Chap 24
Vừa bước ra khỏi phòng thì có tiếng thút thít ở lan can. Rón rén đến mở của lan can thì thấy 1 cái bóng mặc đồ đen đứng ở đấy. Quái lạ…Ma đéo gì lại mặc đồ đen thế này, rón rén bước lại gần thì con ma quay đâu lại. Giật mình ngã ngửa ra sau thì đầu em đạp ngay cào cái cửa choáng vãi cả lúa ra. Con ma tiến lại gần thì em muốn chạy lắm nhưng choáng quá. Kiểu này ma nữ định lấy đời zai của mình rồi, con “ma “ tiến lại gần rồi lôi con Ip ra bấm bấm. Đậu phộng!!! Ma mà cũng dùng ip cơ à?. Đang suy nghĩ thì con “ma” bật cái Flas lên tiến lại mở đèn ngoài lan can lên. Hóa ra là chị Dung còn về phía chị Dung khi nhìn thấy em thì khuôn mặt ko khỏi ngạc nhiên rồi chạy lại đỡ em dậy
- Sao khua rồi chị còn ra đây? Mà chị khóc đấy à ?
- * Lắc đầu *
Lúc này thực sự em ko còn giữ được bình tĩnh lên quát chị Dung rất lớn
- CHỊ CÒN NÓI DỐI À ? MẶT CHỊ VẪN CÒN NƯỚC MẮT KÌA MÀ NÓI KO KHÓC. GIỜ CHỊ CÓ COI EM LÀ EM TRAI KO ?
- huhu…* Lắc đầu *
Chị Dung cứ ôm chặt lấy em mà khóc, chị Dung khóc nhiều lắm ý. Thấy chị khóc thì phần con trong người em cũng biến mất. Nhẹ nhàng xiết chặt lấy chị Dung hơn để cho chị thỏa sức khóc. Chị khóc ko lâu lắm đâu chỉ tầm 40 phút đến 1 tiếng thôi ý mà. Để chị Dung khóc chán thì em lấy tay lau nước mắt cho chị rồi hỏi
- Giờ thì kể cho em chuyện gì được k ?
- * Lắc đầu *
Em chả còn gì để nói nên em đẩy chị ra rồi quay người đi vào phòng, nếu em còn ở đấy thì k biết chuyện gì sẽ xẩy ra đâu. Nhưng vừa mới quay đi thì chị Dung chạy lại ôm từ sau lưng em. Em liền gỡ tay chị ra rồi tiếp tục đi vào nhưng chị cũng lại chạy lại ôm em tiếp. Lần này thì em quay người lại nói với chị
- Chị có coi em là em trai đâu cơ chứ. Ngay cả nhưng chuyện này chị còn giấu em ko muốn chia sẻ hay chị chỉ coi em là thằng em chả máu mủ gì? Ok thôi vậy thì chị tự đi mà giải quyết chuyện của chị đi – Nói thế thôi chứ em sót chị lắm em nói thê chỉ để chị nói ra thôi.
- *Lắc đầu *
- Thế chị có kể với em ko?
- * Gật đầu * Em bế chị Dung vào phòng vì đêm ngoài lan can lạnh vãi. Đặt chị xuống giường rồi lấy chăn quấn quanh người cho chị. - Rồi giờ thì ấm lắm rồi hì…. Kể em nghe nào
- * Sắp tới là ngày giỗ của ba chị nhưng nhà cũ của chị tận quận Tân bình- TP HCM . Chị muốn về lắm nhưng tiền mẹ cho chị em mình chắc chắn ko đủ cho 2 chị mình đi về đó đâu. Nên chị muốn xin em cho chị về đó nhưng sợ em ko cho với lại nếu dốc hết tiền về đó thì tiền đầu mua đồ ăn ở đây. Chị buồn lắm em à* - Vừa viết lên Ip của chị chị vừa khóc. Em mới hôn 1 cái vào má chị rồi nói
- Em thương chị quá à… Thôi giờ cũng khóc cũng ko giúp được gì nên chị hãy ngủ đi còn giữ sức nữa nhé. Chị mà ốm thì ai chăm sóc em đây? Phải ko?
