Ma Thần Thiên Quân

Chương 460: Đao nô!




Hành pháp quảng trường đột nhiên nổi lên vô tận quang hoa từ dưới đại địa lao lên hình thành từng cái vòng sáng che lại nơi này cũng như Hồng Hồ thành, đây là dấu hiệu của Hộ thành đại trận tự động vận hành, dĩ nhiên là cường lực tác động lên đại thành. Mà lại có thể kích phát được Hộ thành đại trận thì cấp độ đánh giết chí ít cũng là Hư vô cảnh, loại cảnh giới này bị Hạo Thiên Thần địa cấm không cho phép tại trong thành giao thủ, chỉ là hôm nay có kẻ không nhìn cái này quy định, ngang nhiên xuất thủ, lực công kích đáng sợ, lập tức đánh tan không gian.

“Vù!”. “Rắc...”. Hồng Hồ thành một chỗ trên không, không gian nghiền nát, một bóng người chật vật bị đánh bay về phía sau kinh sợ nhìn xa xa giống như tiên nữ hạ phàm bạch y nữ nhân mang khăn che mặt, hắn đường đường Hồng gia Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai Thánh hiền lại không thể cản được chưởng của nàng?

“Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong!”. Hồng Phi Vân gằn từng chữ nói ra. Đối phương tu vi thực lực còn đó, không trách lại cũng không sợ hắn Hồng gia, cường giả cấp độ này cho dù là Hồng gia cũng phải cẩn thận đối đãi.

“Đánh rồi...”. Tu giả đứng tại Hành pháp quảng trường một đám mộng nhiên kinh ngạc mới tỉnh lại, Ám Vũ cùng Hồng Phi Vân đến một cái thì cũng lười nói, lập tức liền giao thủ, dù sao Hạo Thiên Thần địa vẫn còn đó, bọn hắn có nằm mơ cũng không mơ đến có kẻ lại dám phạm vào quy định của Thần địa.

Bọn hắn kinh ngạc sau đó chính là sợ hãi, bất kể Ám Vũ đi đầu đánh ra công kích tại trong Hồng Hồ thành phạm vi sẽ bị xử phạt như thế nào, thế nhưng bọn hắn nếu còn ở lại đây chính là kết cục tử vong!

“Chạy mau...”. Không biết là cái tu giả nào trước tiên gầm lên, nhất thời Hành pháp quảng trường người người hỗn loạn, một đám lấy hết sức bú sữa mẹ lao ra bên ngoài, Hư vô cảnh Thánh hiền nếu chân thực đánh lên thì cho dù là Thánh tổ hậu kỳ cường giả cũng không dám đứng trong phạm vi ảnh hưởng, đụng một cái không gian khe nứt chính là chết cũng không biết chết như nào.

Những kẻ bên dưới Hành pháp quảng trường điên cuồng chạy trốn cũng không ảnh hưởng đế vài chỗ, một trong đó là Hành pháp đâì bên trên, Thiên Quân cùng Ân Vũ người nhà. Cái trước đang cười cười nói chuyện với ba cái hài tử.

“Đã như vậy sau này ba tiểu quỷ này lần lượt là Ân Hồng Thiên, Ân Hồng Địa, Ân Hồng Huyền!”. Thiên Quân chỉ ba đứa trẻ nói. Hai nam hài lần lượt là Ân Hồng Thiên cùng Ân Hồng Địa, nữ hai gọi là Ân Hồng Huyền. Ân Vũ cải danh, bỏ đi Hồng tính, như vậy chỉ còn là Ân gia, Thiên Quân tiện thể cho ba cái hài tử này danh tính mới.

“Còn không mau đa tạ Vũ công tử ban tên!”. Ân Vũ nghe vậy thì vội nói. Ba cái hài tử còn không hiểu chuyện nhưng hắn dù sao cũng có một đống tuổi rồi, biết được Thiên Quân khủng bố, chỉ riêng có một cái thiếp thân Thánh tổ bước thứ ba siêu cường nhân vật đã thấy bất phàm, ba đứa nhóc này nếu có thể đi theo Thiên Quân thì đúng là phúc phận trùng thiên.

