Mạc Tầm Ca

Chương 64: Một chiếc giày?




Lã Bích Nhi công bằng mà nói là một người đẹp, cô có một gương mặt thiên thần trời phú với vẻ trong sáng thánh thiện, thân hình bốc lửa đẫy đà, cô là nữ thần trong mắt của rất nhiều chàng trai tuổi mới lớn. Cô biết tận dụng sắc vóc của mình để đạt được những gì mình mong muốn và được nổi tiếng.

Trong một sự kiện hoạt động chương trình truyền hình thực tế, cô may mắn được đưa vào chung nhóm với Lãnh Huân, cô say đắm với vẻ lãng tử của anh trên truyền hình bao nhiêu thì khi gặp người thật thì cô lại càng quyết tâm theo đuổi bấy nhiêu, hơn nữa được tạo scandal với một anh chàng đẹp trai thú vị như vậy thì cô không có lý do gì để bỏ qua. Đặc biệt là khi cô cố tình dùng nụ cười mình luôn tự hào để quyến rũ đối phương thì bắt gặp giây phút thất thần của anh, cô nhanh chóng xác định rằng đối phương cũng có tình ý với mình, cô lại càng cố gắng thể hiện ra những cử chỉ thân mật trên trường quay để vừa chiếm lĩnh trái tim của chàng, vừa thuận nước đẩy thuyền cho báo đài đưa tin về mình, một công đôi việc!

Lãnh Huân không quan tâm người khác nghĩ gì, giây phút thất thần trên truyền hình chẳng qua là lúc anh nhớ đến người ấy, nhưng lại phát hiện sự thật rằng người ấy đã rời bỏ anh, mặc dù sau đó anh tập trung vào công việc để quên đi hình bóng người ấy, nhưng tất cả thành công cốc khi hình ảnh người ấy vẫn cứ hiện lên liên tục trong tâm trí anh.

Hôm nay anh theo lời mời của công ty cùng Lã Bích Nhi xuất hiện trong một sự kiện truyền thông. Theo lời người quản lý, phản ứng hóa học tạo ra giữa anh và cô ấy nhận được phản ứng khá tốt từ khán giả, nên mặc dù anh không thích trạng thái này, nhưng lòng yêu nghề và vì công việc, anh vẫn nghe theo sự sắp xếp của công ty, phối hợp để tạo ra cảnh hẹn hò như xa như gần với Lã Bích Nhi. Những động tác cử chỉ thân mật của Lã Bích Nhi dành cho anh, anh cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ xem đó là một phần của công việc, không khí thoải mái do sự phối hợp "ăn ý" của cả hai khiến anh như tạm thời quên đi nỗi nhớ nhung về người ấy.

Đường Lạc đang uống cà phê trong một quán đối diện ven đường, chợt thấy đám đông phía trước chật kín lối đi, cô tò mò quay sang hỏi phục vụ bàn, thì nghe thấy tin có người nổi tiếng xuất hiện, đang tò mò nhân vật ấy là ai, thì chợt đám đông dạt ra hai bên, từ trong quán studio đối diện, một đôi trai xinh gái đẹp bước ra, cử chỉ thân mật tình tứ của hai người chứng tỏ hai người đang yêu nhau.

Chàng trai có nụ cười làm tan chảy mọi vật, cô gái cũng mỉm cười rất xinh xắn dễ thương. Khi hai người đi lại gần thì Đường Lạc đã nhận ra đối phương, đây không phải là Lãnh Huân và bạn gái tin đồn của anh hay sao? Thật là trùng hợp! Đường Lạc chợt có chút đố kỵ với cô gái ấy, có bao giờ cô lại được anh chăm sóc ân cần như vậy, trong trí nhớ cô cũng không được nhìn thấy nụ cười rạng rỡ như vậy! Bàn tay cô chợt bấu chặt lấy tà áo, vò trong tay như trút giận!

Hai người ấy tiến tới mỗi lúc một gần, Đường Lạc đang mải mê suy nghĩ mông lung bất chợt, thì bỗng dưng nghe thấy có một tiếng nói quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu: "Chào cô, rất vui khi được làm quen, không biết cô có sẵn lòng giúp tôi một việc không?"

Đường Lạc ngước mặt lên nhìn, cô chợt hơi ngỡ ngàng vì Lãnh Huân chủ động đem theo bạn gái đến gặp mình, nhìn ra xa thì phát hiện các ống kính máy quay đang hoạt động, cô chưa biết chuyện gì xảy ra, thì thấy anh ấy mỉm cười giải thích: "Hôm nay chúng tôi có một buổi ghi hình thực tế, có một yêu cầu kịch bản đưa ra là phải xin được một món đồ gửi tặng từ một khách hàng ở đây, không biết cô có sẵn lòng giúp đỡ!"

Anh cảm thấy mình thật may mắn, kịch bản của chương trình này thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của anh, nếu không phải là Đường Lạc, anh nghĩ mình gặp một cô gái khác ắt hẳn sẽ bị xem là kẻ ấm đầu, hoặc không phải thì cũng không thể dễ dàng kết thúc việc này. Từ xa anh đã nhìn thấy Đường Lạc, tâm trạng anh bất giác trở nên thoải mái, người cũng trở nên thả lỏng, nụ cười xuất hiện trên nét mặt thật tự nhiên và chân thành.

Đường Lạc đang giận vì chuyện vừa rồi, thoáng thấy anh mỉm cười, cô cố gắng tỏ ra lạnh lùng hỏi: "Xin vật gì?"

"Một chiếc giày!" Lãnh Huân cảm thấy chưa bao giờ mất mặt như lúc này, đó là giây phút anh cảm thấy ngại ngùng nhất, cũng may là gặp được Đường Lạc, cũng may..

"Giày?" Như không tin vào tai mình, Đường Lạc ngạc nhiên hỏi lại.

"Đúng, là chiếc giày cô đang mang!" Lã Bích Nhi thay Lãnh Huân tiếp lời.

"Tại sao tôi phải giúp hai bạn?" Câu hỏi của Đường Lạc khiến cho Lãnh Huân ngẩn người ra, anh suy nghĩ rất nhiều đến phản ứng của cô ấy, nhưng không thể nào ngờ lại là phản ứng này.

"Anh đi xin giày của một cô gái khác ngay trước mặt người yêu của mình, anh đúng là một người bất lịch sự!" Như cảm thấy không đủ, Đường Lạc lại nói ra câu nói khiến mọi người xung quanh thêm kinh ngạc.

* * *


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.