Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài

Chương 156




Chương 156: Kế hoạch thay đổi tình trạng bị người người chửi mắng của Tô Cẩm Tú

“Cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng sao? Cái tên này nghe có vẻ quen quen”

Nhìn thấy Tô Cẩm Tú trong lúc nhất thời nghĩ mãi không ra, chị Văn lập tức trả lời.

“Đó là một cuộc thi thiết kế thời trang”

“Ý của chị là bảo em tham gia vào giới thời trang sao?”

“Không sai. Với hoàn cảnh gia đình cùng với ngoại hình của em, cũng như sự nhạy cảm của em với thời trang, chị cảm thấy đây là một cơ hội tốt. Bên trong giới giải trí cũng có không ít nghệ sĩ đi theo con đường này. Ban đầu bọn họ chỉ là những ngôi sao bình thường, sau khi tham gia vào giới thời trang một chuyển rồi trở về đều trở nên nổi tiếng, kiếm được một đống tiền.”

Lời nói của chị Văn nghe rất có lý.

Quả thật ở bên trong giới giải trí có một số nghệ sĩ đã lựa chọn tham gia vào giới thời trang như một cơ hội để có thể thay đổi hoàn cảnh, hầu hết đều trở nên nổi tiếng hơn rất nhiều. Đầu tiên là tham dự các tuần lễ thời trang khác nhau để thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó xuất hiện trên trang bìa của các tạp chí thời trang khác nhau, tiếp theo dựa vào khí chất cùng với ngoại hình để tạo nên danh tiếng ra ngoài quốc tế, sau khi trở về đương nhiên sẽ trở nên nổi tiếng.

Tô Cẩm Tủ gật đầu: “Em cảm thấy biện pháp này tốt hơn việc tìm người viết hộ bài hát mới, đáng lẽ chị nên nói ra biện pháp này sớm hơn.”

“Hôm nay chị mới nhận được tin tức. À, đúng rồi, em đã nghe nói qua về nhà thiết kế Wy chưa?”

“Cái tên này nghe rất quen tai, có chuyện gì sao?”

“Cô ấy là nhà thiết kế cực kỳ nổi tiếng trong hai năm gần đây, lần này cô ấy còn đảm nhiệm vai trò giám khảo của cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng. Chị đang nghĩ nên tìm một vài phương pháp giúp kết bạn cùng với cô ấy”

“Tại sao em phải kết bạn cùng với một nhà thiết kế?”

Thấy Tô Cẩm Tú trong lúc nhất thời nghe không hiểu, chị Văn chỉ cảm thấy bó tay với sự chậm hiểu của nghệ sĩ nhà mình.

“Em ngốc thật đấy! Trở thành bạn bè với nhà thiết kế có thể trợ giúp em có chỗ đứng trong giới thời trang nhanh hơn! Em phải biết rằng các thiết kế của Wy đều là hàng hiếm, nhiều người cầu còn không được kia kìa. Nếu như em có thể đạt được một cơ hội, nói không chừng em sẽ trở nên nổi tiếng ở nước Pháp đấy. Tới lúc đó, chắc chắn tất cả các hãng tạp chí đều sẽ tranh nhau mời em chụp trang bìa cho họ.”

Sau khi nghe xong lời giải thích của người đại diện, Tô Cẩm Tủ mới chợt hiểu ra lợi ích của việc kết bạn với Wy.

Cô ta có thể tưởng tượng ra khung cảnh khi danh tiếng của mình trở nên nổi tiếng khắp thế giới, tất cả mọi người đều phải quỳ dưới váy của cô ta. Đến lúc đó, không chỉ những người đang mắng chửi cô ta trên internet đều sẽ trở nên điên cuồng vì cô ta, mà ngay cả Thời Ngọc Diệp cũng chỉ có thể ngước nhìn cô ta.

Chỉ cần có danh vọng và tiền tài, nhất định Phong Thần Nam sẽ trở lại bên cạnh cô ta.

Nghĩ đến việc tất cả những chuyện này có khả năng cao sẽ xảy ra, Tô Cẩm Tú nhếch khóe miệng lên tạo thành một nụ cười đắc thắng.

“Chị Văn, chuyện lần này xin kính nhờ chị rồi”

Trước khi diễn ra cuộc thi giải thưởng thiết kế vàng, Thời Ngọc Diệp đã sắp xếp thời gian để ký hợp đồng với Quý Cẩm Tú.

Trước đây cô đã bán bài hát mấy lần cho Quý Cẩm Tú. Tuy nhiên khi ấy cô vẫn đang ở nước Pháp, cho nên cô đã sử dụng quy trình trực tuyến bằng cách in hợp đồng rồi ký tên, sau đó gửi hợp đồng đó đến công ty giải trí nơi Quý Cẩm Tú đang làm việc.