“Cảm ơn Vũ công tử!”. Ba cái hài tử ngân người sau đó liền như gà con cúi đầu vái cảm tạ Thiên Quân. Bọn chúng không hiểu được nhiều nhưng có thể thấy được đó là Ân gia cả nhà bị Hồng gia bắt lại đem ra tra khảo, đánh đập, thậm chí còn sắp bị hành hình, chính là Thiên Quân vươn tay ra cứu lấy bọn hắn, đem nhân sinh của bọn hắn biến hóa càng thêm huyền ảo, cường đại.

“Ơn cứu mạng của Vũ công tử, Ân gia ta đời đời không quên!”. Ân Vũ cùng mấy người trưởng thành còn lại cũng cúi đầu cảm tạ Thiên Quân. Bất kể thế nào thì Hôm nay Thiên Quân vì bọn hắn toàn gia mà cùng Hồng gia đối địch đã vô cùng đáng phải cảm ơn rồi, đây là thiên đại ân tình!

“Không cần! Chuyện này một chút cũng có liên quan đến ta, cứu các ngươi là ta không vừa mắt Hồng gia thủ đoạn mà thôi, cũng không có gì to tát, Hồng gia hắn cũng không làm được chuyện gì!”. Thiên Quân phất tay nói. Kỳ thực hắn đúng là không nhìn được Hồng gia cách làm, vì một cái phế vật kia lại muốn chém giết Ân gia chín người, quả thực là vô độc ác cùng ngu ngốc.

“Phịch!”. Đột nhiên Ân Vũ quỳ xuống trước mặt Thiên Quân. “Tại hạ nhớ được, Vũ công tử từng nói nếu ta rời đi Hồng gia thì có thể được công tử đem vào Thần địa?”. Hắn ngẩng đầu nhìn Thiên Quân nói. “Ta cũng không cầu vào Thần địa, chỉ mong Vũ công tử thu Ân gia ta làm nô bộc, Ân gia đời đời tận trung với Vũ công tử, dẫu chết vô hối!”. Hắn ánh mắt kiên định nói.

“Phịch!”. “Phịch!”... Ân Vũ quỳ xuống thì bao gồm cả ba đứa trê kia cũng đều quỳ xuống trước mặt Thiên Quân, dĩ nhiên ở đây Ân Vũ là cáo trụ cột, hắn làm sao, Ân gia đều sẽ như thế không một chút nghi vấn.

“Ha ha, ngươi lại cảm thấy đi theo ta lại tốt hơn gia nhập Thần địa? Ta có thể sẽ không cường đại bằng Thần địa đâu, để bọn hắn đi vào Thần địa học tập sẽ tốt hơn theo ta tu hành rất nhiều!”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút kinh ngạc nói. Ân Vũ này đúng là cũng đủ dứt khoát, sinh sinh đem toàn gia trở thành nô bộc cho Thiên Quân hắn, điều này nhưng có nghĩa sẽ mất toàn bộ quyền tự do.

“Ân gia ta là Công tử cứu vớt, trở thành nô bộc trung thành của ngài cũng không có chuyện gì, mặt khác tại hạ tin rằng đi theo Công tử sẽ càng tốt hơn so với gia nhập Hạo Thiên Thần địa!”. Ân Vũ vẫn quỳ đó kiên định nói. “Cầu Công tử thu nhận!”. Hắn dập đầu kiên định nói.

“Cầu Công tử thu nhận!”. Mấy người còn lại của Ân gia cũng lập tức dập đầu nói.

“Huh!”. Thiên Quân hơi chút kinh ngạc, Ân Vũ đúng là đủ quyết tâm, lại muốn làm nô bộc cho hắn như thế. “Được! Ngươi sau này sẽ là Đao nô của ta, lúc này ta còn chưa có Đao khí vừa tay, sau này có sẽ do ngươi mang theo!”. Suy nghĩ chốc lát Thiên Quân liền nói. Lần trước nhìn đến Ân Vũ là một cái ngộ được Đao thế tiểu thành, cũng không phải tầm thường, Thiên Quân hắn lại cũng có ý định dùng đao như Ma Quân, đã như vậy để Ân Vũ làm đao nô của hắn đi.