- * Gật đầu *
- Giờ thì ngủ thôi
Nhẹ nhàng đỡ chị Dung nằm xuống rồi đắp lại chăn cho chị. Em cũng quên bẵng đi cơn đói mà chui vào chăn nằm cùng chị. Tưởng gì chứ chuyện này đơn giản lắm, em sẽ nhờ gọi điên nhờ cô Vân ( cô chủ quán cà phê cũng là bạn mẹ em á) ứng ít tiền rồi về mẹ em trả. Em muốn làm chị Dung bất ngờ nên mới làm như thế. Ơ nhưng mà quên mịa nó mất hỏi chị hôm nào giỗ bố chị rồi, thôi kệ mai hỏi cũng được. Mà chị bảo nhà chị ở HCM thì chị là người miền Nam rồi. Nằm suy nghĩ 1 lúc rồi em chìm vào giấc ngủ lúc nào ko hay. Sáng hôm sau tỉnh dậy thì vẫn thấy chị Dung ôm em ngủ chặt cứng, chắc đêm qua khóc nhiều + với ngủ muộn nên chị Dung mệt ko dậy sớm chứ mọi hôm toàn 5h đã dậy rồi. Em cố nằm thêm 1 lúc nữa cho chị Dung ngủ thêm thì chị Dung khá là thính ngủ, chỉ cần lạch cạch nhẹ chị cũng tỉnh giấc. Nằm chán chả biết làm gì thì em cúi xuống ngắm chị hehe. Nhìn chị Dung xinh thật, nếu so sánh với Vy với chị Phương thì cũng chả kém cạnh. Nếu như ko có cái dàng buộc mác chị em có khi em cũng thích chị rồi cũng nên. Đang mải nhắm chị thì chị từ từ mở mắt ra nhìn em rồi còn cười mỉm nữa chứ. Chị Dung đưa tay nên vuốt má em cười cười.
- Hôm nay chị dậy muộn hơn cả em đó nhé.
- * Xin lỗi em trai. Tại hôm qua chị mệt quá *
- Ơ…có gì mà phải xin lỗi em chứ. Thôi dậy được chưa nào.
Chị Dung mỉm cười rồi đưa 2 tay ra ý bảo đỡ chị dậy. Em cúi luôn xuống bế xốc chị vào phòng vs rồi quay ra ngoài đợi. 1 lúc sau thì chị Dung đi ra rồi em lại bế chị xuống nhà. Bước xuống nhà đã thấy Vy với chị Phương đang nấu đồ ăn sáng rồi. Vừa thấy em xuống thì chị Phương hỏi luôn.
- Làm gì đêm qua nhóc to tiếng vậy? Bắt nạt Dung à? Cẩn thận chị oánh cho đó…hihi
- Em nào dám à mà nỡ bắt nạt người chị gái xinh đẹp của em chứ – Quay sang chị Dung – Phải ko chị?
- * Gật đầu *
- Thôi xuống ăn sáng nào – Vy nói
Ngồi vào bán đá bát mỳ 2 phút là xong thì em ra ghế sofa ngồi xem tivi. 1 lúc sau thì 3 người con gái kéo nhau ra ngồi xuống xem tivi cùng luôn. Lúc này mới nhờ ra hỏi ngày mất của bố chị nên em nói thầm với chị Dung
- Hôm nào là ngày giỗ của bố chị vậy
- * ngày mai *
Ngày mai lịch âm là mùng 2-9. Đi máy bay từ HN vào HCm mất khoảng hơn 2 tiếng thôi. Tính xong xuôi thì em đứng dậy bảo đi chơi rồi lấy xe phi sang nhà cô Vân. Đến nhà thì thấy cô Vân đang chuẩn bị đi đâu đó, may mà đến kịp.
- Cháu chào cô.
- A thằng Bi. Đi đâu đây?
- Dạ con muốn gặp cho có chút việc ạ.
- À ừ vào nhà đi.
- Dạ thôi con nói nhanh thôi ạ. Việc là như này – blo…bla – Vậy nên con muốn vay cô khoảng 5 triệu ạ.
- Ừm…Vậy đợi cô chút cô lấy cho
Đứng ngoài đợi 1 lúc thì cô Vân ra đưa tiền. Nhận tiền xong thì em quay luôn về nhà với 1 sự bất ngờ rất lớn dành cho chị Dung