Ma Thần Thiên Quân

Chương 867: Đây là thời đại của ta!




“Vù...”. “Rắc...”. “Rắc...”. Thiên Quân đánh ra thần thông thế công vô cùng hung mãnh đã trực tiếp đánh lên đòn phản kháng của Từ Chấn Hào, lực lượng song phương đều là đi hưỡng hủy diệt cực đoan, va chạm một khắc thì kinh người phong lãng cũng lập tức sinh ra, không có chút nào tiếng va chạm nhưng song phương va chạm chỗ đó sinh ra dư âm lực lượng cũng vô cùng đáng sợ, hư không lấy chỗ đó làm trung tâm bị lực lượng vô hình đem đánh tan lan truyền ra xung quanh, tại trong đó Từ Chấn Hào trong mắt đen kịt lóe lên tràn ngập sợ hãi, hắn tự hào vô cùng sát chiêu tại trước mặt thần thông của Thiên Quân cũng chỉ có thể chịu được trong chỗ lát liền đã bị đánh vỡ, hai tay của hắn gấp lại biến hình nghiêm trọng, dĩ nhiên là đều đã bị lực lượng đáng sợ kia chấn vỡ, tịch diệt lực lượng đáng sợ vô cùng đã đánh lên ngươi hắn.

“Giải!”. Từ Chấn Hòa há miệng ho ra một ngụm máu lớn thì cũng ngay lập tức gầm lên, theo đó thân hình của hắn như hóa thành khí vụ tràn ngập ra bốn phương tám hướng, nhìn như thân thể của hắn đang bị phân giải, hóa thành tử vong khí vụ, vô cùng quỷ dị.

“Hừ! Ngươi chạy được sao? Hắc động! Cho ta phệ!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì hừ lạnh một tiếng lạnh quát, trước người hắn Hắc động không có chút dấu hiệu nào xuất hiện, kinh thiên hấp lực lập tức điên cuồng đem nhưng Tử vong khí vụ kia hút vào bên trong, Thiên Quân đã không có ý định để Từ Chấn Hào còn sống đương nhiên cũng không cần giữ lại, một người đã chết thì liệu có thể nói được cái gì?

“Ngươi... Ah... Đây là cái gì...”. Từ Chấn Hào mới đem thân thể phân giải thành Tử vong khí vụ lại bị hắc động thôn phệ mất hơn hai thành, đây không thể nghi ngờ liền đã đem một thân lực lượng của hắn đã hút đi hai thành, một cỗ ý chí điên cuồng gầm thét truyền về phía Thiên Quân.

“Ông...”. “Rắc...”. Cũng ngay tại sau đó, hư không khẽ chấn động, từ bên trong Tử vong khí vụ chợt xuất hiện một cái thiết bài tỏa ra loang lổ khí tức, thiết bài sinh ra Tử vong khí vị càng thêm khủng bố lao về phía Hắc động, trực tiếp đánh lên trên đó, đây nhưng để cho đang điên cuồng thôn phệ lấy Tử vong khí vụ cũng bị chấn động một trận, quá trình thôn phệ bị hơi chút gián đoạn, mà Thiên Quân bản thể cũng hơi chấn một cái, kinh ngạc nhìn đến cái thiết bài loang lổ tàn phá kia.

“Hừ! Trấn áp!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì hai mắt lập tức híp lại lạnh quát, trong lúc nói thì tay trái cũng đã chụp về phía thiết bài, Trấn áp chư thiên thần thông không chút nào dấu hiệu liền đã thi triển sinh ra kinh khủng vô cùng trấn áp lực lượng ép lên thiết bài. Thiết bài này cho hắn cảm giác vô cùng cổ quái cùng kỳ lạ, chắc chắn là một vật không tầm thường, uy năng đặc dị.