“Đa tạ Công tử!”. Ân Vũ cái gì cũng không nói, lập tức cúi đầu nói. Ân gia đám người cũng là như thế im lặng phía sau Ân Vũ, bọn hắn còn không biết một cái Đao nô hôm nay ngày sau có bao nhiêu khủng bố, đây chính là đại sát khí của Vũ Thiên Quân!

“Đứng lên đi!”. Thiên Quân phất tay đẩy ra một đạo lực lượng nâng lên đám người Ân gia nói. “Ngươi tuy rằng chỉ là Đao nô của ta nhưng hiện tại còn chưa có tư cách này, chí ít ngươi cũng cần có nhất định thiên phú cùng thực lực mới được, sau đó sẽ nói, lúc này tạm thời quan sát một chút náo nhiệt đi!”. Hắn lạnh nhạt nói. Cho dù chỉ là Đao nô của hắn thì cũng không thể quá yếu được, phải cường đại vô cùng mới có khả năng cầm được Đao của Thiên Quân hắn, cái này Đao nô nhưng không có chút nào dễ làm đâu.

“Vâng! Cẩn tuân Công tử dạy bảo!”. Ân Vũ vẫn là như thế cúi đầu nói. Một đạo lực lượng kia hắn có thể cảm nhận được tu vi của Thiên Quân đã vượt qua hắn! Thế nhưng hắn còn không biết chính xác là cấp độ nào, chỉ có suy đoán là chưa đến Hư vô cảnh. Ân gia chín người đều là thành thật đứng phía sau Thiên Quân nhìn lên thiên không.

Nói ra thì đúng là thật buồn cười, Hồng Hồ thành rất nhiều tu giả đến đây để xem náo nhiệt cũng chính là kết quả của Ân gia hắn, thế nhưng lúc này những kẻ kia chạy mất, Ân gia đám người lại đi xem một cái náo nhiệt khác, mà thú tiêu khiển lại là Hồng gia Thánh hiền!

Trong khi Thiên Quân cùng Ân Vũ toàn gia nói chuyện thì Ám Vũ vẫn tiếp tục cùng Hồng Phi Vân giao thủ, nói là giao thủ nhưng thực ra là Ám Vũ đang đè đánh Hồng Phi Vân, cái trước nói nàng không có mặt mũi đi chấp nhặt mà xuất thủ với đám Thánh tổ cảnh bên dưới thì nàng liền đi “khi dễ” cái này đại lão, xem như tìm lại mặt mũi.

“Bộp!”. “Khục!”. Càng đánh Hồng Phi Vân càng là kinh hãi, Ám Vũ tu vi cố nhiên là cường đại hơn hắn, thế nhưng thực lực mới là khủng bố vô cùng, hắn còn chưa chứng kiến cái nào Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba Thánh hiền nào cường đại như Ám Vũ, nàng thực lực không sai biệt lắm thì cũng đã đuổi sát Hư vô cảnh đỉnh phong, thậm chí còn không kém chút nào lão tổ nhà hắn, Bán bộ Hỗn độn cảnh! Trốn tránh được ba chiêu thì một bàn tay trắng nõn đã vỗ lên ngực hắn khiến ngực cũng bị lõm xuống, một ngụm máu không chịu khống chế lập tức bị nôn ra, hắn thân hình cũng như lưu tinh bị Ám Vũ đập xuống rơi vào đại địa.

“Ầm!”. “Ầm...”. Một cái Hư vô cảnh Thánh hiền đại năng cho dù không chủ tu thân thể lực lượng cũng là vô cùng đáng sợ, giống như một khối cực thiết lao xuống bùn nhão, đại địa run lên kịch liệt, Hành pháp quảng trường một chỗ lõm xuống thành một cái hố sâu không biết, rộng cũng có mấy trượng, trong đó tồn tại Hồng Phi Vân khí tức nhưng đã yếu đi rất nhiều.

“Hừ! Không chịu nổi một kích!”. Ám Vũ hừ lạnh một tiếng lười biếng nói. “Thiếu gia, chúng ta làm sao tiếp theo? Ám Vũ thấy cái này Hồng gia cũng quá bỉ ổi đi!”. Sau đó nàng quay đầu nhìn Thiên Quân nói. Dĩ nhiên không có chút nào sợ hãi Hồng gia.

