Mãi Mãi Yêu Chị Thôi

Chương 101




Chap 30

Sáng hôm sau 6 giờ chị Dung đã gọi dậy rồi. Mệt vãi cả lúa ra nhưng nhìn mặt chị hớn hở mong đợi chuyến đi nên em đành lết xác vào vscn. Ra ngoài đã thấy quần áo để sẵn ở giường rồi nên lấy mặc luôn vào. Mặc cái áo phông kẻ caro vào mới để ý đây là áo mới. Nghĩ bụng chắc là của chị Dung mua nên cứ mặc thôi. Thay xong quần áo thì em xuống dưới phòng khách ngồi đợi 3 cô nàng thay quần áo. Đùa chứ con gái thay đồ thì max lâu ý ạ. Gần tiếng sau mới bước xuống. 3 người vừa xuất hiện làm em sặc cả nước. Cả 3 đều mặc váy xòe áo kẻ caro ạ.

- Gì mà nhìn ghê thế nhóc con? – Chị Phương nói

- Hờ…Áo đôi à nhầm áo 4 à?

- Áo gia đình đó…hihi – Vy nói

- Ui zào vẽ chuyện. Tí nó tưởng lũ điên nó lại bắt hết thì khổ.

- Á á á á… Đau quá chị Dung cứu emmm

Vâng…Vừa dứt câu là “ Nhéo hông đại lã di “ của 2 mụ ác tặc Vy và Phương. Chị Dung

- Hừ…hừ…mệt thật. Dám láo nữa ko nhóc con – Chị Phương 2 tay chống hông thở

- Ui za… ko dám nữa. Thôi đi còn ăn sáng nữa.

- Đi thôi…Yaaa – Vy hớn hở

Em đi qua liếc xéo Vy 1 cái mà ả ta còn lè lưỡi nháy mắt nữa chứ. Ra sân dắt con wave thần thánh ra chứ éo thèm đi xe gas. Vy với chị Phương đi chung và còn lại em với chị Dung rồi.

- Sao ko lấy SH mà đi? Nhìn dáng nhóc đi SH đẹp lắm đó

- Hừ… Zai phố thì phải đi xe số chứ đâu như 2 đứa gái quê đi liberty…Chị Dung nhỉ

- * Gật đầu * - Dơ tay kiểu “ Number one “

- Thích gái quê ko. Ta gái HN chính gốc đó nhá – Vy chu mỏ lên cãi lại

- Plè – Em lè lưỡi 2 người kìa

- Thích lè ko? Cắt lưỡi giờ.

- Dám ko? Thôi đến quán rồi này.

Đến quán phở “ Cô Ba “ rồi bước vào quán. Đúng như em Gia Cát Dự từ ở nhà, vừa bước vào quán gần như tất cả mọi ánh mắt đều hướng về 4 người bọn em. Vì nó chất chơi quá mà hà hà. Kéo nhau lên tầng 2 chọn 1 bàn ngồi xuống.

- Thấy chưa. Người ta nhìn như kiểu sinh vật lạ đó. Đâu là cái tối kiến của ai. Hâm

Vy với chị Phương nháy nháy em sang chị Dung. Quay sang thấy chị Dung cúi gằm mặt xuống 2 tay đan vào nhau. Biết là em đã phát ngôn ngu rồi nên vội vàng xin lỗi.

- Ôi cục vàng của em…Em xin lỗi nhá. Tưởng cái ý này của 2 bà kia chứ của chị yêu là em ủng hộ hết mình. Tí nữa chị em mình làm vòng HN khoe áo luôn cho máu. Hề hề

- Chị Dung híp mắt ại cười toe ( Sociu vãi lúa ) - * Gật đầu *

Em cũng chẳng nói gì nữa quay ra so đữa lau thìa cho 3 nàng. 2 thằng nhân viên bưng phở ra mà nó cứ đứng nhìn nhìn tí đổ hết cmn phở. Ăn xong xuôi thì Ba Vì thẳng tiến. Nhà bác mình mà chị Phương cũng ko nhớ nữa. Chỉ có mỗi địa chỉ ở Ba vì – Nông trường suối hai thôi. Hỏi thăm mãi mới tới Nông trường suối hai rồi gọi bác chị ra đón. 1 lúc sau thì bác chị Phương ra đến nơi.