Bởi vậy, đây có thể coi là lần đầu tiên Quý Cẩm Tú gặp Thời Ngọc Diệp.

Đừng nói đến bản thân cô ta, ngay cả cô gái tên Eileen của bộ phận pháp chế mà cô ta dẫn theo cũng căng thẳng đến mức tim đập thình thịch.

“Giám đốc Quý, cô cảm thấy “Nụ cười ngây ngô” là người như thế nào? Mỗi lần tôi nghe những bài hát của cô ấy, tôi đều nghĩ rằng chủ nhân của giọng hát trời ban này chắc chắn sẽ là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp.”

Quý Cẩm Tú nuốt nước bọt, giả vờ bình tĩnh nói: “Thế nên nói những người không có kinh nghiệm đúng là tấm chiếu mới, mỗi cái việc cỏn con này mà cũng căng thẳng.”

“Chẳng phải giám đốc Quý cũng là fan hâm mộ của cô ấy sao? Không ngờ hai chúng ta lại là những người đầu tiên trong lịch sử được tận mắt nhìn thấy diện mạo thật của nữ thần “Nụ cười ngây ngô”, tôi căng thẳng muốn chết mất!”

“Dù gì thì tôi cũng là người đã từng gặp rất nhiều ngôi sao lớn, sao có thể khẩn trương chứ?”

“Vậy tại sao tay cô lại run như vậy?”

“… Được rồi, đúng là tôi có chút mong đợi được gặp cô ấy”

Vừa nói xong, điện thoại di động của Quý Cẩm Tú vang lên một tiếng, là tin nhắn thông báo đã tới nơi của Thời Ngọc Diệp.

“Cô ấy đến rồi.”

Cô gái Eileen nghe được lời này, vội vàng ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía: “Chỗ nào?”

“Cô ấy nói cô ấy đang ở cách nhà hàng vài bước chân”

Vừa mới dứt lời, hai người nhìn thấy cửa nhà hàng bị một người đẩy ra. Đập vào mi mắt bọn họ là một người đàn ông mặc bộ tây trang màu đen, có khuôn mặt trông rất hung hãn cùng với thân hình vạm võ.

Quý Cẩm Tú và Eileen giật nảy mình.

Sao “Nụ cười ngây ngô” lại có thể là một người đàn ông chứ?

Không có đạo lý!

Một giây sau, hai người thấy người đàn ông cao lớn kia xoay người, một bóng hình xinh đẹp ngay lập tức xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.

“Cố chủ, hẳn là ở nơi đó”

“Ừm”.

Quý Cẩm Tú và Eileen nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang đi về phía họ. Người phụ này có dáng người tinh tế thon thả, trông vừa thanh thuần vừa ngọt ngào với mái tóc dài xoăn nhẹ cùng đôi mắt sáng như sao.

Trong lúc nhất thời, bọn họ cảm thấy trái tim mình gần như ngừng đập.

Đúng là một người phụ nữ xinh đẹp.

Vẻ ngoài này cùng với khí chất này, cho dù đặt vào trong giới giải trí cũng thuộc cấp bậc đỉnh cao, vừa xuất hiện đã có thể trở thành tâm điểm của sự chú ý.

Thời Ngọc Diệp đi đến trước mặt hai người, chủ động mỉm cười, nói: “Cô là Quý Cẩm Tú đúng không?”

Quý Cẩm Tủ lấy lại tinh thần, vội vàng kéo Eileen đứng dậy, bắt tay với cô: “Xin chào, xin chào. Tôi là Quý Cẩm Tú, vị này là Eileen, đồng nghiệp ở bên bộ phận pháp chế”

Thời Ngọc Diệp cũng bắt tay với Eileen. Lúc này Quý Cẩm Tú mới cảm thấy tò mò, chuyển sự chú ý sang Vân Mặc Tích đứng ở sau lưng cô.

“Xin hỏi vị này là ai vậy?”

“Vệ sĩ của tôi.”

“Rất vui được gặp”.

Quý Cẩm Tú vừa ngồi xuống ghế vừa âm thầm sợ hãi thán phục. Từ khí chất của cô, chắc hẳn cô là con gái của một gia đình giàu có đúng không?

Đầu năm nay những kẻ có tiền đều không cho người khác sống, rõ ràng đã có tiền tài và nhan sắc rồi nhưng vẫn muốn kiếm tiền dựa vào tài năng của mình.

Sau khi ngồi xuống, Eileen liên tục dùng tay véo phần thịt phía trên chân của mình. Xác nhận xong rằng không phải mình đang nằm mơ, trong lòng cô ta càng cảm thấy hưng phấn hơn.