Những kẻ đang ở xa xa đứng trên đình đài âm thầm quan sát cũng nghe thấy nàng nói, một đám không thể không khâm phục nàng cái này ngưu nhân, chỉ có Hồng gia người một đám mặt xám ngắt, nhìn đến Ám Vũ cùng Thiên Quân thù hận không thôi, đương nhiên cũng chỉ dám nhìn mà thôi, không thấy Hồng gia một vị Thánh hiền cũng không làm gì được Ám Vũ sao, còn bị nàng đánh rơi xuống một hố lớn, chệnh lệch vô cùng to lớn.

“Ha ha, trước đó cũng do cái kia Hồng Vân Thanh mà ra, Hồng gia xem như đã chịu đến giáo huấn đầy đủ rồi, chúng ta đi thôi!”. Thiên Quân cười cười nói. Hồng gia cũng chỉ đến một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai mà thôi, chịu đến một chút thương tổn cũng không gây ảnh hưởng nhiều, chuyện này xem như cho Hạo Thiên Thần địa cao tầng một cái mặt mũi, hắn không muốn giết Hồng gia Thánh hiền.

“Ồ...”. Ám Vũ đột nhiên nhìn về một hướng kinh ngạc, quanh thân màu xám khí tức chợt tràn ra, nàng đồng thái này đương nhiên cũng nhận ra được có tồn tại đại năng đang đến đây, thực lực cường đại khiến nàng cũng phải thận trọng đối đãi.

“Vẫn đến sao?”. Thiên Quân sau đó cũng nhìn cùng hướng với Ám Vũ nhàn nhạt nói. Có Thánh hiền đại năng chạy đến đây, cường đại hơn Hồng Phi Vân không nói, mà lại có tới ba vị! “Có thể đối phó được sao?”. Hắn nhìn về phía Ám Vũ nghi vấn. Cái sau nhưng chỉ ngiêng đầu không nói, ánh mắt vẫn như cũ chăm chú nhìn hư không.

“...”. Ân Vũ cùng Ân gia mấy người một đám kinh hãi, lúc này trên Hành pháp quảng trường này cũng chỉ có bọn hắn mấy người mà thôi, Thiên Quân cùng Ám Vũ nói như vậy xem ra lại có đại năng phủ xuống, mà lại không có chút nào kém Ám Vũ, nghe ra còn muốn hơn! Ân Vũ trái tim như bị treo ở cổ họng, không ngờ j2UzE đến chuyện này như là quả cấu tuyết càng lăn càng lớn.

“Các hạ nói đến là đến, nói đi là đi, không phải đã quá khinh thường Hồng gia ta rồi?”. Đột nhiên một giọng nói nhàn nhã truyền đến. Hư không bị cường lực làm tách ra, một cái lão giả tiên phong đạo cốt mặc hoàng y như tiên nhân chắp hai tay sau lưng bước ra. Kẻ này thình lình lại là một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh!

“Uhm! Không ngờ được bao nhiêu năm lại có Thánh hiền dám không xem Thần địa ta quy tắc, dám tại bên trong Thập đại thành xuất thủ, thật sự là đáng giận!”. Hư không lại rung động một trận, giọng nói truyền đến thì một vị trung niên nhân mặc hắc ý như bước ra từ tu la địa ngục tỏa ra nồng đậm sát khí lù lù xuất hiện. Hắn tu vi thả ra chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư sơ kỳ nhưng kết hợp với sát khí thì lại có khí thế không có chút nào kém lão giả kia.

“Ha ha, như vậy thì Hình đường chúng ta mới có việc để làm ah!”. Lại một giọng cười có chút cuồng dại vang lên, hư không nhăn nhúm, một cái trung niên nhân khác cũng bước ra. Kẻ này như một cái thư sinh, quần áo thanh y nhẹ nhàng bay bay, thế nhưng hắn một thân tu vi, sát khí cũng không chút nào kém trung niên nhân trước, xem ra cái này Hình đường cũng không phải đơn giản, người người đều là tại trong chém giết mà đi ra.

