Mãi Mãi Yêu Chị Thôi

Chương 107




Chap 36

Sáng hôm sau tỉnh dậy thì đã thấy mẹ em ngồi ở bên cạnh rồi. Chị Dung thì đang ngồi gọt hoa quả còn Vy với chị Phương thì chả thấy đâu. Vừa thấy em tỉnh thì mẹ em nói

- Mày tỉnh rồi hả con? Đi đứng kiểu gì mà ra nông nỗi này?

- Hề… Con đi bình thường như cân đường tự dưng thằng lái xe đâm xầm cái vào con

- Còn cười à? Mà mày còn muốn đi học ko con hay mẹ cho mày nghỉ đi chăn bò

- Ế…Đi học chứ.

- Đi học mà mày nghỉ như thế thì mày học cái gì? 1 tuần mày xin nghỉ xong lại thêm nghỉ nửa tháng ở trong viện nữa.

- Hề hề… Xong con mượn vở chúng nó chép mà. Mà mẹ về chơi lâu ko mẹ?

- Mày tỉnh rồi thì mai mẹ lại sang bên đó.

- Con nghĩ mẹ cũng lên nghỉ đi chứ mẹ cứ bay đi rồi lại bay về, mới cả mẹ cũng có tuổi rồi bên đó ốm đau ai lo. Mẹ về xong mở cái gì buôn bán rồi quản lí được rồi.

- Cha bố anh. Nghỉ xong thì lấy gì đổ vào mồm. Anh còn chuẩn bị học 12 xong lại đại học. Anh cứ lo học đi cho tôi nhờ.

- Nhưng mà ….

- Không có nhưng nhị gì hết. Việc của con bây giờ là học thôi nghe chưa.

- Vâng.

- Mà bây giờ con còn chuyện cần giải thích đây?

- Dạ??

- Chuyện 2 con bé ở nhà mình đó. Mẹ cần con giải thích. – Mặt mẹ em nghiêm túc lắm làm em cũng sợ sợ

- Đó là 2 người chị con quen lúc đi làm ở quán cô Vân. 1 chị tên Phương còn chị kia tên Vy. Chị Phương gia đình đều mất sớm nên chị ở 1 mình. Đợt trước nhà chị ấy gọi gas vào xong chị ấy bị nó cưỡng hiếp nhưng may mà con đến kịp nên con đề nghị chị ấy đến nhà mình ở dù sao cũng bằng tuổi chị Dung vs cho chị Dung có bạn luôn. Còn chị tên Vy thì gia đình chị ấy bắt ép chị ấy cưới ck nhưng chị ấy ko đồng ý nên con cho chị ấy ở tạm nhà mình.

- Con trai tôi lại tốt quá nhỉ? Nói mẹ nghe xem ai là con dâu tương lai của mẹ đây

- Ơ ko có mà mẹ.

- Ờ thế hả. Để tí 2 đứa nó về đây mẹ hỏi.

- Không có thật mà, ko tin mẹ hỏi chị Dung kìa

- Mẹ em quay qua chị Dung – Có đúng thế ko con gái?

- * Gật gật*

- Thôi được rồi tạm tin 2 đứa. À hay là mày thích cái N.Anh nhà cô Như à? Để mẹ làm mối

- Ấy càng không phải. Con chỉ coi N.Anh là bạn bình thường thôi.

- Thôi kệ xác nhà anh. Nằm đây đợi 2 con bé kia mua đồ ăn về.

- Vâng … Hề hề. À mà mẹ bảo bác sĩ cho con xuất viện về nằm ở nhà đi. Ở đây toàn mùi thuốc sát trùng ghê òm.

- Được rồi tí mẹ gặp bác sĩ mẹ hỏi cho.

Nằm nói chuyện vs mẹ em 1 lúc thì Vy với Phương mang 4 cặp lồng đến. Toàn phở bò,gà thập cẩm các kiểu mà em lại phải ăn cháo.

- Sao con lại phải ăn cháo mà mọi người ăn phở. Quá bất công

- Mày thích nói nhiều ko? Ăn hay tao cho nhịn

- Mẹ ác như con tê giác.

- “Đưa đây chị xúc cho”

- Đây.

- “ Lại còn bày đặt dỗi”

- Kệ em.

Thế là em cứ ngồi đó cho chị Dung xúc cho ăn. Mẹ em với 2 mụ kia cứ ngồi nói chuyện như kiểu thân quen lắm ý. Đang bực mình nên em chùm chăn ngủ luôn. Tới chiều thì em được xuất viện về nhà.

Chiều thì mẹ em với chị Dung đi siêu thị mua vài thứ cho mẹ em mang qua bên kia nên ở nhà chỉ có mỗi em cùng với Vy và chị Phương. Đang ngủ ngon lành thì tự dưng em thấy buồn buồn ở mặt nên em mở mắt ra thì là Vy đang lấy tóc quệt vào mặt em.

- Lại hư rồi. Chị Phương đâu mà lại sang đây?

- Nó ngủ trương thây rồi còn đâu. Nhớ con chó của vk quá nên vk sang đây.

- Nhớ thì cho hôn cái đi.

Thế là 2 đôi môi lại quyện vào nhau nồng cháy. Em và Vy hôn nhau khá lâu rồi mới rời nhau ra. Đùa nghịch, cười đùa vui vẻ với nhau mà đâu biết rằng có 1 người con gái đã chúng kiến từ đầu và đã khóc thầm từng đêm. ( Xin lỗi bà 2 vì tất cả ♥)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.