“Hôm nay chúng ta sẽ ký hợp đồng luôn sao?”

“Đúng vậy, tôi đã mang hợp đồng đến rồi”

Quý Cẩm Tú vừa nói vừa đẩy Eileen ở bên cạnh. Lúc này cô ta mới lấy lại tinh thần, lấy ra hợp đồng chuẩn bị xong, đồng thời giảng giải kỹ càng nội dung.

Quá trình ký kết rất đơn giản. Sau khi nghe xong giới thiệu, Thời Ngọc Diệp cực kỳ sảng khoái, ký tên ngay lập tức.

Nhìn Thời Ngọc Diệp ký tên, Quý Cẩm Tủ đã có thể tưởng tượng ra khung cảnh tiền chạy rầm rầm tới túi của anh ta, trên khuôn mặt nhanh chóng nở nụ cười rạng rỡ.

“Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!

“Hợp tác vui vẻ!

“Còn có một chuyện.”

“Ừm?”

“Rõ ràng là cô có vẻ ngoài xinh đẹp như vậy, tại sao cô không dùng khuôn mặt thật để giao tiếp với người hâm mộ trên internet? Theo kinh nghiệm của tôi, vẻ ngoài của cô rất ăn ảnh, chắc chắn sẽ đạt được nhiều danh tiếng và tiền tài hơn.”

Quý Cẩm Tú đã hỏi một câu nói lên suy nghĩ của nhiều người.

Bây giờ có không ít người trên các diễn đàn lớn cùng với Super Topic đều đang bàn tán sôi nổi về khuôn mặt thật của ca sĩ “Nụ cười ngây ngô” vô cùng nổi tiếng trên mạng.

Tất cả mọi người đều rất tò mò, không biết rốt cuộc vị ca sĩ nổi tiếng trên mạng sở hữu gần mười triệu người hâm mộ này trông như thế nào?

Quý Cẩm Tú có linh cảm mạnh mẽ rằng nếu có nguyện ý gia nhập vào ngành giải trí để phát triển, chỉ cần chờ công tác tuyên truyền của công ty thành công, chắc chắn sẽ có thể nhanh chóng nổi tiếng khắp cả nước trong vòng nửa năm.

Tuy nhiên, những thứ này không phải là đồ vật mà Thời Ngọc Diệp muốn, thậm chí trong đầu cô còn chưa từng có suy nghĩ này.

Bởi vậy sau khi nghe xong câu hỏi của Quý Cẩm Tú, cô chỉ nhẹ nhàng cong khóe miệng, nửa đùa nửa thật nói: “Dù sao tôi cũng phải chừa chút đường sống cho người khác nữa chứ.”

“Cô thật sự không muốn cân nhắc về việc này sao? Nếu như có nguyện ý, tôi có thể nói một tiếng với công ty, giúp cô ký hợp đồng trở thành nghệ sĩ trọng điểm của công ty, biến cô thành danh nhân đứng đầu nổi tiếng nhất.”

Thời Ngọc Diệp nghe xong chỉ vẫy tay tỏ ý từ chối, nói: “Con trai tôi đã tham gia vào giới văn nghệ rồi, tôi thật sự không có hứng thú đối với việc này”

Không chỉ như vậy, nhà họ Thời còn đang kinh doanh một số công ty liên quan đến ngành giải trí, trong lúc nhất thời không thể đếm xuể, cho nên cô không có hứng thú là chuyện bình thường.

“A… Ha ha ha, đúng là đáng tiếc thật đấy”

Quý Cẩm Tú cười gượng, đồng thời trong lòng còn cảm thấy kinh ngạc.

Không ngờ rằng một người phụ nữ với khuôn mặt thanh thuần như thế lại là một bà mẹ đã sinh con, hơn nữa đứa con trai đó còn là một ngôi sao nhí.

Tại sao cô ta lại chưa từng nghe nói về điều này nhỉ?

Khi trở về nhất định phải tìm người điều tra chuyện này!

Sau khi ký xong hợp đồng, tán gẫu cùng uống một chút cà phê xong, Thời Ngọc Diệp mới chào tạm biệt với hai người.

Trước khi cô rời đi, Eileen còn mời cô chụp một tấm hình chung, giống như một người hâm mộ nhỏ vậy.

Mãi cho đến lúc cô rời đi, Quý Cẩm Tú vẫn còn thắc mắc rốt cuộc ngôi sao nhí trong gia đình của Thời Ngọc Diệp là ai thì Eileen đột nhiên đập tay xuống bàn.

“A, tôi nhớ ra cô ấy là ai rồi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.