“Ông...”. “Ông...”. Trấn áp lực lượng đè lên thì thiết bài cũng liền lập tức sinh ra lực lượng vô cùng mạnh mẽ hòng tránh thoát ra khỏi trấn áp của Thiên Quân, bất quá nó cũng chỉ có như thế mà thôi, cũng không thể chạy thoát được. Trong lúc đó thì Thiên Quân cũng không chút nào lơ là việc vận chuyển Hắc động thôn phệ tử vong khí vụ xung quanh, đây nhưng đều là lực lượng của Từ Chấn Hào, hút lấy không những làm cho Từ Chấn Hào bị thương nhất định mà chính bản thân Thiên Quân cũng được lợi không nhỏ, đây cơ bản chính là tinh thuần lực lượng của một cái Lục cực Hỗn độn cảnh ah, Thiên Quân đương nhiên là không có lý do gì mà bỏ qua.

“Hừ...”. Tử vong khí vụ do Từ Chấn Hào phân giải đi ra bị Thiên Quân hút hơn bốn thành thì một tiếng lạnh rên đầy đau đớn từ trong hư không cũng lập tức sinh ra, theo đó Tử vong khí vụ hướng đến một chỗ điên cuồng tụ lại, chớp mắt sau đó thì Từ Chấn Hào khuôn mặt trắng bệch cũng đã hiện ra, trong mắt hắn không những chỉ có là sợ hãi, trong đó cũng có âm trầm vô cùng, Thiên Quân mạnh mẽ nhưng đã vượt qua hắn có thể tưởng tượng rất nhiều.

“Không tồi! Lực lượng vô cùng tinh thuần cùng mạnh mẽ!”. Thiên Quân thu lại hắc động lạnh nhạt cười nói, tay trái vận dụng Trấn áp chư thiên thần thông nhưng cũng không có chút nào buông lỏng, một chút thời gian dừng lại thì hắn đã biết được thiết bài này lai lịch, dĩ nhiên chính là Tử Vong Đế vật tùy thân Tử Vong Thiết Lệnh, Tử Vong Đế linh hồn chín thành là đang ẩn núp ở trong này, hắn nếu không có phụ thể lên thân Từ Chấn Hào thì tiếp tới liền dễ làm rồi.

“Trả lại cho ta!”. Từ Chấn Hào nhìn Tử Vong Thiết Lệnh tại trên tay Thiên Quân điên cuồng chấn động nhưng vẫn không thể thoát khỏi ma thủ thì trên mặt đều là lạnh lẽo cùng kiêng kị chi sắc nói. Đó nhưng chính là vật so với mệnh căn của hắn còn muốn quan trọng hơn, hắn mới rồi vì muốn bảo toàn mạng sống không thể không đem nó tế ra, thế nhưng lại không ngờ được lại bị Thiên Quân như thế trấn áp, mặc cho hắn làm sao triệu hoán cũng không thể thoát khỏi ma trảo của Thiên Quân.

“Ha ha, ngươi có bị ngu hay não vào nước hay không thế?”. Thiên Quân nghe vậy thì hơi chút ngẩn ra, sau đó liền cười lớn nói. “Ngươi nói ta đem vũ khí của ngươi trả lại cho ngươi để ngươi cùng ta đánh giết? Ha ha ha, đôi khi ngu ngốc cũng là một cái tội ah!”. Hắn nhưng cũng không có lập tức động thủ mà nhìn sang bên kia, thời gian chớp nhoáng hắn không thể giết được Từ Chấn Hào thì bên kia Chu Huyền đã đem kiếm quang của hắn phá hết, trên mặt đều là thâm trầm nhìn Thiên Quân.

“Ngươi...”. Từ Chấn Hào thấy Thiên Quân như vậy không chút nào đem mình để vào mắt thì nội tâm càng là điên cuồng tức giận, từ lúc hắn thành danh đến nay cơ bản là còn không có lúc nào chịu đến thiệt thòi như hiện tại, hiện tại nhưng lại bị Thiên Quân như vậy khinh bỉ thì đúng là rất khó có thể giữ được bình tĩnh, thế nhưng hắn cũng là nghẹn lời không biết nói cái gì, hai tay dĩ nhiên lại là vươn ra kết ấn, kinh người Tử vong khí vị lập tức tràn ngập, một loại chấn động cổ quái lực lượng lan truyền ra bốn phương tám hướng.

