Chap 10
Lúc này bỗng dưng chị Phương nói " Lần đầu của chị đó, nhẹ thôi nhé ". Em như bừng tỉnh thoát khỏi phần con trong người. Vội vàng đẩy chị Phương ra
- Em xin lỗi...
- Không sao. Chị tự nguyện mà
- Không được. Nhỡ sau này đến khi chị lấy ck mà k còn trong trắng thì rất thiệt thòi cho chị.
Nói xong em đi thẳng vào nhà vs, bật nước lạnh lên tắm để tỉnh táo lại. Lấy lại bình tĩnh em mới bước ra ngoài. Ra đến cửa đã thấy tiếng thút thít của chị. Em rất muốn ra an ủi chị nhưng có một thứ gì đó trong em k cho phép " tại mày gây ra mà mày còn muốn an ủi người ta cái gì" đó là những gì em nghĩ lúc đó nên em chỉ lẳng lặng ngồi xuống giường. Chị thì vẫn khóc lúc em ra còn khóc to hơn. 1 lúc sau lấy hết can đảm em mới mở lời
- Em xin lỗi...Thực sự lúc đó em...em...
- Huhu nhóc k cần nói nữa...Hức...Chị biết nhóc k thích chị...hức...
- Không phải. Em có thích chị thật đó. Nhưng để khi nào chắc chắn thuộc về nhau thì hãy tính nha.
Nhẹ nhàng ôm chị nằm xuống. Chị Phương thì cứ dụi dụi vào ngực em. Một lúc sau thì chị đã ngủ ngoan như cún rồi. Em thì khác, chị thì vẫn chưa mặc lại quần áo, vẫn bộ đồ lót mà ngủ thôi. Nằm suy nghĩ rất lâu " May lúc đó mình dừng lại kịp nếu k chẳng biết việc này sẽ ra sao." " Làm thế nào để vẹn cả đôi đường đây. Nếu yêu chị Vi thì chị Phương sẽ ra sao? Mà chắc chắn lúc này mình thích Vi. Còn chị Phương cũng có thích nhưng là thương hại nhiều hơn. Đây là đời sống thật chứ k như trong truyện mà có thể yêu cả 2 huống hồ đây lại là 2 người bạn thân. Chẳng nhẽ sự xuất hiện của mình lại làm mất đi tình bạn này. Haizz đau đầu quá đi". Nhìn chị Phương ngủ thực sự rất đẹp mà còn kiêu gợi nữa chứ. Quyết định xuống dưới ngủ ko thì chỉ sợ k kiềm được lòng. Nhẹ nhàng xuống dưới ngủ, đắp lại cho chị cái chăn, chỉnh lại điều hòa rồi ngủ. Nằm chằn chọc mãi k ngủ được nên đếm tiền, đếm đến mấy trăm tỉ thì cũng ngủ được. Sáng hôm sau tỉnh lại thì đã thấy chị Phương nằm cạnh rồi mà còn chẳng thèm mặc hẳn hoi lại chứ
- Dậy...dậy nhanh
- Ưmm... CHo chị ngủ đi nhóc
- Sao lại xuống đây còn k mặc đồ lại hẳn hoi. Chị muốn em bóc lịnh dài dài hả?
- Hihi cái đồ nhát cáy. Có dám làm đâu mà sĩ hihi
- Thì k dám làm. Thôi dậy đi hôm nay mưa lắm nghỉ chạy thôi.
- Ưm... Nhóc đỡ chị dậy đi hihi
- nào thì dâ....Ưmmmmm
Mới cúi xuống định bế chị dậy thì chị ghì luôn em mà hôn như kiểu chưa bao giờ được hôn ý. 1 lúc sau em đẩy chị và vì khó thở và cũng vì chưa ai đánh răng.
- Ọe...ọe... Kinh quá. CHưa đánh răng gì cả đã hôn rồi
- Hihi...Chả sao cả. Ta thích đó
- Thôi vào đánh răng nào.
Bế chị Phương vào nhà vs thì có 1 việc mà em chưa dự tính tới là có 1 cái bàn chải đánh răng
- Làm thế nào giờ chị. Có mỗi 1 cái bàn chải à? Em đánh = gì đây?
- Đợi chị đánh xong thì nhóc đánh.
- Eo...Dùng chung à
- Xí...Hôn nhau rồi dùng chung bàn chải thì sao. Chê bẩn thì đừng đánh - Quay lại lườm em sắc lẹm
- hề cũng được
Chị đánh xong thì em lấy luôn bàn chải đó mà dùng. Kệ mịa dù sao cũng cháo lưỡi rồi mà hĩa hĩa. Xong xuôi thì em xuống dưới nhà đã thấy chị đang làm bữa sáng rồi. Chị nghe thấy tiếng thì quay ra, tự nhiên cười cười mà em chả hiểu cái mẹ gì.
- haha nhìn nhóc kìa haha - Chị chỉ xuống dưới chân em
Quay xuống nhìn thì hóa ra em vẫn mặc chiếc quần ngủ hello kitty màu hồng của chị tối quá. Ngại quá em chạy luôn lên thay bộ quần áo của em dù nó vẫn hơi ẩm ( May mà nó k bị ghẻ bẹn hehe). Xuống nhà đánh chén bữa sáng rồi chị Phương trở ra quán làm. Những ngày sau đó sáng thì vẫn đi chạy với chị vi và có thêm sự xuất hiện của Phương " Xinh Đẹp". Tối thì thường đến nhà chị Phương ăn tối với lí do " Nhóc đã hứa chăm sóc chị cơ mà". Với chị Vi thì tối tối vẫn nhắn tin đều đặn và đã khá thân nhau rồi.