- Con chào bác – Chị Phương chào.

- Trông bé Phương dạo này lớn quá rồi nhỉ. Tí nữa bác ko nhận ra – Bác cười hiền

- Chúng cháu chào bác – Em + chị Dung + Vy đồng thanh

- Ờ chào mấy đứa. Mấy đứa là bạn bé Phương à

- Vâng.

- Vậy thôi chúng ta về nghỉ ngơi ăn cơm nào.

- Vâng.

Bước đưa vào tít tận sau trong nữa cơ. Càng vào trong càng cảm thấy không khí trong lành hẳn. Đồi cây cộng với đồng cỏ thấy thoải mái lắm. Rẽ vào nhà bác thì thấy ở sân đã bắc rạp rồi. Vừa mới tới thì đã có thằng mả mẹ nào sấn tới chị Phương hỏi han các kiểu còn dật xách đồ nữa chứ. Chị Phương cũng cười cười lại vs nó chứ. Nhìn thấy cảnh đó trong lòng em cảm thấy 1 sự tức ko hề nhẹ. Chính là cảm giác ghen đó ạ. Sự ích kỉ của 1 thằng con trai mới lớn trong em trỗi dậy, em xách luôn đồ vào nhà bước qua luôn chả thèm nhìn chị Phương. Bước vào nhà thì thấy 1 anh mặc quần áo chỉnh tề đoán chắc đây là anh của chị Phương chuẩn bị cưới. Bước lại bắt tay anh đó.

- Em chào anh. Em là bạn Phương ạ

- À ờ chào em. Ngồi uống nước em.

- Dạ vâng.

Ngồi xuống uống nước thì Vy , chị Dung với chị Phương đi vào. Chị Dung với Vy thì ngồi cạnh em còn chị Phương chạy lại ôm cổ anh kia.

- Anh

- Ui chà…. Bé Phương càng lớn càng xinh nhỉ?

- Em mà chả xinh…Hihi

- Thôi đưa bạn lên phòng nghỉ ngơi chút rồi xuống ăn cơm đi.

- Vâng. – Quay ra phía bọn em – Mình đi thôi

- Em xin phép.

- Ừ lên nghỉ chút đi em.

Đứng lên đi theo chị Phương lên tầng 2 chắc phòng này để cho khác hay gì đó. Chả hiểu sao em thấy trong người cứ bực tức kiểu khó tả lắm. Lên phòng em nằm luôn xuống giường còn chị Dung và Vy thay quần áo xuống dưới bếp phụ. Đang nằm nhắm mắt phiêu phiêu thì chị Phương nằm luôn lên người em nghịch mũi em.

- Bỏ ra nào khó chịu quá.

- Hihi…Sao thế? Từ lúc đến cứ hằm hằm thấy ghét.

- Ra đi. Xuống với cái ông dưới nhà ý để em ngủ.

- Ồ…hihi…Ghen à?

- Ghen ghen con khỉ.

- Hihi… Ông đó là bạn thân của anh Hoàng. Ông đó thích chị từ trước kìa, ngày trước chị hay về đây chơi nên ông kia cứ nhờ anh Hoang nhấm nháy chị nhưng chị ko thích. Chị thích 1 thằng ngố nhưng thằng ngố đó cứ lờ đi. Chỉ muốn đấm cho nó phát.

- Rồi. Nằm xuống cho em ngủ tí khó thở quá, nặng như heo ý. – Em đẩy chị Phương sang bên cạnh rồi ôm chị luôn.

- Làm gì đó ông tướng?

- Yên chút coi để em ngủ.

Ngủ chút mà cung ko yên. Chị Phương cứ nằm lấy tóc xong quét khắp mặt em.

- Nào để yên em ngủ.

- Hì.

Đang nằm ôm chị Phương thiu thiu ngủ thì cái thằng đầu lợn kia lại lên mở cửa phá đám.

- Phương … Ơ …. Xuống ăn cơm em

- Vâng…Hihi – Quay qua em – Dậy nào ông xã

Em ngồi dậy xuống ăn cơm đi qua thằng kia nó lườm em cháy cả mặt còn huých vai em 1 cái nữa chứ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.