“Thiên chu võng! Xích thiên trảm!”. Chu Huyền bên kia như nhận được cái gì tín hiệu, dĩ nhiên là đã bỏ qua cố kị đánh về phía Thiên Quân. Tại sau lưng hắn một cái cự chu hư ảnh xuất hiện, hư không tràn ngập hắc tuyến như là một cái mạng nhện, Thiên Quân vậy mà có cảm giác như bị xem thành con mồi. Đồng thời với đó thì Chu Huyền cũng đã công kích rồi, vô số ánh bạc như là nguyệt nhận chém về phía Thiên Quân.

“Ồ?”. Thiên Quân ánh mắt hơi lóe lên một chút kinh ngạc, hắn có một cái cảm giác vô cùng kì quái, mạng nhện cùng ánh đao kia lại như có liên hệ với nhau vô cùng mật thiết, dĩ nhiên là như hai mà một, phối hợp vô cùng hoàn mỹ khóa lại tất cả góc chết không cho hắn một chút đường rút lui nào, bất quá hắn cũng không có ý định tránh thì một chiêu này lại có ý nghĩ gì?

“Toái cho ta!”. Tay phải co lại trước người rồi duỗi ra vỗ về phía những ánh đao kia, nhất thời kinh khủng vô cùng lực lượng bùng phát, hư không nháy mắt sụp đổ đánh về phía những ánh đao kia.

“Vù...”. “Xoạt...”. “Xoạt...”. Chưởng lực hình thành một cái cự chưởng hư ảnh như là một cái bàn quét, nơi nó quét qua thì cái gì mạng nhện, ánh đao đều bị vỗ toái, nhất chưởng chớp mắt đã đến trước mặt Chu Huyền.

“Bát túc ma chu!”. Chu Huyền ánh mắt biến đổi kinh hãi lập tức gầm lên, phía sau hắn cự chu hư ảnh như nhận được chỉ thị liền đã tụ lại tám cái chân của mình như là tám cái trụ lớn đánh về phía cự chưởng.

“Kịch...”. “Rắc...”. Cự chưởng hư ảnh lực lượng đã hao đi rất nhiều đương nhiên không thể cùng cự chu hư ảnh kia ngạnh kháng, cũng chỉ dừng lại một chút thì liền đã bị đánh vỡ, Chu Huyền mang theo cự chu hư ảnh càng là chủ động đánh về phía Thiên Quân.

“Hừm! Chấn thiên quyền!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì hai mắt cũng liền híp lại lạnh lùng quát, trong lúc tay trái gần như nắm lấy Thiết lệnh kia thì tay phải cũng đã nắm lại thành quyền, chủ động đánh về phía Chu Huyền, bất quá cũng ngay tại lúc này thì hắn ánh mắt chợt biến đổi kinh ngạc nhìn đến đang bị hắn trấn áp Tử Vong Thiết Lệnh.

“Tử vong triệu hoán! Thiên quỷ thập tam biến!”. Gần như là đồng thời với đó thì bên kia Từ Chấn Hào cũng đã gầm lên, loại kia chấn động trên người hắn nháy mắt tăng vọt, mà Tử Vong Thiết Lệnh cũng như chịu đó ảnh hưởng, tử vong khí vụ từ trong đó nháy mắt bùng phát đẩy ra trấn áp lực lượng mà Thiên Quân ép lên, không nhiều không ít liền có mười ba đạo bóng đen từ trong Tử Vong Thiết Lệnh đánh về phía Thiên Quân trên thân mấy chỗ.

“Hừm!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì cũng hơi chút nhíu mày lại âm thầm vận chuyển Thôn hồn hư luyện quyết, đồng thời với đó thì Vô cực Thiên cảnh cũng đã xuất hiện dưới chân hắn, mười ba đạo bóng đen kia bên trong dĩ nhiên là lại có một đạo sinh ra uy áp khiến hắn cảm thấy sợ hãi, đây nhưng có khả năng cực cao chính là Tử Vong Đế linh hồn!