“Ầm...”. Đột nhiên chỗ hố sâu Hồng Phi Vân lao lên, thân hình vô cùng chật vật, ngực lõm xuống, khóe miệng vẫn đang còn máu tươi chảy dòng dòng nhưng vẫn không dám chậm trễ mà đối với ba người mới đến vái chào.

“Hồng Phi Vân kính chào Lão tổ cùng hai vị Hình đương trưởng lão!”. Hắn đương nhiên biết ba người này đến đây, dù sao cũng chính là hắn đưa tin truyền đi, chỉ là đến lúc này hắn vẫn không rõ Ám Vũ hay Thiên Quân cũng không có ý cản hắn truyền tin, không lẽ bọn hắn là khinh thường?

“Uhm! Có thể chống đỡ một vị lúc nào cũng có thể đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư đã không tồi, chuyện ở đây để bọn ta giải quyết!”. Hồng gia lão tổ phất tay nói. “Các vị muốn trước tiên phấn xử nàng hay để lão phu đi đầu giải quyết Hồng gia cùng bọn hắn ân oán?”. Hắn nhìn hai cái trung niên nhân nói. Ngữ khí vô cùng chậm chạp nhưng đầy từ tính khiến người ta tin tưởng.

“Ha ha, nếu Hồng trưởng lão đã nói như vậy thì để ngài giải quyết ân oán trước đi, dù sao chúng ta cũng chỉ cần mang người về, sống chết cũng không quan trọng!”. Hắc y trung niên nhân nói. Một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba ah, tại trong mắt bọn hắn cũng không có bao nhiêu đáng sợ, nói giết liền giết, đây chính là Thần địa mới có đảm lược đi nói.

“Vậy thì đa tạ hai vị Hình đường trưởng lão rồi!”. Hồng gia lão tổ nghe vậy thì cười nhạt nói, sau đó một tay vỗ vào hư không. “Tiểu oa nhi! Để ngươi biết đụng đến Hồng gia ta hậu quả!”. Hoàng kim thủ chưởng đột nhiên từ hư không hạ xuống đập về phía Ám Vũ.

“Hừ!”. Ám Vũ hừ lạnh một tiếng, Ám lực lượng điên cuồng phun động hóa thành một cái cự thủ cùng hoàng kim thủ chưởng kia va chạm. Nàng lập tức vận dụng đến Ám lực lượng đương nhiên là vô cùng kiêng kị Hồng gia lão tổ, còn có hai cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư đứng một bên quan sát cũng khiến nàng không thể yên tâm.

“Ồ? Không phải bình thương nha!”. Hắc y trung niên nhân kinh ngạc, con ngươi co rụt nói.

“Uhm! Chỉ e cũng là một vị thiên kiêu đáng sợ, ta ngươi một cái chỉ e cũng khó có thể bắt lại nàng!”. Thanh y trung niên nhân cũng nghiêm nghị nói. Ám Vũ vừa mới xuất thủ bọn hắn liền biết nàng cũng là một cái khủng bố thiên kiêu, cùng cảnh giới cũng là một dạng vô địch, có thể vượt cấp tác chiến.

“Ầm!”. “Ầm...”. “Cô...”. Hai cự thủ đập vào nhau lập tức gây nên kinh thiên tiếng nổ vang, không gian phá toái kịch liệt lan tràn, Hồng Hồ thành đại trận lóe lên cản lại dư uy của làn giao thủ này, chỉ là đại trận cũng rung động một trận liên đới một phần ba cái Hồng Hồ thành cũng run lên nhè nhẹ.

“Hừ! Thực lực không thấp, không trách lại dám lại Hồng Hồ thành đả thương Hồng gia chi nhân!”. Hồng gia lão tổ hừ lạnh. “Bất quá ngươi tu vi xa xa không đủ cùng lão phu tranh đấu, Kinh hồng!”. Chỉ thấy hắn tay hóa đao vạch vào hư không, một đạo ánh đao hồng sắc nhưu muốn nhuốm hồng thiên địa chợt hiện chém về phía Ám Vũ, uy lực to lớn thậm chí còn liên lụy đến phía sau nàng Thiên Quân.

Tác giả: Đế Thanh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.