiên cũng xoay người vụng trộm che miệng cười.

Vinh Sở Lâm cảm nhận được rõ ràng mình đang bị giễu cợt, trong lòng mất kiên nhẫn.

“Nói chuyện tử tế đi, mau trả lời câu hỏi của tôi”

Phong Thần Nam ngừng cười, nghiêm trang đối diện với hai mắt có chút tức giận của Vinh Sở Lâm, sau đó nói: “Người anh em, sức sinh sản này thuộc về thiên phú, là bẩm sinh đó. Xin lỗi, tôi không thể dạy cậu cái này được.”

Hối hận. Biết thế không nên hỏi về vấn đề này.

Nếu không phải bởi vì anh ta không có nhiều bạn bè, anh ta còn lâu mới tìm loại người chuyên đi hãm hại anh em như Phong Thần Nam!

Ngay khi Vinh Sở Lâm hờn dỗi không thèm nói thêm gì nữa, cuối cùng cuộc thi cũng bắt đầu.

“Thưa các vị khách mời, các khán giả thân mến, vòng chung kết cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng năm 2020 xin được chính thức bắt đầu. Mọi người hãy cùng tặng một tràng pháo tay hoan nghênh mười lăm vị giám khảo lên sân khấu nào!” Giọng nói lớn của người dẫn chương trình vang dội cả hội trường, tâm trạng của mọi người cũng bị kéo theo, kích động vỗ tay..

Các thợ quay phim cũng nhanh chóng nâng cao sự tập trung của mình. “Wy sắp xuất hiện rồi! Nhanh lên, màu chuẩn bị máy quay phim!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.