“Gào...”. “Gào...”. Mười ba đạo bóng đen kia gầm lên như là dã thú, âm thanh chấn động thì cũng không chút nào nhìn Thiên Quân bày ra Vô cực thiên cảnh, một cái chớp mắt liền đã chui vào thân thể của Thiên Quân, mà đồng thời với đó thì Chu Huyền công kích cũng đã đến nơi, tám cái cự thủ như là thạch trụ đánh sát lên người Thiên Quân.

“Ha ha, để ngươi nếm thử cảm giác Tử vong là như thế nào!”. Từ Chấn Hào tại nơi xa nhìn thấy mười ba đạo hắc ảnh chui vào người Thiên Quân thì cũng là cười lạnh có chút điên cuồng gầm lên, một chiêu này của hắn chính là miểu sát thông thường Lục cực Hỗn độn cảnh, tin tưởng cũng dư sức có thể khiến cho Thiên Quân bị một cái đại thiệt thòi.

“Bồng...”. “Uỳnh...”. Chu Huyền công kích đánh đến trên người Thiên Quân thì lập tức bị Vô cực thiên cảnh cản lại, kinh người lực lượng ép đến nhưng không chút nào ảnh hưởng đến Thiên Quân, nó ngược lại càng là sinh ra lực phản chấn đem Chu Huyền đẩy lùi lại, trong lúc đó thì Thiên Quân dĩ nhiên là lại đứng yên một chỗ nhíu mày.

“Xuy...”. “Xuy...”. Mười đạo bóng đen nhập thể thì Thiên Quân liền cảm nhận được mười ba cỗ khí tức tử vong điên cuồng xâm nhập vào cơ thể của hắn, bọn chúng đi đến đâu thì Thiên Quân cảm giác được nơi đó sinh mệnh khí tức lập tức giảm đi nghiêm trọng, dĩ nhiên là có dấu hiệu chuyển sang biến thành tử vong khí tức vô cùng quỷ dị.

“Dĩ nhiên lại là mười ba đạo Hỗn độn cảnh linh hồn!”. Thiên Quân dừng lại một chút cảm nhận mười ba cỗ khí tức kia thì lập tức không nhịn được thầm hô, bọn nó mang theo vô cùng vô tận Tử vong chân đạo lực lượng dung hòa vào thân thể của hắn như muốn đem cơ thể hắn đồng hóa thành Tử vong chi thể.

“Ha ha ha, thật đúng là một cỗ thân thể vô cùng tốt, Từ Chấn Hào quả nhiên là đã giúp Bản Đế tìm được một cỗ thân thể tốt, ha ha”. Cũng ngay tại lúc này thì một giọng cười lạnh lẽo như là vừa đi ra từ thâm uyên địa ngục, tà ác bất tận vang lên. Âm thanh này khởi nguồn vậy mà lại từ một trong mười ba đạo bóng đen xâm nhập vào cơ thể của Thiên Quân, nó hiện tại đang muốn đem toàn bộ đầu lâu của Thiên Quân chuyển hóa thành Tử vong chi khu, quỷ dị vô cùng.

“Chu huynh, hiện tại chính là cơ hội tốt để có thể đem Vũ Thiên Quân giết, không muốn bảo lưu át chủ bài, chúng ta toàn lực trong nhất kích đem hắn giết chết!”. Cũng gần như đồng thời với đó thì Từ Chấn Hào chợt quát, trên thân lực lượng bùng phát vô cùng mạnh mẽ tiến về phía Thiên Quân.

“Tốt!”. Chu Huyền đương nhiên cũng đã nhìn ra Thiên Quân có chỗ dị thường, mới rồi đột nhiên là lại thu tay lại tiến hành phòng thủ, hoàn toàn bỏ quên đi công kích của hắn, chỉ cần hơi chút suy đoán thì liền biết được nguyên nhân trong đó, chí ít cũng có tám chín thành liên quan đến thiết lệnh tỏa ra loang lổ khí tức được Từ Chấn Hào ném ra kia. Quỷ dị nhất chính là từ thân thể của Thiên Quân lại đang xuất hiện tử vong khí tức, từng đạo hắc khí tản ra lộ ra có chút suy bại.

“...”. Nghe được thanh âm như thế thì Thiên Quân lập tức thầm hô quả nhiên, tiếp đó nhưng lại là cười nhạt một tiếng không có bao nhiêu cảm tình nói. “Thân thể của Vũ Thiên Quân ta thì đương nhiên là vô cùng tốt, bất quá để một cái lão bất tử như ngươi chiếm thì không được, muốn đoạt xá ta thì có hậu quả vô cùng nghiêm trọng đó!”. Hắn tinh thần hầu hết đều tập trung vào bên trong thân thể của mình, đối với Từ Chấn Hào cùng Chu Huyền công kích thì chỉ là lựa chọn phòng thủ, hắn cảm nhận được mười ba đạo bóng đen này nguy hiểm hơn nhiều, dĩ nhiên là có thể đem hắn đánh bại từ trong ra ngoài.

“Ha ha, tiểu bối ngươi đợi một chút sẽ không thể nói được những này nữa, linh hồn của ngươi hiện tại chính là đang trốn ở chỗ nào ta lại không biết được sao? Chỉ cần ta đem Tử vong chi khí hoàn toàn lấp đầy thức hải cùng thể nội thế giới của ngươi thì ngươi cơ bản là không có chút khả năng nào phản kháng nữa, cỗ thân thể này sẽ trở thành nhục thân mới của Bản Đế!”. Âm thanh kia lại tiếp tục vang lên, dĩ nhiên là vô cùng có tự tin ăn chắc được Thiên Quân.

“Ồ? Tính toán đúng là thật tốt, như vậy không phải nói Vũ Thiên Quân ta sẽ phải ngoan ngoãn giao ra thân thể của mình cho ngươi rồi?”. Thiên Quân nghe nói như vậy thì khẽ kinh ngạc một tiếng nói.

“Hắc! Tại thời điểm ta tung hoành thiên địa thì chính là phương Tiểu vũ trụ này cũng chưa được sinh ra, ngươi một cái tiểu tử sống qua mấy chục năm làm sao có thể cùng ta đấu? Ngoan ngoãn hiến dâng thân xác này cho Bản Đế thì có thể giữ được một chút cơ hội sống!”. Giọng nói kia đúng thực là không có chút nào để Thiên Quân vào mắt.

“Ha ha, đúng thực là Vũ Thiên Quân ta chỉ sống qua mấy chục năm, không thể cùng một cái lão quái vật sống bao nhiêu năm như ngươi so sánh, bất quá ngươi có biết tại sao mà cho đến hôm nay ta vẫn còn sống mà không có bất luận kẻ nào có thể giết được ta? Ngược lại đều bị ta giết chết, đánh đuổi?”. Thiên Quân hơi chút dừng lại rồi phá lên cười nói.

“Vậy có gì kỳ lạ? Ngươi trước nay đều chỉ gặp là phế vật mà thôi, hiện tại gặp phải Bản Đế thì ngươi vận may đã hết, ngoan ngoãn chết đi!”. Giọng nói vậy mà có chút trào phúng vang lên, tiếp đó dĩ nhiên là lại chuyển hướng lạnh lẽo.

“Đúng thực là ngu ngốc!”. Thiên Quân khẽ lắc đầu cười nhạt nói. “Ta cho đến lúc này đều là vô địch tồn tại đó là vì đây là thời đại của ta, thời đại của Tử Vong Đế ngươi đã qua từ lâu rồi, ngươi hiện tại sẽ chỉ là quân lương cho ta mà thôi!”. Hơi chút dừng lại Thiên Quân mới lại lạnh lùng nói tiếp. “Thân thể của ta chính là tồn tại Bất hủ vật chất, một chút Tử vong khí tức của ngươi liệu có thể làm gì được ta không?”. Thân thể của hắn chính là được Bất hủ vật chất một lần nữa tái tạo lại, đừng nói là một cái Tử Vong Đế, chính là Tử Vong Chí Tôn, Tử Vong Thánh giả cũng không có khả năng đem thân thể của hắn chuyển hóa thành Tử vong chi khu, tại lúc bắt đầu thì Tử Vong Đế đã là tự mình tìm đến chỗ chết rồi.

*****


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.